Nữ Phụ Trêu Chọc Nam Chính Rồi Bỏ Trốn - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-10-12 19:10:21
Lượt xem: 63
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Đến học kỳ hai năm lớp 12, Tang Ninh nộp hồ sơ du học, nhờ thư ký của bố cô hỗ trợ xử lý.
Tuy nhiên, Lục Gia Chú hề chuyện . Thấy thành tích cô kém, còn bụng kèm cặp, giúp cô lên kế hoạch chọn trường đại học phù hợp với điểm của cô.
Tang Ninh đành học cùng , giả bộ theo lời khuyên của , nhưng cô hề với tin cô sắp nước ngoài. Có lẽ cô thấy vẻ mặt vui mừng vì cuối cùng tự do, thoát khỏi Tang Ninh của .
Đến ngày nhiệm vụ thành, cô thể rời , cô chỉ để cho Lục Gia Chú một lá thư và một khoản tiền. Sau đó, cô hề đầu , cùng thư ký do ba cô phái đến bước lên máy bay đến nước S.
Từ đây, cô chỉ là Tang Ninh, còn là nữ phụ độc ác trong sách nữa. Không còn sự đeo bám của cô, Lục Gia Chú cũng sẽ một tương lai tươi sáng, rực rỡ.
Lục Gia Chú là cuối cùng tin Tang Ninh du học.
Vào thời điểm còn lên kế hoạch để thể ở cùng thành phố với cô, Tang Ninh chuẩn sẵn sàng để rời bỏ . Cậu gì về điều .
Cậu thậm chí còn tự hỏi liệu sai điều gì đó, khiến Tang Ninh, rõ ràng thích như lặng lẽ rời bỏ .
Tang Ninh thích , chắc chắn về điều đó.
Tang Ninh giúp đỡ , nhưng sợ từ chối, nên mới tạo một bản hợp đồng bao nuôi, đưa cho một khoản tiền lớn, giúp vượt qua khó khăn.
Cậu cảm kích vì điều đó, nhưng chỉ là cảm kích.
Cậu sẽ vì cảm kích mà nắm tay, ôm hôn Tang Ninh. Cậu , chỉ đơn giản vì thích cô.
tình cảm của quá thầm lặng và thể , nên nỗ lực lên kế hoạch cho một tương lai thể ở bên Tang Ninh, nhưng tất cả quá muộn.
Cậu thể nghĩ lý do vì Tang Ninh rời bỏ một cách dứt khoát như , cho đến khi đến nhà cô và thấy tờ báo cáo khám bệnh.
Tang Ninh dù , nhưng cô gửi thư xin , và để căn nhà như một sự bồi thường cho ở.
Khi thấy bức thư, cảm thấy vô lý. Cậu hiểu Tang Ninh gì cần bồi thường cho , cứ như cô mắc lớn với . Lẽ nào Tang Ninh thật sự nghĩ ở bên cô chỉ vì bản hợp đồng đó ?
hiện tại, tờ giấy chuẩn đoán căn bệnh hiểm nghèo trong tay, sững sờ lâu. Cậu thà tin rằng Tang Ninh thật sự xin mới rời còn hơn là chấp nhận sự thật cô thể sống quá ba tháng.
Cậu khắp nơi hỏi thăm tin tức của Tang Ninh, hỏi giáo viên, hỏi bạn bè, hỏi cả công ty bất động sản, nhưng hề bất kỳ manh mối nào về cô.
Mười năm tiếp theo, từ đại học bước xã hội, gặp Tang Ninh thêm nào nữa.
Tang Ninh trở về nước là 10 năm .
Trong mười năm , nhiều chuyện xảy . Cô học xong đại học ở nước ngoài. Năm nghiệp, ba cô lâm bệnh nặng, cô cuốn cuộc tranh giành tài sản trong gia tộc.
Cô màng tranh chấp, chỉ một lòng chăm sóc ba lúc cuối đời nhưng cuối cùng thừa kế phần lớn sản nghiệp và công ty của ông.
Lần về nước là để bàn bạc về một dự án công việc.
điều cô ngờ tới là đối tác hợp tác trong dự án chính là Lục Gia Chú.
Lục Gia Chú đổi nhiều. Cậu thiếu niên năm nào giờ đây mặc vest, đeo cà vạt, trông dáng một tinh trong giới kinh doanh, khí chất mạnh mẽ và đầy tính công kích.
Khi ánh mắt lướt qua, tim Tang Ninh đập thình thịch, cô vội tránh ánh của . ánh mắt Lục Gia Chú vẫn luôn dừng cô, khiến da đầu cô tê dại.
Hiện tại mười năm trôi qua, mốc thời gian của cuốn sách kết thúc. Trông thành công, hẳn là kết hôn hạnh phúc với nữ chính chứ?
Cô lẽ là vết nhơ duy nhất trong cuộc đời . Việc gặp cô cũng là điều bình thường.
