Thông báo
MonkeyD đã mở lại tính năng “Donate”. Các team có thể vào mục “Thông tin” để chủ động bật hoặc tắt tính năng này.

PHỤ NỮ NHÀ TÔI BA ĐỜI ĐÁNH CHỒNG, TÔI LÀ ĐỜI THỨ TƯ - 3

Cập nhật lúc: 2025-09-10 11:15:24
Lượt xem: 1,263

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nửa tiếng , cả đội phù dâu chúng bắt hai chiếc taxi tới khách sạn lễ.

 

Thấy chúng an , chị họ mới thở phào.

 

Trình Kỳ thì thoáng sững , kinh ngạc bất an.

 

“Các cô… đến nhanh thế nhỉ?” – giọng khô khốc. – “Hoàng Mao bọn họ ?”

 

giả ngốc, nhạt:

“Không ạ. Các , họ hò hét mấy câu biến mất luôn.”

 

“Không thể nào!” – buột miệng.

 

Câu thốt , cả đám phù dâu lập tức chằm chằm .

 

“Anh ?” – một cô mỉm lạnh lẽo. – “Chẳng lẽ chính cũng Hoàng Mao bao giờ dễ dàng bỏ qua cho bọn ?”

 

Sắc mặt chị họ tối sầm.

 

“Không… …” – Trình Kỳ vội giải thích, nhưng lắp bắp. – “Chỉ là… nghĩ các cô cùng họ.”

 

, sang chị họ:

“Chị thấy ?”

 

Chị họ mím chặt môi, im lặng.

 

Đám phù dâu đồng loạt tản , cách xa cô . Trong mắt ai cũng ánh lên nỗi thất vọng.

 

Sự im lặng càng khiến Trình Kỳ nước, giọng dần trở nên hùng hổ:

 

“Các cô là những cuối cùng rời khỏi phòng đón dâu. Ba gã đàn ông biến mất, các cô cho một lời giải thích!”

 

nheo mắt, nhếch môi:

“Gấp gì chứ? Đây là địa bàn của , mấy đứa con gái như bọn . Đợi thêm chút xem, họ lạc đường, rơi xuống mương thì ?”

 

Lời còn dứt, cửa lớn “rầm” một tiếng mở .

 

Hoàng Mao cùng hai gã phù rể khác, mặt mũi sưng tím, tập tễnh bò lết .

 

Cảnh tượng lễ đường đang ồn ào cũng im phăng phắc.

 

“Anh! Đám cưới thể tổ chức nữa!” – Hoàng Mao gào thảm, tiếng vang dội khắp nơi. – “Anh bọn đàn bà nhà họ hổ báo thế nào ! Nhìn em , từng cú từng cú như đánh c.h.ế.t ! Báo cảnh sát !”

 

Hắn vạch áo, lộ đầy vết bầm tím.

 

Trình Kỳ nghiến răng:

“Ngày vui mà các cô dám đánh ? sẽ báo cảnh sát!”

 

… Hơ~

 

Trêu ghẹo phù dâu thì bảo “chuyện nhỏ cho vui”.

Bị đánh thì lập tức la đòi báo cảnh sát.

 

Thật buồn .

 

cúi xuống, ghé sát Hoàng Mao, dịu dàng hỏi:

“Anh Hoàng Mao, chắc báo cảnh sát ?”

 

“Anh thử nghĩ xem, đánh gây rối nặng hơn, tội cố ý h.i.ế.p d.â.m nặng hơn? À quên, cái phòng đón dâu đó gắn camera, video còn đang trong tay nhé ~”

 

Mặt Hoàng Mao cứng đờ, theo bản năng co rúm .

 

thẳng, mỉm trong trẻo nhưng giọng vang rền:

“Anh Hoàng Mao, phiền giải thích với trai xem, mấy vết thương từ ?”

 

Sau một hồi im lặng, Hoàng Mao nuốt nước bọt, lắp bắp:

“Tự… tự ngã…”

 

vỗ nhẹ má :

“Ngoan lắm.”

