Trong lúc vợ chồng Kỷ Dương bận rộn chuẩn đổi họ cho Hạo Hạo, thì bận rộn chuyện bán nhà.
Tết nguyên đán vốn là lúc cao điểm xem nhà, liền một lúc đăng bán ba căn, môi giới trẻ tuổi đặc biệt để tâm.
thu dọn qua loa chuyển .
Thực cũng chẳng gì để thu dọn.
vốn quen sống tiết kiệm, chẳng mấy đồ đạc cá nhân.
Đồ nội thất đều để cho chủ mới, còn mấy món lặt vặt như xe trượt của Hạo Hạo, chậu tắm… trả tiền thuê đến chở .
Trước đây giữ , là vì nghĩ nhỡ khi nào Hạo Hạo đến ở vài ngày. từ khi nó tiểu học, Tô Nhã từng để nó ở chỗ nữa.
, cô thích Hạo Hạo thiết với bà nội .
Khi Hạo Hạo mới hơn tám tháng, thấy ai nó cũng gọi “mama, mama”.
Nó gọi Kỷ Dương là “”, gọi mèo chó ngoài sân cũng là “”, Tô Nhã chỉ vui. khi nó gọi một tiếng “”, Tô Nhã tức đến mức suýt lật cả nóc nhà.
Cô gằn giọng chất vấn , lén dạy Hạo Hạo gọi là “”, cướp mất Hạo Hạo của cô ?
Trong lòng khi cũng ấm ức lắm.
bỏ tiền thuê bảo mẫu trông trẻ cho cô , một tháng tám nghìn.
Sữa bột, đồ chơi của Hạo Hạo đều do cô chọn, còn là trả tiền.
Ấy mà cô chẳng hề ơn, theo lời cô , ai bảo Kỷ Dương là con trai , Hạo Hạo là cháu nội , bỏ tiền chính là đang trả cho Kỷ Dương thôi.
Không ơn thì thôi, đằng chỉ vì một đứa trẻ tám tháng tuổi vô tình gọi một tiếng “”, mà cô cũng ầm ĩ đến mức .
cũng là con , tượng đất nặn, cũng tính khí.
Kỷ Dương đành khuyên giải :
“Tiểu Nhã sinh xong, bản năng bảo vệ con còn nặng, nhẫn nhịn một chút, đừng chấp với cô , coi chừng cô trầm cảm.”
Được thôi, nhịn.
Thế nhưng Tô Nhã vẫn cứ bộ dạng khó chịu, mặt nặng mày nhẹ.
Hạo Hạo vung đôi tay nhỏ xíu đòi bế, cô nổi điên trong nhà, ném đồ đập đồ.
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Sau , một bảo mẫu khuyên cô :
“Trẻ con còn nhỏ, gần gũi bà nội cũng chẳng . Cô cứ để cháu với bà một chút, bà càng vui vẻ thì càng chi tiền nhiều hơn.
“Đợi đến khi cháu hiểu chuyện, tự khắc sẽ chỉ gắn bó với ba thôi. Lúc đó cô giữ con bên , ít cho gặp bà nội, cả năm chẳng gặp mấy , còn nhớ nổi bà thì cũng chắc.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/nhung-ngay-thang-cuoi-doi/05.html.]
Loại bàn tán lưng chủ như thế, vốn dĩ coi thường.
Ấy mà Tô Nhã coi lời bảo mẫu là chân lý.
Từ khi Hạo Hạo tiểu học, nó sang chỗ ngày càng ít . Bình thường ăn cái gì bổ dưỡng, đều là tự tay nấu mang sang nhà chúng nó.
06
Sau khi dọn dẹp xong những đồ đạc cũ, trong lòng thấy thoải mái hơn nhiều.
xách vali lớn, dọn sang ở nhờ nhà bạn Dư Quân Mai.
Chồng chị khi nghỉ hưu một trường đại học ở thành phố bên cạnh mời về việc , nên thường ngày trong nhà chỉ chị .
Hai vợ chồng chọn sinh con, nhưng Quân Mai thích trẻ nhỏ, thường xuyên đến trại trẻ mồ côi từ thiện. Sau khi nhận nuôi Kỷ Dương, chị nhận nó con nuôi, bao năm nay mua cho nó bao nhiêu là đồ.
kể cho Quân Mai chuyện mấy ngày nay, chỉ giấu duy nhất chuyện ung thư dày giai đoạn cuối.
Quân Mai giận đến nghiến răng, đau lòng trách móc:
“Chị là chứng kiến Dương Dương lớn lên, ngày nó ngoan ngoãn, hiểu chuyện lắm, giờ thành thế ? Đều tại con nhỏ Tô Nhã , chị sớm nó chẳng dạng !”
Quân Mai lo rằng nếu mắng Kỷ Dương quá nặng, sẽ khó xử, nên mới đổ hết tội cho Tô Nhã.
Thực , những gì Kỷ Dương hôm nay, vốn dấu hiệu từ lâu .
còn nhớ, khi Hạo Hạo tầm hai ba tuổi, một Kỷ Dương dẫn nó nhà vệ sinh nghịch nước, nghịch xong cũng chịu dọn. thì trượt ngã, chấn thương chân .
còn kịp nghỉ ngơi bao lâu ở nhà, Tô Nhã giục chợ nông sản mua gà quê về nấu cháo gà cho Hạo Hạo.
Chợ nông sản cách nhà bốn, năm trạm xe buýt. tập tễnh xuống xe, động tác chậm hơn một chút, tài xế mất kiên nhẫn:
“Lề mề quá! Đã què thì ở nhà !”
Chưa đợi buông tay khỏi cửa, ông “rầm” một tiếng đóng sập cửa xe, đạp ga lao khỏi bến.
Về đến nhà, bảo Kỷ Dương giúp khiếu nại tài xế .
Vậy mà Kỷ Dương ?
Nó chê bé xé to:
“Mẹ, chuyện nhỏ thế thì đừng so đo nữa. Người dám đóng cửa xe, chắc chắn là nghĩ vững .
“Cho dù lời là thật, thì hôm đó bác tài chuyện gì, tâm trạng , cũng nên thông cảm cho .
“Hơn nữa, nguyên tắc ‘ hạnh phúc thì nên nhường nhịn’ ? Nhỡ con khiếu nại, tài xế xử phạt trả thù con, hoặc trả thù Tiểu Nhã và Hạo Hạo, nghĩ đến hậu quả ?”
Trong lòng nó, cảm nhận của thể bỏ qua.
Cho nên, chuyện nó nịnh bợ chồng cũ của , tuy Tô Nhã góp phần xúi giục, nhưng xét đến cùng, cũng là do chính Kỷ Dương cân nhắc thiệt hơn mà .