Sau khi cuộc họp kết thúc, các quản lý cấp cao cùng khỏi thầm thì: “Thái độ của Tổng Giám đốc Lục thiện lắm, hài lòng với phương án của chúng ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nu-phu-treu-choc-nam-chinh-roi-bo-tron/chuong-4.html.]
Tang Ninh cảm thấy . Lục Gia Chú hài lòng với Tang Ninh, lẽ sẽ chọn đối tác khác.
Tang Ninh nghĩ rằng Lục Gia Chú sẽ từ chối hợp tác, nhưng ngờ đồng ý lời mời dùng bữa tối, hơn nữa, khi ăn xong, còn chủ động đưa cô về nhà.
Tang Ninh ngơ ngác xe của Lục Gia Chú, hỏi thăm tình hình gần đây của cô như thể hai là bạn học cũ gặp .
Tang Ninh cũng những gì, trong đầu cô tràn ngập thắc mắc. Thái độ của Lục Gia Chú đối với cô lẽ như ?
Nó dễ dàng khiến một ảo giác, cứ như Lục Gia Chú hề chút ghét bỏ oán hận nào với Tang Ninh.
Đến nhà cô, Tang Ninh lịch sự, khách sáo cảm ơn, mở cửa xe bước xuống.
Khi đầu , cô thấy Lục Gia Chú cũng xuống xe, bước đến mặt cô, đôi mắt đen láy sâu thẳm chằm chằm cô, hỏi: “ thể lên lầu chơi ?”
Lời , nếu là khác , gần như là một lời mời hẹn hò.
Tang Ninh sửng sốt, mắt mở to Lục Gia Chú: “... Cậu kết hôn , như ... ?”
“Cậu ở đây...” Lục Gia Chú cúi cô, giọng trầm thấp, như thể đang thật lòng thắc mắc: “ kết hôn với ai?”
Tang Ninh: “...”
Cuối cùng, Tang Ninh vẫn đưa Lục Gia Chú, cứ khăng khăng lên nhà cô chơi, về nhà.
Họ dường như đều nhiều thắc mắc về đối phương, nên trò chuyện lâu, lâu.
Trên khuôn mặt Tang Ninh chỉ còn sự kinh ngạc.
Lục Gia Chú hề kết hôn, thậm chí còn quen nữ chính ở đại học. Sau khi đại học, bắt đầu khởi nghiệp kiếm tiền, thoáng cái mười năm trôi qua, cuộc sống của vẫn chỉ là công việc và tìm kiếm Tang Ninh.
Tang Ninh ngờ năm đó Lục Gia Chú thấy tờ giấy chẩn đoán căn bệnh hiểm nghèo của cô, luôn tìm kiếm cô. Bệnh của cô tự khỏi khi thành nhiệm vụ, vì khi Lục Gia Chú ngập ngừng hỏi thăm về bệnh tình của cô, Tang Ninh thể tiết lộ về hệ thống, đành với : “Là... bệnh viện chẩn đoán sai.”
Sau đó, cô thấy mắt Lục Gia Chú đỏ lên, như thể trút gánh nặng lớn. Đối với Lục Gia Chú, việc Tang Ninh còn sống khỏe mạnh thật sự quan trọng.
Đáy lòng Tang Ninh một chút xúc động thoáng qua, cô thể tin nổi mà hỏi: “Cậu... vẫn luôn lo lắng cho ?”
Là vì đồng cảm với cô là...
“Không lo lắng.” Lục Gia Chú rũ mắt cô, ánh mắt dán chặt, giọng khẽ, vẻ dịu dàng: “Là nhớ nhung, Ninh Ninh, nhớ em.”
Tang Ninh sững sờ, như thể nghi ngờ Lục Gia Chú mặt là giả .
“Ninh Ninh, thích em, từ đến giờ vẫn luôn như .” Lục Gia Chú đến gần cô, cô nghiêm túc, hỏi: “ thể theo đuổi em ?”
Mặt hai gần , thở đan xen, tạo nên một sự mơ hồ, yên tĩnh và lời.
Rất lâu , lông mi Tang Ninh mới khẽ động đậy, như thể cô phản ứng , : “Không cần theo đuổi.”
Trong ánh mắt của Lục Gia Chú, cô cũng nghiêm túc : “Em cũng thích , nên chúng thể trực tiếp hẹn hò.”
Lục Gia Chú ngẩn , như thấy cô thật đáng yêu, mỉm , cúi đầu hôn lên môi cô, giọng khàn khàn: “Vẫn theo đuổi chứ, để thể hiện một chút.”
Tang Ninh: “...”
Cô cần thể hiện gì .
Cô thích . Dù , Lục Gia Chú trong những năm tháng tuổi trẻ cũng là sự tồn tại mà cô luôn nhung nhớ, sự tồn tại rực rỡ cả quãng thanh xuân của cô.