 

Trình Kỳ rõ là nắm thóp, nhưng vẫn cố gắng gượng ép.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/phu-nu-nha-toi-ba-doi-danh-chong-toi-la-doi-thu-tu/3.html.]

“Trừng Trừng, bạn em quá đáng thật ! hôm nay là ngày vui, nể mặt em, thể bỏ qua… chỉ cần họ công khai xin em trai !”

 

“Tao cho mày mặt mũi ?” – bước lên, giơ tay định tát thẳng mặt .

 

Chú rể? Đám cưới? Mặc kệ. Hôm nay tao vả cái đồ cặn bã !

 

chị họ vội chắn mặt Trình Kỳ, giọng run mà kiên quyết:

 

“Đủ ! Tiểu Uyên, đừng loạn nữa!”

 

sững . Trên khuôn mặt chị , lớp khăn voan cưới, là một vẻ xa lạ lạnh lẽo đến khó hiểu.

 

“Tiểu Uyên,” chị , bất lực kiên định. – “Hôm nay là ngày cưới của chị. Chuyện lớn coi như nhỏ, chuyện nhỏ coi như , cho chị yên xong đám cưới .

 

, vài hủ tục khiến mấy đứa khó chịu… nhưng thật sự xảy chuyện gì ? Ngược , các em đánh , hả giận là đủ.

 

“Chỉ cần một câu xin thôi, đám cưới sẽ tiếp tục. Tiểu Uyên, coi như nể mặt chị… ?”

 

chị họ – chị ruột cùng lớn lên với .

 

Lời chị , mà chua chát.

 

Chị hiểu hết, nhưng cho rằng tất cả “ quan trọng”.

 

Bị sàm sỡ quan trọng.

Suýt nhục cũng quan trọng.

Chỉ cần giữ cho đám cưới yên .

 

đưa tay khẽ vuốt má chị , thì thầm:

 

“Hôm dì nhờ em phù dâu, dì bảo chị lấy chồng xa xôi hẻo lánh, cần em ‘trấn giữ’.

 

“Giờ thì em trấn xong . Sau , rể thể oán em, nhưng ít nhất cũng kiêng dè. Hình ảnh ‘hổ báo’ của nhà ngoại ở đây, quá đáng mấy cũng nghĩ .”

 

buông tay, lùi một bước.

 

“Việc cần em . Còn thành quỷ, chị tự chọn.

 

“Muốn em xin ? Nằm mơ !”

 

Nói xong, lưng bước khỏi lễ đường.

 

Đám phù dâu lưỡng lự một thoáng, lượt theo hết.

 

“Đừng! Mấy đứa, hết thế?” – chị họ hoảng loạn, níu lấy cuối cùng.

 

Cô gái hất mạnh tay , nghiến răng:

“Trừng Trừng, chị bắt xin thằng suýt h.i.ế.p dâm ? Đời nào chuyện đó!”

 

Chúng lên máy bay ngay trong đêm, bay thẳng về Lâm Thành.

 

tin, tức đến mức khuỵu gối, chửi ầm lên:

 

“Cái đồ ngu si ! Gặp đàn ông là vứt sạch ‘não yêu đương’! Bạn bè bảo vệ nổi thì yên cái gì? Khinh! Sau chỉ mà khổ!”

 

chỉ an ủi đôi câu lấy lệ, về nhà.

 

Mẹ đang sofa xem phim, thấy bước thì thản nhiên ném cho một chiếc vòng.

 

“Phí tổn thất tinh thần.”

 

ôm lấy, hớn hở.

 

Mẹ hừ lạnh:

“Cười sớm thế? Chuyện á, còn lâu mới xong !”

 

vốn tưởng, với cái đầu “não yêu đương” của chị họ, cộng thêm bộ dạng giả nhân giả nghĩa của Trình Kỳ, hôn nhân của hai ít nhất cũng yên một năm.

 

Ai ngờ, đầy nửa năm, dì hốt hoảng gọi điện tới:

 

“Tiểu Uyên, Trừng Trừng… gặp chuyện !”

 

 

Loading...