Những Vết Sẹo Không Khép Miệng - 02.
Cập nhật lúc: 2025-02-27 14:12:49
Lượt xem: 282
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Như thể đang với , tìm cho em một lý do , coi như chuyện gì xảy .
há miệng, còn kịp gì thì nước mắt rơi xuống.
“Anh bịa cái lý do là coi em như đứa trẻ lên ba ?”
“Tĩnh Tĩnh, đừng lớn chuyện nữa.”
Tần Ngạn chút bực bội nới lỏng cà vạt:
“Hôm nay là kỷ niệm ba năm ngày cưới của chúng , đừng vì mấy chuyện hiểu lầm mà cãi với ?”
Tần Ngạn sai, vẫn luôn là liều thuốc đặc hiệu của .
Bởi vì từng cùng vượt qua quãng thời gian tăm tối nhất của cuộc đời.
Khi họ cùng bạn học của xâm hại.
Khi lên cơn đau tim, cấp cứu kịp, mất trong bệnh viện.
Khi những cơn ác mộng và bệnh rối loạn lưỡng cực dày vò, vô tuyệt vọng hủy hoại bản .
Luôn luôn là Tần Ngạn ở bên cạnh .
Từ năm mười sáu tuổi đến năm hai mươi lăm tuổi, suốt chín năm liền, nghĩ đến khả năng phản bội .
Cơn đau nhói quét qua tim , cảm xúc phẫn nộ gần như phá hủy chút lý trí còn sót của ngay lập tức.
Tới khi nhận thức , nhảy khỏi bệ cửa sổ, đến mặt Tần Ngạn, dùng hết sức lực tát mạnh mặt .
“Anh mới ngủ với cô , đến cả mùi còn kịp rửa sạch, trở về kỷ niệm ba năm ngày cưới cùng .”
“Anh đem chuyện đau khổ nhất của kể cho cô , để cô dùng cái giọng điệu đó chế giễu …”
“Tần Ngạn, rốt cuộc coi là gì?”
Câu cuối cùng, gần như gào lên trong tiếng nấc nghẹn.
Cái tát đó mạnh đến mức dường như Tần Ngạn nghiêng cả mặt.
Anh dùng lưỡi đẩy đẩy má, đầu , vẻ mặt dần dần lạnh .
Trong ánh mắt , phản chiếu rõ ràng hình ảnh hiện tại của .
Tóc tai rối bời, mặt mày tái nhợt, nước mắt lem luốc mặt, như một đóa hoa tàn úa.
So với Tống Chân Vũ trong bức ảnh ngây thơ nhưng cũng đầy quyến rũ , là hai thế giới khác .
“Chu Tĩnh, cho em bậc thang , em nên xuống .”
đột nhiên oà , trong tiếng mang theo nỗi sợ hãi và bất lực tột độ, loạng choạng chạy đến bên bàn , uống thuốc.
Rồi “bộp” một tiếng, ngã mạnh xuống đất.
Thảm hại, quá thảm hại.
ôm mặt, đến độ run rẩy.
“Thật nó nổi một ngày yên bình.” Tần Ngạn bực bội đóng sầm cửa: “Ồn ào c.h.ế.t , gì mà ? Lúc xâm hại em cũng thảm như ?”
5
như thấy tiếng nổ tan tành từ tận đáy lòng .
Sau một tiếng “bùm”, khói thuốc s.ú.n.g bao trùm, m.á.u thịt văng tung tóe.
Cuối cùng vẫn mò lọ thuốc, nuốt một nắm thuốc .
Thuốc nhanh chóng phát tác, đưa giấc ngủ sâu.
Trong mơ, như trở về chín năm .
Năm học lớp 11, vì bệnh viện tỉnh phẫu thuật, chuyển đến lớp của Tần Ngạn.
Vừa khéo cùng bàn với .
Mẹ của Tần Ngạn việc ở bệnh viện.
Vì mỗi ngày tan học đều chạy đến bệnh viện, gặp nhiều .
Năm đó mười sáu tuổi, xuất từ một gia đình đơn nghèo khó, bệnh nặng, sống nhờ nhà nên luôn khép nép, cẩn trọng.
Tất cả những điều đó khiến tự ti và trầm mặc.
Tần Ngạn thì khác, là kiểu nổi tiếng mà cả trường đều .
Anh thể cờ kiểm điểm về việc nên trốn học chơi game, thể dễ dàng đạt vị trí thủ khoa trong các kỳ thi thử, một vô cùng nổi bật.
Trong cảnh như , tỏ tình với .
“Anh thường xuyên thấy em ở bệnh viện lấy cơm, lấy nước cho , thấy em cúi bài tập ghế dài ở hành lang.”
Tần Ngạn với : “Với cả, đôi mắt của em .”
