Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 4: Vui đấy nhưng bỗng thấy thiếu an toàn
Trước giờ mỗi lần phòng tổ chức đi chơi, đều hô hào trong group chung, không ngờ bây giờ lại làm theo cách này, inbox riêng từng người. Thì ra, Minh mới đến, được trưởng phòng giao phó cho tổ chức chuyến đi, nên Minh làm theo cách của mình.
Mặc dù đã có câu trả lời rõ ràng là cậu ta không phải đang tán tỉnh cô, nhưng trong lòng cô vẫn nhen nhóm 1 cảm xúc mới mẻ như thể hồi xuân. Cô kể lể là mỗi lần đi chơi cô lạc lõng lắm, thường là ngồi 1 mình. Cho nên, nếu lần này đi, hi vọng sẽ không lạc lõng như thế nữa. Và cô nhận lời, không quên gạ gẫm, cậu ta không được bỏ rơi cô. Cậu ta cũng vui vẻ với thỏa thuận đã chốt.
Chỉ có điều, cô có cảm giác rất khác. Với crush cũ, cô biết rõ là cậu ấy rất ngoan, luôn dùng kính ngữ với mọi người, nói chuyện rất thật. Và cậu ấy nhát gái. Nên cho dù cậu ấy cao lớn, có gia cảnh tốt, nhiều cô gái để ý thì cậu ấy vẫn độc thân. Đối với cậu ấy, cô cảm thấy tin tưởng tuyệt đối và luôn có cảm giác an toàn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/noi-dau-cua-tra-xanh/chuong-4-vui-day-nhung-bong-thay-thieu-an-toan.html.]
Còn Minh thì khác hẳn. Mới nói chuyện được vài câu, cô cảm nhận rõ rệt cậu ấy rất có kinh nghiệm với phái nữ. Mặc dù cô có câu dẫn lại, nhưng cô lờ mờ cảm thấy cậu ấy có không ít bóng hồng vây quanh. Ở trong phòng, cô sống như 1 ốc đảo, cho nên thông tin về mọi người cô không rành lắm. Thông tin về Minh cô cũng chẳng có gì, chỉ biết cậu ta mới từ miền nam về miền bắc. Nếu mới về bắc, có khi cậu ta chưa có người yêu thật. Cảm giác mới mẻ này rất thú vị, nhưng đâu đó trong lòng cô lại thấy thiếu cảm giác an toàn.
Và rồi, cô lại tự bào chữa. Cô cảm thấy Minh nhiều kinh nghiệm thì cũng tốt. Cô đã không có kinh nghiệm dẫn dắt rồi, nếu lại là 1 người không có kinh nghiệm dẫn dắt thì mọi thứ sẽ đi vào ngõ cụt. Vả lại, bên ngoài cô cũng ít nói, và chẳng bao giờ liếc mắt đưa tình với ai. Chẳng phải khi chat với Minh, cô cũng câu dẫn rõ ràng hay sao. Thôi thì cứ biết thế đã.
Hôm ấy tan làm, cô đi mua sắm quần áo với bạn. Do xem trên mạng thấy ưng, cô vẫn đến tận nơi thử, thấy đẹp và hợp thì mới mua. Vốn đã ưng từ trước, lại sẵn đang vui vẻ, cô chốt đơn mua chiếc váy luôn.
Buổi tối hôm ấy, tự nhiên cô cảm thấy con đường quen thuộc mà cô hay đi về, cũng sáng sủa, thơ mộng hơn. Và cô cũng cảm thấy mong chờ mỗi buổi sáng thức giấc, đến công ty làm việc để nhìn thấy Minh. Những ngày tháng êm đềm trước đây đem lại cho cô cảm giác yên ổn nhưng nhạt nhẽo.
Còn những ngày tháng sau đó, lại khiến cho cô vui buồn không kiểm soát được.