PHÚC BẢO CỦA CẢ NHÀ TÔI - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-11-05 08:54:48
Lượt xem: 194

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chương 6

 

“Ông chủ đến ? Nếu còn tới, sợ cô tỉnh mất.”

 

“Yên tâm , tỉnh nổi . Thuốc ngủ tiêm trong chai nước đủ để hạ gục cả một con bò.”

 

trai và chị dâu .

 

Tiếng bước chân càng lúc càng gần, thể cảm nhận rõ ánh mắt họ đang dán chặt lên .

 

May mà vẫn sấp, nếu , e là chẳng thể nào giả vờ ngủ nổi.

 

Thời gian trôi qua nặng nề.

 

Đang lúc tưởng họ sắp rời , giọng chị dâu đột nhiên vang lên, sắc bén:

 

“Anh cái gì thế hả?!!”

 

Một tiếng “bốp” vang lên cô đập rơi bàn tay vươn tới .

 

“Anh chơi thì cũng đợi ông chủ xem hàng xong !”

 

“Anh mà bẩn ‘hàng’, tiền coi như mất hết!”

 

Anh gắt gỏng đáp :

 

“Biết , ! Lắm mồm quá!”

 

Rồi cả hai bắt đầu bàn bạc chuyện tiền nong, nào là khi nhận tiền sẽ mua xe, đổi nhà, nào là cuộc đời từ đây sẽ khác.

 

Giữa cuộc chuyện đó, sự thật khiến da đầu tê rần…

 

Mẹ chỉ còn một quả thận.

 

Chúng giữ bà sống đến giờ là để tìm thời cơ bán nốt cái cuối cùng.

 

Khi họ đang mơ mộng về tương lai, chuông điện thoại vang lên.

 

Anh lập tức dậy, cung kính nhận:

 

“Alo, sếp Tạ! Ngài xem , kết quả tương thích hảo lắm!”

 

“Ngài xem… tiền bạc chuyện đó…”

 

Đầu dây bên vang lên giọng đàn ông khàn khàn, nhạt:

 

“Yên tâm , của quên .”

 

Sau vài câu qua , bọn họ rời khỏi phòng.

 

Trước khi , họ còn liếc một cái để xác nhận vẫn tỉnh, đóng sập cửa .

 

Khi tiếng bước chân khuất hẳn, từ từ dậy, rón rén đến cửa.

 

Không thấy ai trong hành lang, theo trí nhớ tìm phòng .

 

trống trơn.

 

Không ở đó.

 

đang định thì một tiếng hét t.h.ả.m vang lên từ cuối hành lang.

 

.

 

Cánh cửa hé mở.

 

ghé mắt qua khe cửa thấy bà bàn phẫu thuật, cắm đầy ống dẫn, xung quanh là cả nhóm trong áo blouse, máy móc kêu bíp bíp ngừng.

 

Một trong đó đầu , giật , vội xoay định chạy.

 

“Ai ở đó?!!!”

 

Khi bỏ chạy thì thấy một gương mặt quen thuộc bất ngờ xuất hiện ngay mặt.

 

trai , cùng một đàn ông to bự xe lăn.

 

Người đàn ông mở miệng , giọng trầm đục, mỉa mai:

 

“Hóa uống nước .”

 

còn kịp nghĩ xem là ai, thì trai nắm tóc kéo dậy, đá mấy cú, mạnh đến mức suýt khiến ngất .

 

Rồi cầm chai nước, cạy miệng và ép uống.

 

Chẳng mấy chốc, đầu óc mờ dần, thứ mắt xoay vòng như nhấn chìm trong sương đặc.

 

Khi tỉnh , đang bàn phẫu thuật, giống hệt cái nơi từng , chỉ là bà còn ở đó nữa.

 

Thấy mở mắt, chị dâu lập tức tát thẳng một cái.

 

“Con tiện nhân! Suýt nữa thì phá hỏng chuyện của tao! Còn dám quyến rũ mày , loại đàn bà rẻ tiền!”

 

Rồi cô sang quát với bác sĩ:

 

“Nhớ đấy, cần gây mê!”

 

Nghe xong, lập tức bước tới, bắt đầu xé bỏ quần áo .

 

Từng món, từng món rơi xuống đất.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/phuc-bao-cua-ca-nha-toi/chuong-6.html.]