Anh giúp hòa nhập dần lớp học, giúp ít bạn bè.
Ca phẫu thuật bắc cầu tim của cũng thành công.
Dường như thứ đang trở nên hơn.
cuộc đời giống như một bộ phim dài lê thê, khi nào cốt truyện sẽ đột ngột chuyển biến.
Ngày sinh nhật thứ 17 của trùng hợp là một ngày thứ Bảy.
Tần Ngạn hẹn lái xe đưa hóng gió ở ven biển.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/nhung-vet-seo-khong-khep-mieng/02.html.]
mặc chiếc váy nhất của , còn tô một chút son môi.
khi khỏi cửa, gặp họ và đám bạn say khướt của .
“Đứng . Tĩnh Tĩnh, trang điểm xinh như là chơi ?”
Anh dùng giọng điệu say xỉn với , một tay kéo : “Để xem, em phát triển đến mức nào …”
Từ đến nay, ánh mắt luôn mang theo một chút u ám.
bao giờ nghĩ rằng táo tợn đến .
……
Ngày hôm đó Tần Ngạn thể chờ .
Khi và mợ trở về nhà, chuyện kết thúc .
Họ quỳ xuống mặt , cầu xin đừng báo cảnh sát.
“Đó là họ của con, nó học trường đại học danh tiếng, tiền đồ .”
“Tiền phẫu thuật của con, vẫn là do nhà chúng cho mượn…”
Quần áo của cọ xát những vết thương, dấy lên cơn đau dữ dội.
ngơ ngác họ, cảm giác những âm thanh bên tai như vọng về từ một nơi xa.
Phải lắng thật kỹ mới thể nhận .
Đó là giọng của Tần Ngạn năm mười bảy tuổi.
Anh : “Em bao giờ thấy biển ? Để dẫn em xem bình minh biển.”
Sau đó, Tần Ngạn chuyện.
Với sự ủng hộ của , vẫn báo cảnh sát.
Khi cảnh sát đưa họ , ánh mắt của mợ tràn ngập thù hận.
Sau đó, bà thêm mắm dặm muối kể chuyện cho , mới phẫu thuật lâu.
6
Mẹ thể qua khỏi mùa đông đó.
Anh họ và bạn của kết án 12 năm tù giam.
Còn thì bắt đầu chìm trong những cơn ác mộng triền miên.
Dường như chỉ cần nhắm mắt , bóng tối và cái lạnh thấu xương sẽ nuốt chửng .
Phải tới khi Tần Ngạn phát hiện những vết sẹo tự hại chằng chịt cánh tay .
mới ý thức lẽ mắc bệnh.
Anh đưa khám bác sĩ, uống thuốc, ôm mỗi khi cảm xúc mất kiểm soát, rằng sẽ luôn ở bên .
thi đại học đỗ, ở bên cạnh cùng ôn thi .
Anh tất cả những ký ức đau buồn, những điểm yếu của .
Đương nhiên cũng , nhát d.a.o do đ.â.m sẽ khiến đau hơn cả.
……
Khi tỉnh , thấy đang trong phòng bệnh, xung quanh thoang thoảng mùi thuốc khử trùng.
Ánh nắng bên ngoài cửa sổ tươi sáng, dường như cả thế giới đều sương mù.
Trong một khoảnh khắc, suýt nữa tưởng rằng những chuyện xảy tối qua chẳng qua chỉ là một cơn ác mộng.
Cho đến khi Tần Ngạn đẩy cửa bước , ở mép giường :
“Nửa đêm em sốt nên đưa em đến bệnh viện truyền nước.”
quá quen thuộc với , đến nỗi ngay khi ánh mắt dừng , nhận đó là mơ.
Tần Ngạn, ở bên chín năm, cùng vượt qua những thời khắc tăm tối nhất của cuộc đời, thật sự ngoại tình.
Thậm chí ngày kỷ niệm ba năm ngày cưới của chúng , cùng tình , mới về tìm ăn mừng.
Ký ức dần ùa về, cả cơn đau do cú ngã tối qua cũng trở cơ thể .
“… Tần Ngạn.”
mờ mịt hỏi: “Rốt cuộc là tại ?”
“Tĩnh Tĩnh, công tác khách hàng gây khó dễ nên tâm trạng lắm, vì tối qua mới nổi nóng với em.”
Anh xổm xuống, nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay đang đặt ngoài chăn:
“Sau sẽ những lời tổn thương như nữa, em tha thứ cho ?”
“….”
nhắm mắt .
Vô hình ảnh từ quá khứ chạy trong đầu , giống như một cuốn phim vỡ vụn.
“Tần Ngạn, chúng ly hôn .”
Bàn tay đang nắm tay chợt bóp mạnh hơn.