Những người kỳ lạ - 16+17+18+19+20
Cập nhật lúc: 2025-06-16 03:47:10
Lượt xem: 34
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
16
“Lương Nhị sao lại chết? Nàng ấy sao… nàng ấy sẽ không chết, nhất định là thông báo sai rồi… Ta muốn tận mắt thấy t.h.i t.h.ể của nàng ấy, ta nhất định phải thấy t.h.i t.h.ể của nàng ấy! Ta không tin!”
Ta đi thẳng trên cung đạo, lặng lẽ nghe Cửu hoàng tử tự lẩm bẩm bên cạnh ta.
Đột nhiên hắn ta ngừng lẩm bẩm, đứng sững tại chỗ, rồi không ngừng dùng tay vỗ vào lưng ta.
“Á á á! Đó là cái gì! Cái gì vậy!”
Ta từ từ quay người lại, hắn ta vì sợ hãi muốn kéo cánh tay ta.
Nhưng không may, hắn ta đứng ở bên phải ta.
Mắt Cửu hoàng tử nhìn xung quanh loạn xạ, tay hắn ta vồ vập mấy lần vào cánh tay ta mà không vồ trúng.
Thế là ta chủ động đưa cánh tay trái ra.
“Bên đó hình như có cái gì đó thật!”
Ta nhìn theo hướng ngón tay hắn ta chỉ.
Chẳng thấy gì cả.
Trên cung đạo trống trải, chỉ có hai chúng ta.
Ta: “…”
Cửu hoàng tử tự trấn tĩnh một lúc.
Hắn ta cúi đầu xuống, phát hiện mình đang kéo cánh tay trái của ta, lại một trận gào thét loạn xạ.
Ta nhìn cánh tay bị hắn ta vứt ra, đầu hơi nghiêng một góc, ánh mắt rơi xuống con đường phía trước, tiếp tục đi thẳng.
“Ngươi… ngươi đừng để ý. Dù sao thì các NPC như các ngươi ngày hôm sau là có thể mọc lại rồi…”
Ta: “…”
“Ngươi sao không nói gì, có phải chưa đến lúc ngươi nói không? Đúng rồi…”
“Điện hạ, Khôn Ninh Cung đã đến rồi.”
17
Cửa Khôn Ninh Cung đóng chặt.
Đứng bên ngoài lờ mờ nghe thấy tiếng sột soạt bên trong.
Chất lỏng tanh tưởi màu đỏ m.á.u chảy ra từ khe cửa phía dưới, trong đó còn lẫn một ít thịt vụn. Ta đứng sang một bên cúi mắt nhìn những thịt vụn đó trượt qua chân ta, còn mấy cụm tóc đen dính cả da đầu dính vào giày ta. Điều này cũng giống như ban đầu.
Ta cũng không thấy có gì bất thường.
Nhưng Cửu hoàng tử lại bắt đầu rồi.
Hắn ta đầu tiên là một tiếng kêu thảm thiết, sau đó bịt mũi miệng lại bắt đầu liên tục nôn khan, cuối cùng kéo cánh tay trái của ta và nôn ra.
Ta im lặng nhìn chất nôn của hắn ta hòa lẫn với chất lỏng tanh tưởi tụ thành một đống, như một ụ đất nhỏ từ từ trượt qua trước mặt ta.
Nôn một lúc, hắn ta dùng tay áo lau miệng, giọng có vẻ yếu ớt mở lời: “Ngươi… ngươi đi mở cửa đi, ta đã chuẩn bị sẵn sàng rồi.”
Ta nhìn Cửu hoàng tử không biết từ đâu lôi ra một con đại đao giữ im lặng.
“Ta mở?” Giọng hắn ta run rẩy đến nỗi mang theo tiếng khóc.
Ta vẫn giữ im lặng.
Thật ra ta muốn nói gì đó, nhưng không hiểu sao lời nói đến miệng lại nuốt xuống.
Cửu hoàng tử bước đi loạng choạng, chân giẫm trên dòng m.á.u chảy chậm rãi đến gần cánh cửa lớn, hắn ta hít một hơi thật sâu, rồi cầu cứu nhìn ta.
