Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Nữ Phụ Chỉ Muốn Sống Yên Ổn - Chương 5: Ngủ riêng

Cập nhật lúc: 2025-06-11 14:17:09
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Chúng ta mau ăn tối thôi, em đói quá rồi!” - Tư Nhã cười nói.

Tống Hàm: “Cô ăn đi!”

“Chồng ăn rồi à?”

“Ừm!” - Tống Hàm chưa quen cách xưng hô này, cảm thấy không được tự nhiên nhưng cũng không bác bỏ.

Đúng lúc này, “ùng ục, ùng ục” tiếng bụng kêu réo đã bán đứng anh.

Tống Hàm: …. xấu hổ c.h.ế.t mất!

Anh đứng dậy khỏi mép giường, định đi ra ngoài. Tư Nhã bắt lấy cánh tay rắn chắc, kéo anh ngồi xuống.

Cô xoa xoa bụng, cười ngượng ngùng nói: “Em đói quá, để anh chê cười rồi!”

Đây là cô ấy đang giải vây cho anh sao?

“Không… không sao, cô mau ăn đi, tôi đi đun nước!” - Tống Hàm đỏ mặt nói.

“Em không chịu, em muốn ăn cùng chồng!” - Tư Nhã cười rạng rỡ nói.

Quả nhiên như cô dự đoán, tiếng gọi chồng này khiến Tống Hàm đỏ lừ như con gà tây.

Tống Hàm vẫn thất thần đứng đó, cô vội lôi kéo anh ngồi xuống giường.

Củ khoai lang được bẻ đôi, cô dỗ mãi anh mới chịu ăn nửa củ đó cùng với một ít rau, rồi nhất định không ăn nữa. Chắc chắn là vì muốn để phần cho cô, lo cô ăn không no.

Tư Nhã cảm thấy khá hứng thú, đây thật sự là tên lưu manh thích bạo lực trong lời đồn sao?

Quả logic của cô không sai, người hay ngại ngùng thì không thể là người xấu được.

Ăn xong, Tống Hàm còn an ủi cô, nói mai sẽ lên núi kiếm đồ ăn về cho cô. Cô cũng trấn an anh, tỏ ý mình không kén ăn nhưng cũng tin tưởng nói anh nói được làm được. 

Anh bưng một chậu nước ấm đến cho cô rửa chân xong cũng đến giờ đi ngủ.

Vào thời này ở quê, chỉ cần ăn tối xong là cả nhà lên giường đi ngủ. Nếu thức cũng không có chuyện gì làm, còn tốn dầu thắp.

Chưa kể vụ mùa còn phải dậy sớm ra đồng, chỉ có lúc nông nhàn thế này là được ngủ thêm một chút.

Thời tiết đã vào đầu xuân nhưng ban đêm vẫn lạnh, cả nhà chỉ có một chiếc giường đất được trải đệm rơm cùng một chiếc chăn bông. Hai người bốn mắt nhìn nhau, nhất thời bối rối.

Tống Hàm biết cô không thực sự muốn gả cho anh cho nên cũng không cưỡng ép cô.

Tư Nhã vốn là ánh trăng sáng trong lòng anh, anh càng không thể tổn thương cô dù chỉ một chút. 

Còn về phía Tư Nhã, tuy cô đã hạ quyết tâm đời này phải sống yên ổn với chồng hờ nhưng chồng hờ không chủ động cô cũng không dám nghĩ nhiều.

Đừng quên kiếp trước dù đã 28 tuổi nhưng cô vẫn chưa biết mùi trai thế nào.

Từ bé đến lớp chỉ biết đi học đi làm, cố gắng trở nên thật xuất sắc, làm gì có thời gian yêu đương.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/nu-phu-chi-muon-song-yen-on/chuong-5-ngu-rieng.html.]

Có điều là ở riêng một phòng với một người đàn ông, lòng cô không khỏi bồn chồn.

Chưa kể, người này còn rất… đẹp trai, ngoại hình nam tính đúng gu cô.

Vẻ mặt Tư Nhã ngốc ngốc nhìn Tống Hàm, nước miếng còn không tự chủ chảy xuống. 

Tống Hàm: …!!!

Để cắt đứt bầu không khí ngượng ngùng này, anh nói: “Thanh niên trí thức Tư, cô ngủ trên giường đi.”

Tư Nhã ngẩn ra: “Vậy còn anh?”

“Tôi đi lấy thêm ít rơm khô, góc kia cũng không tệ.”

Tư Nhã nhìn cái “góc không tệ” mà anh nói, trong đầu chỉ có một chữ “Tệ!”

“Anh đừng để bị lạnh nhé!” - Cô nói

Tống Hàm: “Thể lực tôi khá tốt, trong nhà đất lại ấm, không thành vấn đề đâu.”

Tống Hàm cũng phải rất cố gắng để khống chế bản thân, ở riêng với một cô gái yêu kiều yếu đuối, lại còn là người trong lòng thì anh không nảy sinh ham muốn chứ.

Nhưng anh biết cô với anh không có khả năng, cô vẫn luôn ghê tởm anh, anh không muốn bị chán ghét hơn nữa.

Có điều, biểu hiện hôm nay của cô rất khác dường như đã không còn thành kiến với anh. Tại sao lại như vậy? Một chút hy vọng dần nhen nhóm nhưng rất nhanh đã bị gạt bỏ.

Sau khi làm cho mình một ổ rơm thật dày, lại lấy hết áo ấm trong nhà ra, Tống Hàm lăn vào đó ngủ. Tuy lòng có bồn chồn nhưng đêm nay anh còn có việc, nhất định phải ngủ sớm.

Tư Nhã có chút không đành lòng, có điều thấy anh vẫn có thể ngủ ngon lành thì không quản nhiều.

Vì không quen nên cô ngủ cũng không sâu giấc, đến nửa đêm cô thấy Tống Hàm lén lút ra ngoài cho đến mãi gần sáng mới trở lại.

Tư Nhã không phản ứng gì, cũng không hỏi, hoàn toàn coi như không biết. 

Đến sáng hôm sau, chỉ thấy trong nhà đã có thêm một ít khoai lang, ngô, một rổ trứng và một con gà.

Tống Hàm nói là sáng sớm nay anh mới đổi với người trong thôn, nhưng Tư Nhã biết mấy thứ này chắc chắn là đồ đêm qua anh mới lấy về.

Khi cô tỉnh dậy, anh đã luộc xong mấy củ khoai lang và hai quả trứng gà.

Tống Hàm đưa cho cô, giục cô mau ăn.

Tư Hàm nhận lấy ăn ngon lành, cô vốn chẳng phải người kén ăn, chỉ cần no bụng là được.

Cô thầm cảm thấy may mắn, cảm giác mình khá hợp sống ở thời đại này.

Nếu đổi là người hiện đại khác, đã quen ăn sung mặc sướng thì sao có thể chấp nhận cuộc sống khó khăn này nhanh chóng như cô được.

Ăn sáng xong lại ngủ một mạch đến trưa, lúc này hai người mới ngồi lại nghiêm túc nói chuyện.

 

 

Loading...