Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

OÁN HỒN - 12

Cập nhật lúc: 2025-06-01 19:09:06
Lượt xem: 42

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Và vẫn tìm tới đây để sinh sự với anh. Duẩn không hề biết rằng thằng Công đã xúi giục ông và khiến mọi chuyện tồi tệ đến nhường này. Mọi chuyện với Trang coi như đã chấm dứt.

 

Đám tang ông Trần được tổ chức ngay sau đó. Công tỏ ra rất biết điều và chăm lo hậu sự cho ông như người trong nhà. 

 

Trang cảm thấy mình đã sai khi đối xử với Công khi gã báo tin cho cô về cái c.h.ế.t của bố mình. Cô luôn cảm thấy có lỗi với gã. Sau đám tang, cô đã nhìn Công bằng một con mắt khác. Khi cô thấy Công chu toàn trong việc đám tang của bố mình, cô lại cho rằng những gì mình nghĩ trước đây về Công hẳn cũng đã lầm. Công không xấu như vậy.

 

Mấy ngày sau cái c.h.ế.t của ông Trần. Trang chẳng thiết ăn uống, cứ buồn bã. Chỉ có Công thường xuyên lui tới hỏi han, lại rất ân cần.

Một hôm Công tới gặp Trang và đem đôi vòng vàng đưa cho cô. Công nói:

"Trước lúc c.h.ế.t bố em có để lại cho anh đôi vòng vàng này làm tín vật, ông bảo là ước nguyện của ông cả đời này chỉ là để cho anh lấy em. Nếu chừng nào chưa thực hiện được việc ấy thì ông cụ sẽ để lại đôi vòng vàng ở chỗ anh, coi như để làm tin. Nay ông cụ đã mất rồi, anh cũng chỉ vì nể cụ lúc trước nên mới giữ. Giờ anh trả lại cho em. Anh sắp đi rồi, sắp rời khỏi đây rồi…"

Nam Cung Tư Uyển

 

Lời Công nói khiến Trang bỗng nhiên cảm thấy hoảng sợ. Cô cảm thấy việc Công sắp đi sẽ khiến mình mất mát một thứ gì đó to lớn lắm. Lại nhớ tới ước nguyện của bố hồi còn sống, cô ôm mặt khóc. Công thấy kế hoạch mình đã thành, Trang đã xiêu lòng. Gã liền giả vờ đặt đồi vòng vàng xuống bàn rồi định quay mặt đi. Gã cố bước thật chậm để chờ đợi xem liệu rằng Trang có mắc mưu gã không.

 

Quả nhiên Trang đã không thể nào thoát khỏi trò lừa gạt của Công. Khi bàn chân Công vừa mới chớm bước ra khỏi cửa. Một bàn tay mềm mại đã nắm lấy tay gã. Giọng nói êm dịu yếu ớt của Trang vang lên:

"Lấy em nhé…"

 

Và thế là đám cưới của Công với Trang được ấn định. Sau mọi mưu kế, Công đã hoàn toàn chiếm lấy được Trang kể cả về thể xác lẫn tinh thần.

Tin tức đám cưới của Công với Trang được loan ra khắp làng. Duẩn nghe tin ngã quỵ xuống đất đổ bệnh. Cụ Cẩm đã ngồi ở mép giường, mắt lơ đãng. Cụ hỏi:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/oan-hon/12.html.]

"Cháu thích nó lắm à?"

 

Duẩn rơm rớm nước mắt, quay mặt vào tường lặng lẽ gật đầu. Duẩn đau đến độ không không thể nói được. Không phải đau ở thể xác, mà đau ở tâm can. Cảm giác đêm trường lạnh lẽo dài ngùn ngụt, thiếu Trang cuộc đời của Duẩn như mất dần đi sức sống.

 

Ngày Trang đám cưới với Công. Trong phòng cô dâu chỉ còn một mình Trang lặng lẽ ngồi trước gương. Cô nhớ lại những hồi ức với Duẩn trong ngày trọng đại này. Có lẽ cô không quên được Duẩn vì coi anh là mối tình đầu. Cho đến giờ cô vẫn phân vân không biết liệu rằng tình cảm của mình là đúng hay sai. Nhưng hình ảnh cái c.h.ế.t của bố lại thoáng qua, khiến cho Trang nắm c.h.ặ.t t.a.y và không hối tiếc nữa.

Ngay khi Trang chuẩn bị bước ra khỏi lễ đường. Duẩn đã xuất hiện sau lưng cô. Trang giật mình khi thấy Duẩn. Duẩn mặc một bộ đồ chú rể giống như Công đang mặc. Trang ngạc nhiên hỏi:

"Sao… sao anh lại ở đây?"

 

Duẩn lặng người, cười thiếu sức sống, nét mặt buồn vời vợi. Rồi anh đem hết mọi chuyện cũng như gốc gác mọi hiểu lầm giải thích cho Trang. Trang giật mình hiểu ra tất cả, và ngay cả trò lừa của Công cũng nhanh chóng được cô phát giác. Cô cảm thấy ghê tởm và sợ hãi khi biết rằng mình cuộc đời mình sắp rơi vào tay một kẻ tâm ngoan thủ lạt như Công. 

 

Nhưng cô chưa kịp thoát ra khỏi suy nghĩ đi thì Duẩn đã đứng ở cửa, nói một câu:

"Kiếp sau anh lại chờ em… Đêm nay ngày em cưới, cũng là ngày anh chết! Nếu còn thương anh thì đêm nay hãy đến nhà anh…"

 

Nói xong Duẩn đi lẫn vào dòng người rồi biến mất. Trang sợ hãi chạy theo gọi Duẩn:

"Anh Duẩn…"

 

Nhưng không có Duẩn ở đó. Trang nào biết rằng, từ trong dòng người. Duẩn cao lớn bỗng biến dạng thành khuôn mặt một bà già nhăn nheo. Thì ra đó nào đâu phải Duẩn, mà đó lại chính là linh hồn quỷ dữ của cụ Cẩm hóa thành để lừa gạt cô tới căn nhà đó.

Loading...