Nói Yêu Anh Đi - Phần 5

Cập nhật lúc: 2025-08-03 12:58:22
Lượt xem: 362

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

15.

Trước ngày nước ngoài, Khương Thần tìm .

"Chuẩn thành phố nào?" Anh hỏi.

"London." đáp.

"Tốt đấy." Khương Thần nhếch môi gượng: "Cậu và Tần Tự tình cảm thế nào?"

"Rất ."

Anh thoáng chút mất tự nhiên: " ý gì khác, chỉ là nhắc nên lo cho . Nhỡ Tần Tự lòng thì ở nước ngoài tính ..."

"Ngừng ngay!" Tần Tự từ góc tường nhảy : "Đồ tiểu tam thối, cướp ? Gì mà ' lòng'? Nói năng vớ vẩn!"

Thấy cú đ.ấ.m của Tần Tự sắp bay tới mặt Khương Thần, vội kéo một bên: "Đợi em ở đây, chồng ."

Tần Tự ôm mặt lảo đảo: "Được , chồng đợi em, đợi em~"

Khương Thần vẻ mặt phức tạp: "Mọi thứ đều đổi ."

"Là ?"

“Ý là gì?”

“Em từng nghĩ , lẽ thế giới của chúng chỉ là một cuốn tiểu thuyết… Tần Tự là phản diện chuyện ác chừa một ai, còn em chỉ là một nhân vật phụ chẳng mấy quan trọng.”

im lặng vài giây: “Vậy định là nam chính ?”

.” Khương Thần gật đầu thừa nhận.

“Từ nhỏ là trung tâm của thế giới , sẽ ở bên Mạnh Lạc Lạc, còn Tần Tự sẽ tìm đủ cách để phá hoại tình cảm của chúng .”

khi Tần Tự gặp em, tất cả đều đổi.”

Anh bất đắc dĩ: “ hối hận .”

“Lẽ nên sớm đưa em… đứa trẻ co ro trong hành lang về nhà.”

.” cắt ngang lời .

Mười tuổi, đuổi khỏi nhà.

Giữa trời nắng bốn mươi độ, khát khô cả cổ. Khương Thần cầm ly nước ngang, như con ch.ó nhỏ chờ cho ăn. chỉ lạnh lùng liếc một cái, khoá trái cửa nhà .

Anh nghĩa vụ giúp , trách. cũng sẽ của năm đó mà tha thứ cho .

“Xin .”

Khương Thần cúi đầu: “Thực thích em từ lâu , chỉ là phận sắp xếp cho chúng ở bên .”

“Đồ tiểu tam thối tha! ngay ý ! Còn phận? Anh đang tỏ tình với ai đấy? Muốn cướp vợ khác đúng , hổ!”

Tần Tự nổi điên, một cước đạp Khương Thần ngã lăn đất.

kéo Tần Tự , siết tay buông.

Khương Thần mặt mũi đen sì bò dậy: “ sai , chẳng đổi chút nào, vẫn là tên cơ bắp phát triển đầu óc ngu si.”

“Anh ai đó hả?!” Tần Tự gào lên lưng .

“Được .” dỗ dành Tần Tự, Khương Thần: “Chuyện tới nước , cần thêm nữa.”

“Còn nữa,” lấy từ trong n.g.ự.c cái túi nhỏ đựng năm trăm tệ: “Trả giúp cho cô .”

Khương Thần sững nhận lấy: “Em sẽ bao giờ về nhà nữa ?”

“Nơi đó bao giờ là nhà .”

, vợ với mới là một nhà!”

16.

Nhà mà Tần Tự mua ở London rộng.

Tên sổ đỏ chỉ .

Tần Tự hài lòng lắm, thích những căn nhà quá rộng.

“Phòng em cách phòng xa quá ~”

“Lỡ nửa đêm em khát nước thì ?”

“Không ai đắp chăn cho em, lỡ cảm lạnh thì đau lòng lắm luôn!”

giả vờ hiểu ý đang ám chỉ: “Tư thế ngủ của em ngoan, đạp chăn .”

