Những Ngày Tháng Cuối Đời - 01
Cập nhật lúc: 2025-09-10 05:00:33
Lượt xem: 624
Sáu mươi mấy tuổi, chẩn đoán ung thư giai đoạn cuối.
giày vò thêm nữa.
Định nhân lúc con trai về nhà đêm giao thừa, đem nhà cửa và tiền tiết kiệm giao cho nó.
Thế nhưng chờ mãi, chỉ chờ một cuộc điện thoại của con trai:
“Mẹ, chúng con đang kẹt xe cao tốc, cứ ăn , đừng đợi chúng con nữa.”
im lặng.
Chỉ nửa phút , cô vợ bé của chồng cũ – Lưu Phương – đăng ảnh mâm cơm giao thừa cả nhà vòng bạn bè.
Trong ảnh, năm tươi rạng rỡ nâng chén về phía ống kính.
Ngoài chồng cũ và Lưu Phương, còn con trai , con dâu, và cháu nội.
thế nào cũng nghĩ đến, đứa con trai mà vất vả nuôi lớn, mà đến đêm ba mươi Tết chạy tròn chữ hiếu với cha từng nuôi nó một ngày.
Thế thì ba căn nhà cùng mấy chục vạn tiền tiết kiệm tên , cũng chẳng còn liên quan gì đến nó nữa.
01
“Mẹ, ? Mẹ ?”
Con trai – Kỷ Dương – nghi hoặc gọi mấy tiếng.
Thấy mãi lên tiếng, nó lẩm bẩm với bên cạnh:
“Hình như tín hiệu .”
Một giọng nữ sốt ruột :
“Thôi , tín hiệu thì cúp . Chú Chu là ba của chúng , chúng cùng ba ăn bữa cơm giao thừa còn báo cáo với chắc?”
, là con dâu Tô Nhã.
Cô và Kỷ Dương kết hôn hơn mười năm, bao giờ từ miệng cô hai chữ “ chúng ”.
Bây giờ thì thiết gọi chồng cũ của – Chu Hằng – là “ba chúng ” .
Còn nhắc đến , Tô Nhã lúc nào cũng chỉ “ ”, “bà nội Hạo Hạo”.
Theo lời cô , con dâu và chồng vốn dĩ là kẻ thù trời sinh, cô sẽ tự đa tình mà coi là , cũng cần giả lả coi cô là con gái.
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
chỉ cần tròn bổn phận của một bậc trưởng bối, cần cho tiền thì cho tiền, cần giúp sức thì giúp sức, là thể yên mà sống chung.
Kỷ Dương ậm ừ một tiếng, nhét điện thoại túi quần, nhưng quên ngắt máy.
Đầu dây bên giọng xa dần, lờ mờ vẫn Tô Nhã dặn dò Kỷ Dương:
“Lát nữa khi kính rượu ba, nhớ nhắc đến chuyện trai em đổi vị trí công tác.”
Bọn họ phòng tiệc, khí bàn càng lúc càng náo nhiệt.
tập trung lắng một hồi, thấy Kỷ Dương bắt đầu than phiền về , rằng ngày là do ngăn cản, cho nó tìm Chu Hằng.
“Nếu gây khó dễ, thì con với Tiểu Nhã sớm thể báo hiếu mặt ba và dì Phương !”
nó thế là để lấy lòng Chu Hằng.
Thế nhưng Chu Hằng cũng hề diễn màn cha con thâm tình như Kỷ Dương mong đợi.
Ông chỉ gượng hai tiếng:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/nhung-ngay-thang-cuoi-doi/01.html.]
“Mẹ con cho con đến, cũng cái lý của bà .”
Tô Nhã ở bên cạnh tức tối:
“Ba, ba đừng đỡ cho bà nữa, bà là kẻ ích kỷ, chẳng trách ngày xưa ba sống nổi cùng bà !”
“ , ba, nhiều năm , con cuối cùng cũng hiểu , bà nhất định giành quyền nuôi dưỡng con, chẳng chỉ để về già con nuôi bà ?”
Trước mắt tối sầm, kìm bật chua chát.
Ba mươi mấy năm, một nuôi dưỡng Kỷ Dương khôn lớn, dồn sức cho nó học hành đến tận cao học.
Vậy mà kết quả thành thế ?
Nó từng thề thốt chắc nịch:
“Mẹ, con thành đạt , con sẽ nuôi !”
Ai ngờ trong lòng nó, hóa luôn mang oán hận với .
Hận năm đó giành quyền nuôi dưỡng nó, hận cho nó cơ hội đến gần cái “ cha năng lực” .
Giờ đây, thấy con gái ruột của Chu Hằng và Lưu Phương định cư ở nước ngoài, nó cho rằng cơ hội của tới.
Nó thà giẫm đạp lên , cũng bấu víu Chu Hằng.
Tiếc rằng, nó tính sai cả .
Chu Hằng căn bản đời nào cho nó một xu.
Mà giờ đây, ba căn nhà và mấy chục vạn tiền tiết kiệm chuẩn giao cho nó, cũng chẳng còn liên quan gì đến nó nữa.
02
thêm nữa, liền ngắt điện thoại, dậy hâm nóng mấy món ăn nguội.
Thịt bò hầm cay Kỷ Dương thích ăn, đậu phụ Tứ Xuyên Tô Nhã thích ăn, viên thịt sư tử Hạo Hạo thích ăn… mỗi món đều là nấu theo khẩu vị của bọn họ.
Dạ dày , chỉ gắp mấy đũa món thanh đạm cho miệng.
Ăn xong định dọn bàn thì chuông điện thoại đột ngột vang lên.
Đầu dây bên , Kỷ Dương ấp úng:
“Mẹ, nãy quên tắt máy ? Sao con thấy một cuộc gọi kéo dài hơn mười mấy phút…”
thản nhiên đáp:
“Vậy ? Mẹ để ý. Lúc nãy bên con chẳng tiếng động gì, cũng bận tâm, hâm đồ ăn .”
Nó khẽ thở phào:
“Vậy ạ. Mẹ, bọn con vẫn còn đang kẹt cao tốc, chắc mai mới về .”
Hạo Hạo giành lấy điện thoại, háo hức :
“Bà ơi! iPad bà mua ?”
Ánh mắt rơi xuống chiếc hộp hình quả táo đặt ngay bên cạnh.
Lần dịp Quốc khánh, bọn họ về nhà, đặc biệt chọn cho Hạo Hạo một chiếc đồng hồ điện thoại đời mới nhất.
Không ngờ Hạo Hạo lóc ầm ĩ, rằng đó là nhãn hiệu nó .
Nó cần Xiaomi, mà đòi Tiểu Thiên Tài.