Phối Giống Với Chó - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-12-22 12:41:15
Lượt xem: 78
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
" lấy một con! đến !"
"Cút ! trả bảy cân phiếu lương thực!"
" sáu mươi cân!"
Khung cảnh lập tức hỗn loạn. Những gã đàn ông ngày thường vẫn gọi bằng chú bằng bác, giờ như đám ch.ó hoang tranh ăn, vung vẩy phiếu tiền chen lấn về phía .
Cha khép miệng, một tay thu tiền, một tay giao hàng.
thể lạnh lẽo của chị đám đang điên cuồng tranh giành "hàng".
lúc , khóe mắt liếc thấy chị, vẫn còn đè lên một con nhỏ nhất.
Mấy con khác đều đang kêu oe oe loạn xạ, chỉ nó là im bặt, động đậy gì như thể c.h.ế.t hẳn .
Cũng chẳng gan ở , nhân lúc bọn họ đang tranh giành kịch liệt, thụp xuống thật nhanh, giả vờ xem xét chị, tay nhanh như chớp vớt lấy cái thứ nhỏ xíu đó nhét trong lớp áo rách của .
Lạnh ngắt, còn mềm mềm, dán sát bụng .
Tim đập thình thịch, vội vàng dậy, lùi về phía góc tối.
Không ai chú ý đến .
Mắt bọn họ đều dán chặt những bảo bối thể "kéo dài tuổi thọ" tay cha .
Cả ổ năm con "Âm Sát Khuyển Đồng" nhanh tranh mua sạch sẽ.
Cha nhấm nước bọt, đếm đếm xấp phiếu bẩn thỉu. Ông đếm nhe hàm răng vàng khè thỏa mãn.
"Thiết Muội!" Ông đầu gọi , nụ tắt ngấm, chỉ còn vẻ chán ghét: "Còn ngẩn đó gì? Lấy nước dội cho chị mày sạch sẽ , chẳng quan tâm chị mày gì cả. Đây chính là phúc tinh của nhà đấy."
3
Trong sân, đám đàn ông vẫn đang ồn ào.
gánh đôi thùng rỗng, gần như là chạy một mạch lên núi .
Ông mù sống ở núi .
Ông mù là một trong ít trong làng đối với .
Trước đây ông mù còn từng cãi với cha mấy , hình như là vì . Chẳng thích ông mù.
Cái thứ nhỏ xíu trong n.g.ự.c rõ ràng lạnh nhưng cảm thấy tim nóng như lửa đốt.
Đi đến lưng chừng núi thì gặp ông mù đang gốc cây hòe già.
"Thiết Muội!" Giọng ông nghiêm khắc từng thấy: "Trên cháu dính thứ gì ?!"
sợ run b.ắ.n , thùng nước rơi loảng xoảng xuống đất.
"Không, gì ạ..."
"Hồ đồ!" Ông mù chống mạnh cây gậy của xuống đất: "Luồng khí âm sát đó xộc thẳng khiến mí mắt giật liên hồi! Cháu sống nữa ?!"
"Ông ơi... chị cháu, chị ..."
"Chuyện nhà cháu... haizz, ông ."
"Cha cháu, đang gây nghiệp lớn đấy!"
Tim thắt , tiếp lời.
"Để 'chí dương chi khí' của ch.ó lai sói kết hợp với 'chí âm chi thể' của chị cháu, nuôi dưỡng 'Âm Sát Khuyển Đồng' trong cơ thể chị cháu. Tuy tà tính nhưng chung quy vẫn là 'vật'. Oán khí đó quá nặng, trấn áp thì sẽ thành 'quỷ khuyển' về báo thù đấy!"
Mắt sáng lên: "Thật sự sẽ biến thành quỷ khuyển về báo thù ạ?... Cắn c.h.ế.t lũ ch.ó má đó."
Ông mù đối diện với : "Cô bé, thật với ông ! Trong những 'thứ' cha cháu tạo , con nào... kêu ?"
Tim hẫng một nhịp, tay theo bản năng sờ trong ngực.
Chỗ đó đang giấu một cái bọc vải nhỏ.
Bên trong chính là thứ nhỏ xíu lén giấu . Nó mềm nhũn bọc trong thai, chẳng còn chút ấm nào. cứ tưởng nó c.h.ế.t từ lâu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/phoi-giong-voi-cho/chuong-2.html.]
do dự cũng lấy nó khỏi thai, đưa tay ông mù.
Ông mù sờ liền hít sâu một "xuýt xoa", hai tay run rẩy đón lấy thứ nhỏ xíu đó.
"Quả nhiên là... 'Âm Sát Quỷ Khuyển'!" Giọng ông lạc : "Con bé ! Cháu, cháu dám giấu nó trong ngực! Thứ sát khí ngút trời. Người sống tiếp xúc lâu điên thì cũng mất mạng! C.h.ế.t như chơi đấy!"
"Vậy... ạ? Cháu thể vứt nó . Đây là bằng chứng."
Ông mù thở hổn hển mấy .
Ông lục lọi trong n.g.ự.c áo hồi lâu, lấy một cái túi vải nhỏ màu xám tro đưa cho .
"Cầm lấy! Đây là túi thơm, bên trong lá bùa."
"Cháu đeo nó sát , tuyệt đối rời . Nó thể từ từ hấp thu sát khí dính cháu."
vội vàng nhận lấy. "Cảm ơn ông, chỉ ông là với cháu."
"Con Âm Sát Quỷ Khuyển cứ giao cho xử lý ."
do dự một chút: "Cháu lời ông hết."
Ông mù xua tay, thở dài thườn thượt: "Đi , gánh nước . Sau ... tránh xa cha cháu , cũng tránh xa mấy thứ dơ bẩn đó ."
4
Khi gánh hai thùng nước đầy trở về.
Chị tỉnh .
Mới một lúc mà chị gầy rộc , thể khô quắt còn hình .
Mẹ xổm cạnh chuồng chó, co rúm một cục.
Bà vươn tay vuốt tóc chị, từng cái từng cái, miệng ư ử mấy câu rõ điệu như đang dỗ dành trẻ con.
Chị , mắt trừng trừng con ch.ó lai sói đang vẫy đuôi bên cạnh.
"Xấu."
Sau đó, ngón tay chị run rẩy chỉ con súc sinh đó, khó nhọc chỉ xuống .
"Đau..."
Bàn tay đang vuốt tóc của khựng .
Bà nghiêng đầu, dường như đang suy nghĩ điều gì.
Rồi bà bắt đầu lục lọi trong túi áo rách nát t.h.ả.m hại của .
Lục mãi mới mò một viên kẹo.
Nó bẩn kinh khủng, vỏ kẹo đen sì.
Dính đầy đất và mấy thứ linh tinh rõ.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Chắc là do đám súc sinh xem náo nhiệt ban nãy tiện tay vứt xuống đất.
Mẹ nắm viên kẹo trong lòng bàn tay, vén ống tay áo chỗ cổ tay lên.
Bà dùng ống tay áo tỉ mỉ lau lau viên kẹo đó.
Bà lau chậm, nghiêm túc như thể là thể lau sạch nó.
Lau xong, bà đưa tay qua song sắt chuồng chó, đưa đến bên miệng chị.
Bà chị, ngây ngô.
"Ăn... ăn kẹo..."
khuôn mặt đầy ghét bẩn và ngây dại của , sống mũi cay cay.
Mẹ đây như thế .
Bà dung mạo thanh tú, giống trong làng.