Quán Ăn Di Nguyện - Chương 5

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-10-22 16:52:35
Lượt xem: 195

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ừm…

dang tay bất lực .

Anh vội : “Người em, ý gì khác nhé, cứ tiếp tục gói sủi cảo .”

Vỏ sủi cảo cán xong, phủi phủi bột mì tay, lấy nhân sủi cảo từ tủ lạnh .

Lúc bắt đầu gói, lẳng lặng động tác của , lời nào.

Những chiếc sủi cảo vỏ mỏng nhân đầy sắp xếp gọn gàng thớt, khẽ ho một tiếng: “Hay là cũng giúp gói một lát nhé.”

“Anh gói ?”

“Có gì mà lạ chứ, lúc gói sủi cảo, chắc còn đời chứ.”

bật thành tiếng: “Vậy thôi, rửa tay xong thì đến lượt .”

14

Đôi tay thành thạo, gói nhanh hơn cả , chỉ lát xong xuôi tất cả.

Cá diêu hồng trong nồi hấp cũng tới, hấp thêm hai phút nữa, đó rưới dầu hào lên miếng cá tươi non. Với tiếng xì xèo của dầu nóng, món cá hấp dọn lên bàn.

hiệu cho ăn thịt bò rim và cá , sủi cảo sẽ luộc ngay.

Anh kẹp một miếng thịt bò rim, nhai vài cái trong miệng, ngạc nhiên : “Tay nghề thật đấy! Lần đầu tiên ăn thịt bò rim ngon thế !”

: “Nhìn cách ăn mặc của , chắc là ghé qua nhiều nhà hàng cao cấp , ngờ đ.á.n.h giá cao món ăn ở quán nhỏ của đến .”

Anh ăn mấy đũa thịt lớn, giải quyết xong một nửa đĩa cá hấp mới với : “Đi nhà hàng cao cấp là để bàn chuyện ăn, uống rượu thì món ngon cũng chẳng còn vị gì. Hồi xưa nhà nghèo, lúc đó món ngon nhất là sủi cảo hoặc thỉnh thoảng mua một miếng thịt bò về rim.”

“Thì trai vẫn là tự lập nghiệp.”

Anh chút đắc ý : “ ! Hồi nhà nghèo nhất, gia tài chỉ vỏn vẹn mấy chục tệ. Sau dựa sự quyết liệt mà lăn lộn bên ngoài, bây giờ thì tất cả !”

Anh xong câu thì buồn bã cúi đầu, khẽ : “Đáng tiếc, bây giờ chẳng còn gì cả… cũng , với tiền kiếm thì bố dưỡng lão thành vấn đề.”

“Có vẻ vẫn quan tâm đến bố .”

“Vớ vẩn.”

“Vậy mà vẫn cãi ?”

Anh đặt đũa xuống, mặt lộ vẻ hồi ức.

“Hồi xưa nghèo, từ nhỏ tránh khỏi bắt nạt, trêu chọc, lúc đó oán trách tại sinh trong gia đình như .Sau kiếm tiền đầu tiên, càng ghét họ hơn vì tiền họ kiếm mấy năm nay còn bằng một giao dịch nhỏ của . Mấy năm nay vì kiếm tiền mà chẳng lấy một gia đình, đôi khi càng nhớ về những ngày tháng nghèo khổ đó, càng bực về họ vì chính họ lỡ mất nửa đời của !”

Anh đến đây, dường như thể thấy luồng oán khí sâu sắc chôn giấu trong lòng bấy lâu.

bắt nạt, trêu chọc là do những đó, chứ của bố .”

Anh nghiến răng : “Tất nhiên hiểu! nuốt trôi cục tức , tại lỡ mất gần nửa đời khi chút thành tựu ngày nào cũng vây quanh mà lải nhải!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/quan-an-di-nguyen/chuong-5.html.]

“Anh và bố bao giờ chuyện một cách ôn hòa ?”

“Ha ha…” Anh khổ: “Nói gì chứ, chúng thể giao tiếp.”

“Cho nên mới trở nên nóng tính như ? Cãi vã với bất kỳ ai.”

Anh thấy hỏi thế thì chỉ n.g.ự.c : “Không liên quan đến tính khí của , hết cách , với đơn giản là thể hiểu .”

Sủi cảo chín , bưng sủi cảo rót một ly từ vò rượu đặt cạnh tay .

“Uống .”

Anh chút hiểu: “Quán các cho uống rượu ?”

cho uống rượu, ly rượu coi như mời .”

Anh thấy thì cũng chần chừ, cầm ly rượu lên uống cạn, tặc lưỡi lẩm bẩm: “Rượu của , đắng thế?”

15

Sủi cảo nuốt chửng từng chiếc một, cứ thế ăn mà một lời.

Cho đến khi hết sạch thức ăn bàn, chằm chằm đĩa trống rỗng thất thần. Mãi lâu mới hỏi : “Rượu cho uống, là rượu gì?”

dọn bàn trả lời : “Rượu quan trọng, nãy trong đầu thứ gì lướt qua ?”

Anh nhắm nghiền mắt, giọng run rẩy: “ thấy hình ảnh của bố ngày xưa, thì khi họ còn trẻ khác với những gì nhớ, vẻ mặt khổ sở, dáng lưng còng… còn thấy những chuyện mà từ nhỏ đến lớn hề , đáng lẽ họ thể một cuộc đời , …”

Tí tách.

Người đàn ông đầu trọc vạm vỡ lặng lẽ rơi lệ, chậm rãi mở đôi mắt đỏ hoe, bình tĩnh : “ bỗng nhiên về nhà ăn cơm.”

16

Đến giờ , lên đường .

Anh .

17

Ly rượu đó là do dùng nước mắt khổ đau của chị Lưu mà ủ thành, uống thì muôn vàn trạng thế thái nhân sinh sẽ hiện lên trong tâm trí.

Vào khoảnh khắc cuối cùng, về nhà thăm bố , một lời xin .

suy cho cùng cũng là c.h.ế.t, ước nguyện thể thực hiện .

ý định để một bức thư cho bố sẽ lén đưa phòng , như bố thể .

cuối cùng vẫn .

Điều đó sẽ giáng một đòn lớn hơn bố .

Lời xin gửi đến bố đó mãi mãi thể .

 

Loading...