NHŨ MẪU CÔNG CHÚA - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-11-14 04:48:45
Lượt xem: 86

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ta vốn tưởng sẽ phản bác, nào ngờ thiếu niên một lời, chỉ cúi đầu.

 

Thấy , Lan phi ngấn lệ, đầu Hoàng thượng đang bên cạnh, lóc: "Hoàng thượng, chủ cho thần !"

 

Hoàng thượng ngoài năm mươi, gương mặt nghiêm nghị, bộ long bào màu vàng sáng càng tôn lên vẻ uy nghiêm của ông.

 

Nghe , sắc mặt đàn ông cũng trầm xuống, vô cùng khó coi.

 

Giọng đầy uy nghiêm từ cao vọng xuống: "Thật sự là ngươi ?"

 

Một câu.

 

Tuy chỉ mặt gọi tên, nhưng mi mắt Thương Hành giật giật, ngẩng đầu lên, đối diện với tầm mắt của đàn ông, mím môi, hề phủ nhận.

 

Ta dựa lòng mẫu phi, kinh ngạc sốt ruột.

 

Ngươi chứ!

 

Thương Hành từ đầu đến cuối vẫn lên tiếng.

 

Thấy trong mắt Hoàng thượng dấy lên vẻ thất vọng, chuẩn xử phạt.

 

Ta há miệng, cố gắng thốt một câu: "Không , là Tam ca. Con, hôm nay con chỉ đưa Thất chơi chỉ diên, ai ngờ Tam ca chướng mắt chúng con, Thất cũng vì sợ hãi nên dám ..."

 

Nói , run rẩy rúc lòng mẫu phi, nhưng miệng vẫn ngừng: "Con cũng đắc tội gì với Tam ca, mà dồn chúng con chỗ c.h.ế.t..."

 

Thương Hành quá nhiều điều lo ngại, dám , nhưng sợ.

 

Lời .

 

Cả đám đông đều im phăng phắc trong giây lát.

 

đạn mạc thì bay loạn xạ.

 

[Aaaaaa nữ phụ cũng chuyện đấy, đáng yêu quá!]

 

[Nam chính tránh , tỷ tỷ !]

 

[Sao nam chính gì hết , thật là, xem mà tức c.h.ế.t! Nếu nữ phụ , chẳng sẽ phạt ?]

 

[Mấy thì cái gì, đây là gây thêm phiền phức cho nữ chính (ý chỉ nữ phụ)! Mọi mẫu phi của Tam hoàng tử là ai , là Quý phi đó!]

 

10

 

Ta liếc đạn mạc.

 

Bọn họ sai.

 

Mẫu phi của Tam hoàng tử là Triệu thị, chính là Quý phi, địa vị cao hơn mẫu phi của , ngày thường vốn ngứa mắt với mẫu phi, chỉ chờ tóm sai sót của bà.

 

"Ngươi, ngươi bậy!" Tam hoàng tử Thương Hồng lớn hơn hai tuổi, năm nay mới mười lăm, vạch trần mặt , sắc mặt thoắt trắng thoắt đỏ, chỉ lớn tiếng phản bác.

 

Ta rúc lòng mẫu phi, ngước mắt Hoàng thượng, ấm ức nức nở: "Phụ hoàng, Yên Nhi thiếu chút nữa là gặp Phụ hoàng nữa ..."

 

Sắc mặt Hoàng thượng trầm xuống, lên tiếng.

 

Hồi lâu, đàn ông mới mở miệng vàng: "Tuyên Thái y đến khám chữa cho Ngũ công chúa và Thất hoàng tử, cho gọi Quý phi đến điện Xuân Hoa."

 

Tổng quản thái giám theo Hoàng thượng một tiếng, dẫn rời .

 

Ta cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

 

Quay đầu Thương Hành, nhưng ngay khi , cũng ngẩng đầu sang.

 

Bốn mắt chạm bất ngờ.

 

Ta nghĩ ngợi, trấn an với .

 

Ánh mắt khẽ d.a.o động, nhanh chóng .

 

Ta: "?"

 

Ý gì đây?

 

11

 

Chuyện ầm ĩ đến cuối cùng, vì gia tộc Quý phi thế lực lớn, Hoàng thượng chỉ phạt bà ba tháng bổng lộc, Tam hoàng tử cấm túc trong cung nửa năm.

 

Đợi Phụ hoàng , mẫu phi tức đến mức đập vỡ mấy cái bình hoa, cả tẩm điện im phăng phắc như ve sầu mùa đông.

 

Bà vốn là con gái võ tướng, từ nhỏ nuông chiều, tính tình nóng nảy.

 

cuối cùng, mẫu phi thở dài, bên giường , nắm lấy bàn tay lạnh ngắt của : "Con cũng thật là ngốc, thằng nhóc đó thì quan hệ gì với con, cớ gì liều mạng cứu nó."

 

Sau khi Xuân Hỷ trở về kể cặn kẽ chuyện, mẫu phi sự thật, nhất thời nên lời.