“Ngủ ngoan hả? Anh xem mới .”

Tối hôm đó, Tần Tự trải đệm ngủ trong phòng .

Trong bóng tối, thở của đều đặn vang lên. chỉ vài phút , dậy: “Vợ ơi, ngủ .”

“Ừm? Vậy giờ đang mớ ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/noi-yeu-anh-di/phan-5.html.]

.” Tần Tự ngoan ngoãn đáp.

nhịn hỏi: “Thế giờ ?”

“Nên em thể lén hôn .”

“Thật đó? Vậy em tới đây nha.”

“Ừ ừ.” Tần Tự chỉnh tư thế nghiêm chỉnh, chờ đến gần.

Anh căng thẳng, cũng thế.

Nụ hôn kết thúc, mặt Tần Tự đỏ ửng, chui trong chăn gì.

“Sao thế?”

Anh lầm bầm: “Còn nữa.”

“Vậy hôn thêm cái nữa nha?”

“Hôn thêm cái nữa!”

17.

Sau khi nghiệp, và Tần Tự về nước tổ chức đám cưới. Mẹ Tần Tự vui, ba Tần ban đầu đồng ý. Tần Tự gì với ông, ánh mắt ông đột nhiên trở nên hiền hậu:

“Con ngoan, ba chọn khách sạn ngay.”

hỏi Tần Tự gì với ông.

Tần Tự đáp, chỉ nham hiểm.

nghi ngờ: “Anh đừng là bảo em thai nhé?”

“Trời ơi, vợ thông minh quá! Yêu em c.h.ế.t mất, chụt chụt!”

lau nước bọt mặt, còn thiết sống nữa.

“Bụng to sẽ lộ đấy.”

“Mặc kệ , cưới tính.”

Sau khi cưới, ba Tần thỉnh thoảng bụng .

Một ngày nọ, ông cuối cùng cũng nhịn , lén hỏi Tần Tự: “Có thai thật ?”

“Cho lợi ích đủ, cháu gái ngoan của ba chịu đời.”

“Chưa đủ hả!” Ba Tần tức giận gào to: “Tài sản ba cho hết hai đứa đấy!”

Thén kìu cả nhà đã đọc truyện từ nhà dịch Cẩm Mộ Mạt Đào, bấm theo dõi mình để nhận được tbao triện mới nhe :333

“Đã cho cháu gái ?” Tần Tự nhướng mày.

Ba Tần im lặng, đêm đó liền tặng một trung tâm thương mại: “Chờ con sinh, ba sẽ chuẩn món quà lớn.”

và Tần Tự .

Xem sinh thật .

18.

Một năm , sinh một bé gái.

Tần Tự ôm ròng.

Nghe la hét trong phòng sinh, cũng gào ngoài hành lang.

Vừa : “Vợ cổ họng , vất vả lắm mới nuôi như bây giờ, đừng để cô thành câm nữa, hu hu hu hu…”

, khi khỏi phòng mổ, việc đầu tiên Tần Tự là bắt phát âm.

“Vợ ơi, há miệng aaa, gà trống gáy ooo…”

khàn giọng thều thào : “Đồ ngu…”

Tần Tự vui vẻ như điên.

Sau khi ở cữ xong, Tần Tự triệt sản luôn. Anh chịu khổ thêm nữa.

con gái đang bọc trong tã, mỉm : “Ba chỉ một con là bảo bối.”

“Ông nội cũng chỉ con là bảo bối.” Ba Tần ló đầu , ôm chặt cháu buông: “Cháu gái mà dùng năng lực của mới , ôm thêm chút nữa thì chứ?”

Mẹ Tần lạnh mặt: “Ông năng lực gì?”

“Năng lực tiền bạc!”

“Lão già c.h.ế.t tiệt, tiền thì giỏi lắm ? Tới lượt bế !”

“Không cho!”

Tần Tự bố đang tranh giành bế con gái , sang ôm lấy .

“Vợ ơi, yêu nhất vẫn là em.”

“Em cũng yêu .”

(Hoàn chính văn)

Loading...