Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Phía Sau Cung Biến - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-06-23 14:15:50
Lượt xem: 65

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thái hậu nghe vậy thì rất đỗi vui mừng, hôm sau liền triệu kiến một mình ta, hết lời khen ngợi còn ban thưởng hai chiếc vòng tay, phái một ma ma đưa ta ra ngoài, đặt rất nhiều kỳ vọng vào ta.

Ma ma này họ Trịnh, trên đường đi dặn dò ta cách lấy lòng Hoàng thượng không ngừng nghỉ, sự nhiệt tình đến nỗi chỉ thiếu nước tự mình xắn tay áo làm mẫu cho ta xem, mãi đến trước Cung Phúc An mới lưu luyến không muốn rời xa ta, xem ý người còn rất nhiều bí quyết chưa nói.

Sau ngày hôm đó Hoàng đế lại triệu kiến ta vài lần, nhưng ngài quả nhiên là một kẻ thần kinh.

Kẻ thần kinh sẽ không vì việc trị quốc tốt mà những bệnh tình trong cuộc sống cũng theo đó mà khỏi.

Mỗi lần ta đến ngài đều bận rộn, mấy lần đầu còn hỏi ta vài câu, sau này thì dứt khoát không hỏi nữa, ta vừa đến là ngài dùng cằm ra hiệu cho ta ngồi.

Trước mặt ta đặt sẵn hai đĩa bánh ngọt cho ta ăn, rồi ngài bận xong cũng không nói gì, chỉ nhìn ta ăn bánh mà ngẩn người.

Bệnh gì của Hoàng đế chó má này ta cũng không dám hỏi.

Nhưng ta nén một bụng tức giận mà ăn ra kinh nghiệm, lần nào cũng ngồi đó bắt đầu ăn từng miếng nhỏ từng miếng nhỏ như sợ làm rơi vỏ bánh, xong xuôi đợi ngài đại từ đại bi vẫy tay, ta liền vịn eo bưng một đĩa mới về.

Triệu Yến không còn ai chơi cùng, lại hết hạt dưa để cắn, lúc ta không có ở đó, một mình nàng ở đó sỉ nhục nhân phẩm của bộ mạt chược của ta, cứ suy nghĩ xếp mạt chược thành đủ kiểu, xếp ưng ý rồi thì nhìn mạt chược ngẩn người thở dài, ta muốn cất đi mà tỷ ấy còn không cho ta chạm vào.

Tần Uyển Chiêu thường xuyên ở cùng nàng, tiện thể thỉnh thoảng lo lắng không biết ta cứ ăn và lấy như vậy có ảnh hưởng xấu không.

Bé khổng tước Thường Di mỗi lần ta đi gặp Hoàng đế đều đợi ở Cung Phúc An, vừa thấy ta về liền đưa tay ra, ta đưa đĩa cho nàng rồi nàng mới chịu cho ta vào cửa, vừa ăn vừa bĩu môi hỏi ta hôm nay Bệ hạ có nói chuyện với ta không, đã nói những gì, ta nói không có nàng liền tươi cười an ủi ta, rồi mãn nguyện ôm đĩa về Cung Thuận Khang.

Tần Uyển Chiêu lén nói với ta, nàng về nhà cả ngày đều nghiên cứu làm sao để thông qua việc ăn bánh ngọt mà lấy lòng Bệ hạ.

Hội bốn người đánh mạt chược của ta triệt để tan tành, Hoàng đế chó má này.

Có thể nhịn sao không thể nhịn, cái kiểu ngày tháng này ta sắp không chịu nổi nữa rồi!

Xét thấy ngài chưa từng nổi giận với ta, ta càng thêm to gan, ngày hôm đó đi qua trơ trẽn ăn hai miếng liền đặt xuống.

Hoàng đế hơi kinh ngạc, hỏi ta sao không ăn nữa, ta nói ta đến trước đó đã ăn rồi.

Ngài cũng không tức gi giận, cười nói: “Vậy thì không ăn nữa, biết viết chữ không?”

Ta lắc đầu, nhà ta xuất thân võ học, múa đao thì được, bảo ta viết chữ thì thôi đi.

“Lại đây, trẫm dạy ngươi.”

Ngài không nói không rằng kéo ta qua, cả người vòng lấy ta, lấy một tờ giấy mới trải phẳng. Bàn tay lớn xương xẩu rõ ràng bao lấy tay ta, thực sự bắt đầu nghiêm túc dạy ta viết chữ.

