Phu Quân Thừa Lúc Ta Vắng Mặt Đưa Tiểu Tam Mang Thai Về Phủ - 2

Cập nhật lúc: 2025-08-15 15:12:33
Lượt xem: 1,245

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

02

 

Phu quân liếc một cái thật sâu, lập tức đưa Lâm Tuyết Đình trở về.

 

Còn thì trở viện của .

 

Đám nha sớm mới một lượt, thấy đến còn dám ngẩng đầu.

 

Ta bàn trang điểm, đầu ngón tay khẽ vuốt qua cây trâm phượng đuôi biếc.

 

Trong gương đồng phản chiếu một đôi mắt lạnh như sương.

 

“Phu nhân.”

 

Đại nha Xuân Đào mắt đỏ hoe bước .

 

“Hầu gia sai truyền lời, …”

 

Ta cắt ngang nàng:

 

“Nói rằng Lâm di nương dù đang mang thai, vẫn sẵn sàng san sẻ gánh nặng giúp ?”

 

Ta gương, thong thả cài cây trâm lên tóc.

 

“Hay là đám hạ nhân quen nàng sai bảo, bảo cứ an tâm tĩnh dưỡng?”

 

Xuân Đào cắn môi gật đầu, nước mắt rơi tí tách xuống đất.

 

Ta khẽ bật , từ ngăn cùng của hộp trang điểm lấy một thẻ bài ngọc khắc hình phượng mạ vàng.

 

“Chuẩn kiệu, cung.”

 

“Ngay bây giờ ạ?”

 

Xuân Đào kinh ngạc đến quên cả , :

 

Hầu gia mới dặn, bảo chớ lung tung.”

 

Ta thu thẻ bài tay áo, bình thản :

 

“Hắn việc của , việc của .”

 

Lúc , thấy bên ngoài cửa sổ truyền đến tiếng chuyện cố ý đè thấp.

 

Qua khung cửa sổ chạm hoa, thấy hai mụ mama đang khiêng rương hòm viện của .

 

Rõ ràng là đồ trong khố phòng của .

 

“Nhẹ tay chút! Đừng để phu nhân thấy.”

 

Một nhỏ giọng :

 

“Lâm di nương phân phó, những thứ chuyển hết đến viện của nàng cất giữ .”

 

Ta lập tức đẩy mạnh cửa sổ , hai mụ mama hoảng sợ đến suýt đánh rơi rương.

 

Dưới ánh nắng, tấm đoạn lụa lộ trong rương tỏa ánh sáng quen thuộc.

 

Đó là hồi môn mẫu đích chuẩn cho .

 

“Phu… phu nhân.”

 

Hai mụ mama vội quỳ rạp xuống đất.

 

“Đi với Lâm di nương,” Ta chậm rãi vuốt tay áo, giọng điệu ung dung: “Đụng một món đồ của , sẽ chặt một ngón tay của nàng .”

 

Khi , Xuân Đào sợ đến mức mặt mày trắng bệch.

 

Ta vỗ vai nàng:

 

“Đi với Hầu gia, bảo rằng hiểu Lâm di nương vất vả.

 

“Nên chuẩn cung thỉnh Hoàng hậu nương nương ban cho một bà v.ú năng lực, đến hỗ trợ quản lý nội trạch.”

 

Mắt Xuân Đào lập tức sáng lên, thì thầm:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/phu-quan-thua-luc-ta-vang-mat-dua-tieu-tam-mang-thai-ve-phu/2.html.]

 

“Nếu Hoàng hậu nương nương Hầu gia hành xử như , nhất định sẽ phu nhân trút giận.”

 

Ta chỉ mỉm , đáp.

 

Hoàng hậu là cô cô của , từ nhỏ là thanh mai trúc mã với Hoàng thượng, tình cảm vô cùng sâu đậm.

 

Từng một vị phi tử, dựa sủng ái mà dám khiêu khích Hoàng hậu.

 

Hoàng thượng , lập tức ban c.h.ế.t cho phi tử , gia cũng lưu đày, coi như Hoàng hậu hả giận.

 

Tuy gia tộc nhà nay sa sút, nhưng trong Hầu phủ vì nể mặt Hoàng hậu nên vẫn dám thất lễ với .

 

Thế mà giờ đây bọn họ dám ngang nhiên chuyện sủng diệt thê.

 

Trong lòng khỏi lo lắng, sợ rằng trong cung xảy biến động gì .

 

03

 

Kiệu rẽ đến khúc quanh phố Ngự, bỗng một đội thị vệ chặn .

 

Xuân Đào định quát tháo, liền đặt tay ngăn nàng, vén rèm kiệu lên.

 

Trên chiếc phượng liễn mạ vàng, một vị phi tử vận cung trang lộng lẫy đang an tĩnh đó.

 

Nàng chính là Lâm phi – tân sủng của Hoàng thượng.

 

Trên đầu nàng đội vương miện cửu phượng ngậm châu, khóe môi khẽ cong, ánh mắt như như về phía .

 

“Thần phụ tham kiến nương nương.”

 

Ta khom gối hành lễ, thế nhưng mãi vẫn thấy lời cho miễn lễ.

 

Đầu gối bắt đầu nhức mỏi, lạnh từ phiến đá lát đường thấm dần qua lớp váy áo.

 

Từ phượng liễn vang lên tiếng vòng ngọc khẽ va , Lâm phi cuối cùng cũng lên tiếng:

 

“Xem Thẩm phu nhân còn nhớ bổn cung nữa, trí nhớ thật là lớn.”

 

Thanh âm ...

 

Ta giật ngẩng đầu, liền bắt gặp ánh mắt mỉm của nàng .

 

Nửa năm , cung nữ trốn khỏi Dịch đình , giờ trở thành chủ tử cao cao tại thượng.

 

“Bổn cung nên cảm tạ ân tình hôm của phu nhân.”

 

Nàng đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve bụng :

 

“Nếu nhờ phu nhân lên tiếng xin cho, bổn cung thể điều đến cung Hoàng hậu hầu hạ? Lại càng thể Thánh thượng ngự hạnh.”

 

Nói xong, gương mặt nàng phủ một tầng ửng đỏ thẹn thùng.

 

Tim chấn động dữ dội.

 

Hôm , nàng quỳ gối giữa trời tuyết, miệng hãm hại, khẩn thiết cầu xin cứu nàng khỏi khổ hải.

 

Phu quân còn từng hỏi : “Trong cung Hoàng hậu nương nương thiếu ?”

 

“Xem giờ nhớ .”

 

Lâm phi khẽ vuốt cây trâm phượng bằng vàng bên tóc mai:

 

“Bổn cung và Tuyết Đình là chị em ruột cùng một sinh .

 

“Năm xưa gia cảnh sa sút, nàng lưu lạc nhân gian, còn bổn cung thì sung Dịch đình.”

 

Trong lòng chấn động, nửa tin nửa ngờ.

 

Nhất Phiến Băng Tâm

Lâm Tuyết Đình rõ ràng từng cha nàng là tiểu thương ở Giang Nam, tỷ gì trong cung?

 

“Nương nương đùa .”

 

Ta thẳng mắt nàng :

 

“Trong hồ sơ hộ tịch của Lâm di nương, nào ghi là tỷ trong cung?”

Loading...