 

Ta mơ màng buồn ngủ, , lắc đầu: "Đệ của con."

 

Người hoàng tộc đa phần bạc bẽo, nhưng vẫn nhớ, .

 

Nếu lúc đầu chỉ tránh kết cục trong kịch bản, thì khi sớm tối chung đụng, ít nhiều cũng vài phần thật lòng.

 

Rất lâu , bà mới thở dài: "Những chuyện khác thì thôi, mẫu phi so đo, nhưng con bản thương."

 

Ta nắm ngược tay phụ nữ, ngoan ngoãn : "Con ạ."

 

"Con bé ."

 

"Trời tối , mẫu phi cũng mau về nghỉ ngơi !"

 

"Được."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/nhu-mau-cong-chua/chuong-3.html.]

 

12

 

Không ngoài dự đoán, mấy ngày đó, đều thể ngoài, bệnh cảm lạnh tái phát.

 

Thời tiết cũng đột ngột đổi, sang xuân mà trời càng lạnh hơn, sáng sớm thể thấy cành cây ngoài cửa sổ đọng sương.

 

Đến tối, luôn cảm thấy lạnh, dù lò sưởi tay cũng đủ.

 

Đang ngủ yên, bỗng thấy tiếng bước chân, tai động đậy.

 

Tiếng bước chân của đến nhẹ, cuối cùng dừng bên ngoài cửa sổ của .

 

Ta mở mắt trong đêm tối.

 

Ai?

 

Chẳng lẽ là thích khách?

 

Nghĩ , im lặng dậy, đang định gọi .

 

Cùng với tiếng "kẽo kẹt" khe khẽ.

 

Ta theo phản xạ đầu , vặn đối diện với một đôi mắt quen thuộc.

 

Dưới ánh trăng, đôi mắt chút sáng, như một hồ nước trong vắt.

 

Ta nhận ngay bên ngoài cửa sổ.

 

Thương Hành?

 

Hắn đột nhiên chạy qua đây gì?

 

Có lẽ ngờ bắt tại trận, thiếu niên rõ ràng cũng sững sờ, cứ ngây ngốc như .

 

Rất lâu , mấp máy miệng, như gì đó.

 

cách xa, rõ lắm, bèn vẫy tay với .

 

Thương Hành do dự một chút, đó hình lanh lẹ nhảy trong.

 

Rất nhanh, mặt .

 

ánh mắt .

 

Ta: "?"

 

Ta theo tầm mắt của , ánh mắt rơi đôi chân đang lạnh đến đỏ bừng của , vội rụt ngay trong chăn.

 

Ngẩng mắt lên nữa, vành tai thiếu niên dường như đỏ, mặt chỗ khác.

 

Ta ho khan một tiếng: "Sao đột nhiên đến đây?"

 

Giờ bánh ngọt cho ăn.

 

Nghe , Thương Hành đầu sang, đột nhiên xuống chiếc ghế đôn kê chân của , giọng điệu chút tự nhiên: "Tỷ đưa chân đây."

 

Hả?

 

Ý gì??

 

Đạn mạc cũng ngớ .

 

[Nửa đêm nửa hôm nam chính đến đây ?]

 

[Đưa chân???]

 

[Đừng là nữ phụ, ngay cả cũng đơ luôn .]

 

13

 

Ta hiểu gì cả, thấy động đậy, vành tai càng đỏ hơn, nhưng vẫn cúi đầu gì.

 

Ta hết cách với , đành đưa chân thử, giây tiếp theo, một đôi tay ấm áp nắm lấy chân , ủ chân trong lòng .

 

Cơ thể thiếu niên nóng rực, kinh ngạc trợn tròn mắt.

 

Đạn mạc lướt qua hàng hàng lớp lớp chữ "aaaaaaa".

 

Hồi lâu, mới thấy giọng trầm thấp của thiếu niên: "Hôm đó, tại tỷ nhảy xuống nước cứu ?"

 

Nhảy xuống nước cứu ?

 

Ta kịp phản ứng, hóa là Thương Hành hiểu lầm, còn tưởng xả cứu .

 

Ta là đẩy xuống mà!

 

... kết quả cũng như cả.

 

Ta cũng lười giải thích, thuận miệng : "Đệ là của , đương nhiên cứu ."

 

Ta và tuy cùng một sinh .

 

giờ Thương Hành là con trai danh nghĩa của mẫu phi, dĩ nhiên là thiết hơn các hoàng tử, công chúa khác một chút.

 

Nghe , Thương Hành gì nữa, chỉ siết c.h.ặ.t t.a.y đang ôm chân .

 

rơi xuống nước nên mấy hôm nay tay chân lạnh cóng, ủ ấm, quả nhiên ấm lên ngay lập tức.

 

Dưới ánh nến leo lét, thiếu niên trông gầy, đường nét nghiêng rõ ràng, vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc ủ chân cho .

 

Nhìn , bỗng nảy sinh ý nghĩ trêu chọc: "Đệ ngửi thử xem, chân hôi ?"

 

Loading...