NỢ CŨ CHƯA TAN, CHẾT RỒI TÍNH TIẾP - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-12-22 12:26:41
Lượt xem: 48

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

09.

"Chủ tử, Thu Hồng thật vô dụng! Năm xưa thể cứu Người, bây giờ đến bản cũng chẳng cứu nổi! Tiểu thư ngày mai sẽ đem nô tỳ bán thanh lâu nhơ nhớp . Ở cái tuổi của nô tỳ, đó thà c.h.ế.t còn hơn! Chi bằng bây giờ nô tỳ theo hầu hạ Người!" Thu Hồng quỳ sụp đất, đôi mắt sưng mọng vì . Trước mặt nàng bày một bài vị nhỏ, khói hương nghi ngút tỏa lan. Trên bài vị khắc rõ dòng chữ: Lưu thị Vân Thanh, đích trưởng nữ Quốc công phủ.

Đó là bài vị của chính !

Nhìn những chữ , lòng xót xa thốt nên lời. Sau khi c.h.ế.t, Chu gia lo liệu tang lễ sơ sài, đến đứa nữ nhi rứt ruột sinh và nuôi nấng cũng chẳng thèm lập cho lấy một cái bài vị. Chỉ Thu Hồng là còn nhớ đến .

Chẳng những lập bài vị, nàng còn ghi rõ danh phận là Đích trưởng nữ Quốc công phủ, chứ là phu nhân Hầu phủ. Trong phút chốc, kìm mà nức nở thành tiếng.

Trạm Én Đêm

Ngay khoảnh khắc phát âm thanh, Thu Hồng bỗng ngừng bặt tiếng . Nàng kinh hãi về phía bài vị, ngã ngửa sàn, "Chủ... chủ tử, là Người ?"

Thu Hồng cũng thấy giọng của ?

Lòng rung động mãnh liệt, vội vàng đáp : "Thu Hồng, là !"

"Chủ tử!!"

Quả nhiên là thế! Lẽ nào chỉ thể nhập bài vị của nhạc phụ, mà hễ ai thắp hương cho bài vị nào là thể nương náu bài vị đó?

Nước mắt Thu Hồng tuôn rơi như suối, chảy ròng ròng mặt. Nàng ôm chầm lấy bài vị của , "Chủ tử, Người Thu Hồng sắp c.h.ế.t nên hiện về đón nô tỳ ? Thu Hồng sẽ cùng Người ngay đây! Kiếp vẫn nguyện trâu ngựa hầu hạ Người!" Nói đoạn, nàng ôm bài vị phắt dậy, trèo lên một chiếc ghế thấp.

Lúc mới rõ, trong gian phòng tối tăm treo sẵn một dải lụa trắng dài ba thước, "Thu Hồng! Mau xuống !"

Thu Hồng chỉ còn cách dải lụa trong gang tấc. Ta vội lao tới định kéo nàng , nhưng linh hồn trong suốt của chỉ tạo một cơn gió nhẹ, lướt qua vài sợi tóc của nàng lay động.

"Thu Hồng, đừng chuyện dại dột! Muội c.h.ế.t!" Ta chỉ sợ Thu Hồng thật sự treo cổ lên đó, bởi với sức mạnh hiện giờ, tuyệt đối cách nào cứu mạng nàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/no-cu-chua-tan-chet-roi-tinh-tiep/chuong-6.html.]

May , Thu Hồng khựng . Nàng ngẩn ngơ đưa tay chạm những sợi tóc thổi qua, thụp xuống nấc lên, "Chủ tử, nô tỳ c.h.ế.t, mà là tiểu thư cho nô tỳ đường sống! Kể từ khi Người , tiểu thư vẫn luôn trừ khử nô tỳ. vì sợ ảnh hưởng danh tiếng, nàng mới luôn nhẫn nhịn. Nay nàng vu cho nô tỳ một cái tội tày đình như thế , tuyệt đối sẽ dễ dàng buông tha !"

Nha đầu cũng giống ngày , đều là những kẻ nhu nhược. Thế nhưng, chỉ riêng việc khi c.h.ế.t, nàng nhiều tìm cách liên lạc với nhà đang lưu đày để kêu oan, còn bất chấp sự ngăn cấm của Chu gia mà bí mật thờ phụng , điều đó chứng tỏ tận trong xương tủy nàng vẫn vài phần khí tiết. Nếu thể nhờ Thu Hồng giúp sức, những việc định chắc chắn sẽ thuận lợi hơn nhiều.

"Thu Hồng, giờ lúc để . Ta cần giúp ! Nếu thành công, chẳng những báo đại thù, mà cũng thể lấy phận tự do."

Thu Hồng nấc nghẹn: "Chủ tử, nô tỳ , những gì mắt lẽ chỉ là ảo giác của kẻ sắp c.h.ế.t. dẫu là ảo giác, nô tỳ cũng nguyện ý lắng !"

Chao ôi! Nha đầu chung quy vẫn là kẻ cứng đầu. cũng nhờ cái tính cứng đầu Chu gia mới giữ nàng lâu đến .

Ta bèn bay đến bên tai nàng, nhỏ giọng thì thầm...

10.

Đêm khuya, thư phòng Hầu phủ.

Sau khi tiễn khách khứa về, Chu Phàn lui thư phòng nghỉ ngơi. Nay cưới Quận chúa thêm quý tử, trong lòng đang vô cùng sảng khoái. Điều duy nhất khiến ý là đám khách khứa hôm nay rõ ràng cung kính với Vương Dung hơn hẳn . Ngay cả mẫu cũng ngớt lời tâng bốc Vương Dung, thỉnh thoảng còn hạ thấp vài câu. Điều khiến một vị Hầu gia thực quyền như cảm thấy đôi phần khó xử.

Nhất là khi so sánh với lúc Lưu Vân Thanh còn sống, khỏi thấy hụt hẫng. Lưu Vân Thanh tuy vô dụng nhưng đối với mực thước cung kính. Cảnh tượng như hôm nay tuyệt đối bao giờ xảy .

Chu Phàn thở dài, ngước mắt lên một món đồ sứ Tam Thái cực kỳ quý giá trong bộ hồi môn của Vương Dung. Nhìn một hồi, tự trấn an bản : Vương Dung là Quận chúa, lắm tiền nhiều bạc, kiêu ngạo một chút cũng chẳng . Còn về mẫu , cố ý hạ nhục mặt ngoài cho ? Chẳng qua là bà lấy lòng Vương Dung mà thôi. Biết chừng, giờ bà cũng đang đau lòng vì chuyện đó, nếu đến lễ bốc miếng của Truân Nhi, bà cũng chẳng thèm xem?

Càng nghĩ như , Chu Phàn càng thấy kính trọng mẫu , thầm cảm thán vinh hoa thật dễ , nhất định để tâm đến Vương Dung nhiều hơn.

Giữa lúc dòng suy nghĩ đang bay bổng, bên ngoài thư phòng bỗng vang lên một tiếng mèo kêu. Chu Phàn giật b.ắ.n . Cả đời sợ nhất là mèo, thế nên cũng chẳng còn tâm trí mà ngắm đồ sứ nữa. Hắn dậy định đóng chặt cửa sổ thư phòng .

 

Loading...