Mỗi tiếng rơi như một nhát d.a.o c.h.é.m thẳng tim .

 

sợ c.h.ế.t, chỉ sợ kế hoạch của thất bại.

 

Khi chiếc áo cuối cùng rơi xuống, nhắm mắt chờ đợi cơn đau ập tới.

 

đúng lúc , một giọng bối rối vang lên:

 

“Cái là gì thế?”

 

bật mắt mở , linh cảm chẳng lành dâng trào.

 

Có ai đó hốt hoảng hét lên:

 

“Không ! Là thiết định vị!”

 

Chưa kịp phản ứng, mặc áo phẫu thuật vung d.a.o định rạch thẳng lên da .

 

Ngay khi tuyệt vọng nhắm chặt mắt, một tiếng quát vang dội phá tan cả căn phòng:

 

“Đứng yên! Cảnh sát đây!!!”

 

cứu .

 

Khi tìm bà chỉ còn thoi thóp thở, đôi mắt mở hé, trong đó đầy van nài và sợ hãi.

 

hiểu bà cứu bà.

 

chỉ yên, bà, giọng bình thản như thể với xa lạ:

 

“Mẹ… ngày đó sinh con gì?”

 

Ánh mắt bà từ hy vọng dần biến thành tuyệt vọng.

 

Rồi… bà c.h.ế.t.

 

Trong căn phòng lạnh lẽo , mùi t.h.u.ố.c sát trùng, mùi m.á.u và thở cuối cùng của bà hòa , nhưng rơi một giọt nước mắt.

 

Bởi vì… cạn nước mắt từ lâu .

 

Trong phòng thẩm vấn, cuối cùng cũng đàn ông xe lăn là ai.

 

Là cháu trai Tô Gia Hào.

 

Thì , nó c.h.ế.t.

 

Hoặc đúng hơn, đứa cháu của kiếp c.h.ế.t, nhưng cháu của kiếp mang ký ức hai đời sống .

 

Mang theo hai kiếp ký ức, nó chuẩn đại triển hoành đồ, cuộc đời.

 

nhanh, nó phát hiện mạng sắp .

 

Dựa kinh nghiệm kiếp , nó miễn cưỡng giữ mạng, song từ đó bao giờ dậy nổi nữa.

 

Khi cắt đứt quan hệ với nhà họ Tô, tách tự lập, nó liền giống hệt kiếp đổ hết tội lên đầu .

 

Không tìm , chẳng thể sống như bình thường, nó đem tất cả sự hận thù trút lên .

 

Dần dần, nó phát hiện một con đường phát tài khác.

 

Nó bắt đầu xúi giục trai và chị dâu đủ trò phạm pháp.

 

Trước lợi ích kếch xù, đứa cháu thực sự trở thành “Phúc Bảo” của họ.

 

từ đầu đến cuối, nó từng quên mục tiêu lớn nhất là tìm .

 

May , sớm cảm thấy bất thường và chủ động báo cảnh sát.

 

Cảnh sát vốn điều tra họ từ lâu, chỉ là thiếu chứng cứ và sự xuất hiện của chính là bước ngoặt giúp vụ án mở .

 

Dấn bẫy, từng hối hận.

 

Khi thấy cháu , nó bò đất như một con chó, hai chân teo tóp, thể vẫn béo tròn đến buồn nôn.

 

Thấy , nó ngẩng đầu, giọng khàn đặc:

 

“Tại cứu cháu?”

 

đáp , giọng thản nhiên:

 

“Tại cứu?”

 

“Kiếp cô cứu cháu , kiếp ?”

 

khẽ :

 

“Chính mày cũng đó là kiếp .”

 

Nhìn nó cảnh sát ghì chặt mà vẫn cố vùng vẫy, nhịn mà bật .

 

“Ha… cuối cùng thì, mày đúng là một chiếc lốp Michelin hảo đấy.”

 

Sau đó, cháu đưa bệnh viện tâm thần.

 

Tuổi vị thành niên và tờ chẩn đoán tâm thần cứu nó một mạng.

 

À đúng hơn là chỉ giúp nó sống thêm một chút thôi.

 

Bởi vì nó sẽ sống lâu nữa.

 

HẾT

Loading...