NỮ CHÍNH KHÔNG BỎ CON TRAI - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-09-23 16:43:14
Lượt xem: 117

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chương 4

 

Trần Tấn nổi giận:

 

“Phương Tri Vũ! Đủ !”

 

gắt :

 

“Được lắm! Anh đúng là một chồng vô dụng, ngày thường thì một câu tử tế với , giờ vì một phụ nữ khác mà nổi giận với ! Nếu dám, đánh ! Đánh ! Luật sư, công chứng viên, nhanh ghi âm ghi hình cho !”

 

Màn kịch cuối cùng kết thúc bằng việc hai họ rời khỏi đây.

 

Trong nguyên tác, thì ở đoạn lẽ buồn bã rời .

 

.

 

Tại nhường căn nhà thế cho khác ở?

 

và con trai sống ở đây sáu năm .

 

Từ lúc nó còn trong bụng, ở nơi .

 

tình cảm sâu nặng với ngôi nhà .

 

Vậy nên sẽ .

 

Con theo chiếc xe của ba nó, lo lắng :

 

“Mẹ ba giận bỏ . Con sẽ còn ba nữa.”

 

ôm vai nó, dỗ dành:

 

“Vậy thì chúng cùng nhận Jack Ma ba .”

 

Con trai mím môi, thật sự buồn đến sắp .

 

ôm con lòng, dịu giọng hỏi:

 

“Khoai Tây nhỏ, con hiểu, chẳng ai cuộc đời nào là hảo cả. Ba con yêu . Ba con yêu khác . Sau thể sẽ thêm em bé với , những điều con chấp nhận.”

 

Tên gọi ở nhà của nó là Khoai Tây.

 

Nó ủ rũ :

 

“Con ba yêu thôi, và chỉ con là em bé. Con ai khác chia mất tình thương của ba.”

 

ngạc nhiên hỏi:

 

“Con trai, hóa con ngốc . Thế đó dì Trần ?”

 

Nó khựng , lập tức mặt , thèm để ý tới nữa.

 

bảo nó:

 

“Cái gọi là ‘lùi một bước để tiến ba bước’ đấy! Mẹ dại dột đến mức tự nguyện bỏ gia đình . Con hồi xưa để cưới ba con, tốn bao nhiêu công sức ?!”

 

“Bây giờ chúng mới thể ăn no mặc ấm, tất cả là nhờ tầm , chọn đàn ông, chọn cho con một ba giàu . Mẹ con là dũng cảm khôn ngoan đấy chứ!”

 

tiếp:

 

“Mẹ đóng vai ác , giờ con hãy đóng vai . Con nhắn tin cho ba , là con nhớ ba, xem ba trả lời thế nào. Nếu ba con chịu về, thì chúng vẫn chấp nhận ba con. Còn nếu , thì con chuẩn sẵn tinh thần chào đón ba đại gia thứ hai nhé! Mẹ thề, dù rời khỏi ba con, cũng sẽ tìm ba giàu khác!”

 

Con trai ngẩn ngơ , hỏi:

 

“Mẹ… trong mắt ánh sáng kìa. Mẹ là Ultraman hả?”

 

: ……

 

Thật sự hết thuốc chữa .

 

Thôi thì tranh thủ để dành cho nó ít tiền , để lo chuyện ăn uống là .

 

Còn chuyện học hành… chắc khỏi cần ép nữa.

 

Con trai gửi tin nhắn cho ba nó, nhớ ba.

 

Nhắn xong, liền thu điện thoại , bắt nó bài tập.

 

Quả nhiên, nó tố chất học hành.

 

Ngồi bài như thể ghế đóng đinh.

 

Chốc chốc vệ sinh.

 

Chốc chốc đòi uống nước.

 

Rồi bảo gọt bút chì.

 

Lại lật đật tìm cục tẩy.

 

Lại bày dọn sạch cặp sách, bọc từng cuốn vở.

 

Rồi nghiên cứu ngón tay.

 

Thỉnh thoảng kéo kéo tóc

 

Cái hộp bút của nó, bút chì vót nhọn ít nhất hai chục cây.

 

Nhà vệ sinh thì chạy lên chạy xuống gần hai chục .

 

Nước thì chỉ nhấp nhấp từng miếng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nu-chinh-khong-bo-con-trai/chuong-4.html.]

 

Đến ong thợ cũng chẳng bận rộn bằng nó.

 

Trước nó cũng y chang như .

 

Thế là cho ăn vài roi thì mới lóc mà xuống bài.

 

bây giờ thức tỉnh khỏi kịch bản.

 

Biết rõ nếu cứ theo lối cũ, thế nào nó cũng đòi dì Trần .

 

mím môi.

 

Khỉ thật.

 

Nếu là Trần Duyệt gặp cảnh thì sẽ xử lý nhỉ?

 

cũng chẳng còn mặt mũi gì để giữ nữa.

 

Vì con, mất mặt một tí thì .

 

Thế là gọi điện cho Trần Duyệt.

 

cực kỳ bất ngờ.

 

thẳng:

 

“Cô kế của Khoai Tây ? Nếu nó chịu bài, cô sẽ thế nào?”

 

đáp:

 

“…Trẻ con nhỏ thế , tất nhiên là chơi với nó .”

 

Nói thật, cũng sợ cô ăn bậy bạ, chậm trễ cả tiền đồ của con .

 

hỏi con:

 

“Cô thật sự chơi với con ?”

 

Nó gật đầu.

 

“Thế còn bài tập thì ?”

 

“Dì hộ con . Dì đúng là nghĩa khí!”

 

hít một lạnh buốt.

 

Thật lôi thằng chồng và con tiểu tam mà đánh cho một trận!

 

là bọn họ giỏi đóng vai .

 

Chỉ như lôi kéo con trai theo.

 

nghiêm túc con:

 

“Được , thôi, chơi gì, chơi với con!”

 

Một tiếng , mệt như chó chết.

 

Còn thằng nhóc thì vẫn tràn đầy sức sống:

 

“Nhanh lên nào ! Mẹ mau đuổi theo con !”

 

ngã vật đất, kiệt sức.

 

thề sẽ bao giờ chơi với nó nữa.

 

Đến bữa tối.

 

Con trai rõ ràng thiết với hơn hẳn.

 

Nó còn sát bên, gắp thức ăn cho .

 

Ánh mắt long lanh đầy thương yêu.

 

Tình mẫu tử trong dâng tràn.

 

Thế nên :

 

“Mẹ chẳng mệt tí nào cả. Ngày mai chơi với con tiếp!”

 

Nó vui mừng hét to:

 

“Mẹ đúng là tuyệt vời nhất thế giới!”

 

vẻ hồn nhiên, vui sướng của nó mà ngẩn ngơ.

 

Bất chợt, một nỗi áy náy tràn ngập trong lồng ngực.

 

Trước khi con bốn tuổi, nó cũng bám lắm, cũng sống hạnh phúc.

 

Ngày nào cũng dẫn nó chơi cát, chơi xếp hình, chạy nhảy bãi cỏ, đưa nó bơi, đánh bóng, dã ngoại…

 

Khi đó, cả hai chúng đều thật sự vui vẻ.

 

Từ khi nào mà thứ bắt đầu đổi nhỉ?

 

Mọi chuyện bắt đầu từ khi đưa con trai theo ông bà nội dự một bữa tiệc.

 

Lúc đó nó tròn bốn tuổi.

 

 

Loading...