Đầu ngài ngay bên cạnh má ta, quá gần, ta thậm chí có thể ngửi thấy mùi của ngài, không như hội bốn người đánh mạt chược của chúng ta toàn mùi hương nồng nặc, toàn thân ngài là mùi xà phòng thơm mát.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/phia-sau-cung-bien/chuong-5.html.]

Có sợi tóc thỉnh thoảng lướt qua mặt ta, hơi thở của ngài nghe đều đặn và dài, viết gì ta chẳng nhớ gì cả, chỉ nhớ mặt ta hơi nóng.

Người ngay thẳng không nói ỡm ờ, ta thèm khát thân hình ngài.

“Nghĩ gì vậy?” Giọng ngài đột ngột lọt vào tai ta, có chút không vui.

“Ta thèm…”

Ta theo bản năng muốn tiếp lời nhưng lại giật mình toát mồ hôi hột, người này là Hoàng đế mà, ta đổi lời: “Bệ hạ thứ tội, thần thiếp thực ra chưa ăn gì, chỉ là bánh ngọt ăn nhiều có chút ngấy nên mới nói dối, giờ đói bụng nên đã mất tập trung…”

Nói rồi thì không nói tiếp được nữa, cũng không biết ngài có tin không.

Ta cúi đầu trong lòng ngài, ngài đặt bút xuống lại ôm ta ngồi lên đùi ngài, hỏi: “Ăn nhiều thì ngấy sao?”

Ta ngập ngừng: “Hơi ngấy…”

Thiên Thanh

Ngài nhìn ta rất lâu, như đang nhìn ta lại như không, vuốt ve đầu ta mơ màng hỏi: “Bánh tròn cũng sẽ ngấy sao?”

Ta đứng trên bờ vực của cái c.h.ế.t mà nói thật: “Chưa nếm thử, mấy ngày nay ăn toàn bánh vuông.”

Ngài liền cười, nói: “Về đi, mấy ngày nay làm khó nàng rồi.”

Bé khổng tước Thường Di lại đang đợi ta, nhưng lần này ta không mang bánh ngọt về, ta mang về một thái giám, hắn họ Vương.

Vương công công vẫn cái vẻ ta đây đó, tuyên đọc phong hiệu mới của ta: Huệ.

Thường Di đã khóc lóc chạy về, xem ra không còn hy vọng rủ nàng đánh bài nữa, chút thiện cảm của ta hoàn toàn biến mất, Hoàng đế chó má vẫn là Hoàng đế chó má.

Sau đó Hoàng đế không còn triệu kiến ta nữa, ta mỗi ngày cùng Triệu Yến sống qua ngày trong cung, thỉnh thoảng Tần Uyển Chiêu sẽ mang tin tức của Thường Di đến cho chúng ta, nói nàng đã đi gặp Thái hậu rồi, ta liền nhớ đến ma ma họ Trịnh kia.

Quả nhiên, không mấy ngày sau nghe nói Hoàng đế thường xuyên gặp nàng.

Còn lại một mình Tần Uyển Chiêu, nàng đến cung ta thường xuyên hơn. Nàng và Triệu Yến hai người nhàn rỗi không có việc gì làm liền cùng nhau sỉ nhục bộ mạt chược do chính tay ta làm, còn phát tán tư duy dùng tất cả mọi thứ có thể dùng trong phòng để bày biện, hai người cùng nhau xếp ra rất nhiều kiểu dáng, trông hơi đẹp mắt.

Ta không có việc gì làm quyết tâm cải thiện cuộc sống, chỉ cần hai nàng ở đó, ta liền thường xuyên đến phòng bếp nhỏ luyện tay nghề.

Ngày tháng hiếm hoi bắt đầu nhàn hạ, một hôm chúng ta đi Ngự hoa viên phơi nắng, từ xa nhìn thấy bé… khổng tước béo Thường Di đã lâu không gặp, khuôn mặt nàng căng tròn nhỏ nhắn, lúng túng chào chúng ta rồi đi tìm biểu ca của nàng.

Rồi sau này nàng có phong hiệu, còn thăng vị, trở thành Thuận Tiệp dư, cũng trở thành chủ nhân của Cung Thuận Khang, cùng cấp với ta.

Ta tưởng nàng cuối cùng đã được như ý nguyện, nhưng không ngờ lại nghe được tin tức chuẩn bị tuyển tú, lần này là Hoàng đế tự mình hạ chỉ.

Loading...