Ta cứng đờ tránh ánh mắt của hắn ta.
“Vậy ta mở, ta thật sự mở đây!”
Cửu hoàng tử kéo cửa Khôn Ninh Cung mất một lúc lâu, mồ hôi chảy đầy trán mà vẫn không kéo được cửa ra.
“Tiểu thái y, cái này ta không mở được.”
“Điện hạ, cửa là đẩy chứ không phải kéo.” Lần này ta cuối cùng cũng nói ra được lời.
Cửu hoàng tử: “…”
18
Cửu hoàng tử thở dài một hơi, bắt đầu dùng sức đẩy cửa.
Nhưng cũng không đẩy ra được.
“Có phải có thứ gì đó cần giải mã không?”
Hắn ta thò một tay ra sờ soạng liên tục trên cửa, bận rộn một lúc lâu mà không phát hiện ra gì cả.
Lúc này, những thứ thấm ra từ khe cửa ngày càng nhiều.
Cho đến khi một thứ giống như ngón tay m.á.u thịt lẫn lộn chen ra khỏi khe cửa, móc vào quần hắn ta.
Hắn ta không thể chịu đựng thêm được nữa.
Hai mắt hắn ta dán chặt vào mặt ta, hận không thể dán lại gần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/nhung-nguoi-ky-la/1617181920.html.]
“Cho chút gợi ý được không? Ta là linh vật của đội chúng ta… Lương Nhị là người động não, Trương Lạc Dư là người xông pha. Ta cảm ơn ngươi cả đời… đợi ta ra khỏi đây sẽ mua cho ngươi một lá cờ thêu gấm, ta sẽ treo trên tường để tưởng niệm ngươi!”
Ta không nói gì, khó khăn lắm mới nâng tay trái lên chỉ vào con đại đao trên tay hắn ta, rồi lập tức hạ xuống.
Cửu hoàng tử có chút đầu óc, hắn ta hiểu ý và nhìn ta bằng ánh mắt biết ơn, sau đó vung con đại đao đó, c.h.é.m xuống giữa cánh cửa.
Chỉ nghe thấy một tiếng “Bốp!”, cánh cửa cung điện màu đỏ sẫm bị chẻ đôi từ giữa.
Ngay sau đó, vô số mảnh vụn của các bộ phận cơ thể, như thể không đợi được nữa, ào ạt tuôn ra từ bên trong.
“Tay, chân, đùi… không có đầu, tại sao không có đầu?”
Ta nghe Cửu hoàng tử nói rất nhỏ.
Ta nhìn hắn ta.
Phát hiện hắn ta đang cúi đầu, khóe miệng nhếch lên một nụ cười.
Ta cảm thấy có chút bất thường.
Nhưng rất nhanh sự chú ý của ta đã bị phía trước thu hút.
19
“Chát chát chát!”
Tiếng roi quất lớn vang lên từ phía trước.
Ta lập tức cúi đầu xuống.
“Tham kiến Thái hậu, Hoàng hậu nương nương, các cung tiểu chủ, nô tài đến bắt mạch bình an cho Hoàng hậu nương nương.”
Trong cung có quy định, thân là nô tài không được nhìn thẳng những người có thân phận hiển hách này.
“Đó là cái gì… những thứ này là cái gì?”
Ta dùng khóe mắt nhìn thấy Cửu hoàng tử bên cạnh ta không ngừng run rẩy, giọng điệu hắn ta thay đổi liên tục.
Bạn đang đọc truyện của nhà dịch Mây Trên Núi. Follows để nhận thông báo ngay khi có truyện mới nhé!
Chủ tử đáng sợ đến vậy sao?
Cửu hoàng tử thân là hoàng tử, tuy không thể thường xuyên gặp các phi tần hậu cung, nhưng sinh mẫu của hắn ta ở đây, ít nhiều cũng đã gặp mặt các chủ tử này, tại sao lại sợ hãi đến mức này?
“Chát! Chát! Chát!” Lại mấy tiếng roi quất nặng nề, ta hơi ngẩng đầu lên một chút.
