6
Nếu Thái tử thực sự nhìn thấy mấy hàng chữ m.á.u đó.
Vậy suy nghĩ của hắn ta hẳn là giống ta.
Nội dung mà những chữ m.á.u bị bóp méo viết ra là sai.
Nội dung mà chữ lệ thư ngay ngắn thể hiện là đúng.
Vì vậy hắn ta luôn ở trong Thái y viện.
Bạn đang đọc truyện của nhà dịch Mây Trên Núi. Follows để nhận thông báo ngay khi có truyện mới nhé!
Dù sao, Thái y viện là nơi duy nhất an toàn.
7
Hôm nay trời mưa.
Ta đang dùng tay nắn thuốc viên, vừa nắn đến viên thứ tám thì bỗng nhận ra đã đến giờ đi bắt mạch bình an cho Hoàng hậu nương nương.
Ta xách hòm thuốc, bước ra khỏi Thái y viện.
Trên đường gặp Cửu hoàng tử.
Hắn ta đứng trước Thục Phương Các, gọi ta lại.
“Cửu hoàng tử an.”
“Trời mưa rồi, có thể cùng ta chung một chiếc ô không?”
8
Đây là mệnh lệnh của hoàng tử.
Thân là nô tài không có quyền từ chối.
Cửu hoàng tử thấy ta đến, trong mắt hắn ta tràn đầy cảnh giác đánh giá ta mấy lượt từ trên xuống dưới.
Giây tiếp theo, hắn ta cởi giày ra.
“Đi thôi, ô nhất định phải che cho tốt.
“Nhớ kỹ, không được để… để cơn mưa này làm ướt ta.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/nhung-nguoi-ky-la/678910.html.]
Ta cúi đầu nhìn xuống: “Điện hạ, nhưng ngài cởi giày ra sẽ bị ướt chân đó.”
Cửu hoàng tử sững sờ mấy giây, rồi đột nhiên hít vào một hơi lạnh.
“Đúng! Đúng! Chân cũng không được chạm vào! Nhưng giày thì sao… giày thì sao…”
Hắn ta đột nhiên nghĩ ra điều gì đó, nhìn về phía ta.
“Ngươi cõng ta.
“Đúng, ngươi cõng ta đi.”
9
Nghe vậy, ta cúi người lại gần chân Cửu hoàng tử.
Hắn ta như một con mèo xù lông, vội vàng lùi lại mấy bước.
“Ngươi làm gì vậy!”
Ta im lặng rụt tay lại, đứng thẳng dậy.
“Điện hạ thứ tội, nô tài muốn xem tại sao chân ngài lại không đi được”.
Cửu hoàng tử cứng đờ người gãi gãi sau gáy, tránh câu nói của ta, rồi chỉ vào phía sau lưng ta.
“Ngươi không thấy cơn mưa này rất kỳ lạ sao?”
10
Ta quay người lại nhìn bầu trời.
Nhìn thật kỹ.
Chất lỏng màu đỏ máu, từ trên trời chảy xuống, không khí tràn ngập mùi tanh tưởi.
Một mặt trời đen khảm trên không trung.
Cửu hoàng tử nói cơn mưa này có điều bất thường.
Nhưng chẳng phải mưa đều như vậy sao?
Ta không hiểu.