Cả nhà các ngươi, đều khiến thấy chướng tai gai mắt.Khi xưa từng cứu , lão phu nhân rõ điều đó.Bà từng khuyên :
“Tốt nhất đừng quá thiết với Tần Việt, đắc tội với nhiều , ngươi ở gần dễ liên lụy. Ngươi đủ năng lực đối đầu hiểm họa, đến lúc chỉ ch-ếc uổng mạng.”
Không ngờ đó, bà sai đến với Tần Việt rằng Người cứu chính là Cố Ngữ San.Chẳng qua là vì Cố Ngữ San là hôn thê của Tần Dạ,Làm ca ca, Tần Việt hẳn sẽ dám động tâm với nữ nhân của .
Về , Tần Việt nhất quyết cưới ,Bà sang với :
“Thằng bé sống ch-ếc đòi cưới con, chắc chắn là thật lòng. Tuy tính nó hiền, nhưng cũng vài thói , mong con bao dung nhiều hơn.”
Ta tưởng chuyện, rằng hai là đôi bên tình cảm,Nên mới trồng cây ngân hạnh ngoài thư phòng.Mà trông thấy đó là cây ngân hạnh, cũng ngăn cản.Ta ngỡ đó là sự ăn ý giữa chúng .
Thế nhưng chùa Hàn Sơn, chỉ cây ngân hạnh chân núi,Sau núi còn cả một rừng cây ngân hạnh. nơi gắn liền với ký ức trong mắt , !
Chẳng trách lão phu nhân cứ hỏi :
“Ngươi chắc chắn cứu ngươi là nàng ?”
Tất cả những bất cam trong lòng ,Đều tan rã khi thấy cảnh vật quen thuộc sự xuất hiện của nên – Cố Ngữ San.Ngay khoảnh khắc , chợt hiểu vai diễn của lão phu nhân trong chuyện .
Ta đầu, gương mặt Tần Việt che giấu nổi vẻ khó xử,Từng chữ từng lời rõ ràng:
“Từ nay về , còn là tẩu tẩu các ngươi nữa. Cũng xin nhắn nhủ một câu thật tâm, nhị , nhớ thương yêu bên cạnh .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/phu-quan-gia-ch-ec-de-cuoi-de-muoi/chuong-8.html.]
Sự thật, nhất định sẽ . bây giờ.Ít nhất cũng chờ rời khỏi phủ Hoài An hầu.Tốt nhất là tìm một mối nhân duyên tái giá.Chỉ như , mới thể đoạn tuyệt khả năng,Không còn mơ tưởng đến chẳng từng đặt trong mắt.
Tần Việt hôm qua chính miệng thừa nhận,Hắn gặp yêu Cố Ngữ San,Mà là do dõi theo lâu ngày nên mới nảy sinh ý che chở.Sự thật thể đổi tình cảm.
Nếu nóng lòng ,Chỉ khiến một từng mang lòng hân hoan mà gả như trở nên thật bi ai và đáng .Đã quyết buông bỏ,Người đàn ông từng yêu cũng chỉ là một đàn ông mà thôi.
Người còn liên quan, cũng đổi cách đối đãi!
Buổi chiều, cữu cữu nín mà tìm đến tận cửa.Ông đến gấp, bên ngoài chẳng quá nóng mà mồ hôi vẫn đầm đìa,Vừa xuống hỏi:
“A Âm , trong thư con chẳng lẽ là đùa với ? Thật sự cắt đứt ?”
Ta đích dâng mời cữu cữu:
“Sao thể đem chuyện đùa, tang lễ của Tần Việt bắt đầu chuẩn , hưu thư cũng đến tay con. Người chứng kiến cũng đủ, con đưa qua quan đạo, một thời gian nữa là thể dọn ngoài.”
Cữu cữu nhận lấy chén mà tay run lẩy bẩy:
“Vậy con định tái giá… thích hợp lắm ? Bên nhà chồng con, còn giữ mặt mũi, chí ít cũng nên để tang một năm rưỡi.”
Ta khẽ thở dài:
“Cữu cữu , năm đó con giúp chạy vạy khắp nơi để thăng quan tiến chức, nào mong cữu việc gì cũng sợ đầu sợ đuôi. Người thể giới thiệu con với chủ nhân của ?”