Một người cao gần hai mét đứng phía trước, toàn thân nàng ta như bị bơm căng phồng, da bị căng đến mức gần như trong suốt, lờ mờ có thể nhìn thấy những mạch m.á.u tím đỏ phức tạp đan xen đang co giật. Hai bàn chân nàng ta hoàn toàn biến dạng thành hai khối thịt, bên trên phủ một lớp móng tay đen xỉn đầy vết nứt. Vì trọng lượng quá nặng, nên hai khối thịt có một nửa cắm xuống đất, xung quanh nàng ta có rất nhiều hố sâu, đều là do nàng ta đi lại gây ra.
Từng sợi tóc bạc trắng rối bời dính chặt vào da đầu nàng ta, ngũ quan thì bị khối thịt trên mặt làm cho mờ nhạt khó nhìn rõ, bộ đồ màu đen vàng đang mặc bị xé rách thành những mảnh vải vụn treo trên từng lớp thịt của nàng ta.
Trong tay nàng ta cầm một cây roi khổng lồ màu đen đỏ, dài đến bốn năm mét, bên trên còn dính vô số đinh sắt gỉ sét, có một số đinh sắt còn treo lủng lẳng những khối thịt và tóc đen bị m.á.u đông lại.
Đây là Thái hậu nương nương.
Nhìn thấy sắc mặt của nàng ta vẫn tốt như thường lệ, cơ thể cũng không sao, thân là thái y ta liền yên tâm.
Phía trước Thái hậu nương nương có tám vị tiểu chủ hậu cung, bên cạnh là Hoàng hậu nương nương.
Đầu của tám vị tiểu chủ hậu cung cũng bình an vô sự đặt trên đất, chỉ có điều đầu của vị tiểu chủ ở rìa ngoài nhất bị nứt đôi từ giữa, chảy đầy đất nước vàng, chắc là đã nói sai lời khiến Thái hậu nương nương tức giận và chịu roi hình.
Không sao, lát nữa ta sẽ kê ít thuốc mỡ, bôi vào là sẽ khỏi.
Nhưng Hoàng hậu nương nương nhìn quả thực không giống như trước đây, gầy đi rất nhiều, nàng ta nằm trên đất toàn thân cuộn tròn lại, đầu hình như vùi vào ngực, từ góc nhìn của ta không thể nhìn thấy đầu nàng ta.
“Thái y… đến rồi sao? Lại đây… xem… thân thể Hoàng hậu.”
20
Cửu hoàng tử không nói gì.
Hắn ta lẳng lặng lùi về phía sau một bước, đôi mắt trống rỗng.
Ta chậm rãi đi đến trước mặt Hoàng hậu nương nương, đặt hòm thuốc xuống.
Sau đó, ta đặt tay lên đống thịt bầy nhầy của Hoàng hậu nương nương, cẩn thận sờ soạng.
Lúc này ta mới xác định, đây đúng là đống thịt bầy nhầy, giống như thịt gà đông lạnh đặt lâu ngày, bị nấu thành một đống hồ nhão rồi lại cấp đông.
Ta sờ soạng một hồi, cảm thấy có chút kỳ quái.
Chẳng phải Thái hậu nương nương vừa hỏi ta đến xem thân thể Hoàng hậu sao?
Nhưng ta tìm nửa ngày cũng không tìm thấy đầu của Hoàng hậu nương nương.
Chẳng lẽ Hoàng hậu nương nương không có đầu?
Ta lại ngẩng đầu nhìn về phía Thái hậu nương nương.
Thái hậu nương nương vẫn đứng đó, đôi mắt trống rỗng nhìn về phía ta.
Miệng bà ta khẽ động: “Hoàng hậu… không có đầu.”
“Là đầu của nó… nó đã trốn thoát.”
Sau đó, Thái hậu nương nương lại dùng roi quất mạnh vào đống thịt bầy nhầy của Hoàng hậu nương nương.
“Bà già này… hôm nay lại muốn phản lại ta!”
“Chát chát chát!”