Rạp Xiếc Tử Thần - Yêu Ngữ Ký 2 - Chương 6 - Hết

Cập nhật lúc: 2025-10-03 05:00:18
Lượt xem: 1,492

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mẹ chỉ tới thăm một , ngờ chuyện thành như , bà đến mức thể kìm .

 

Cuối cùng chỉ còn dặn hãy điều trị thật , vùng dậy khỏi những bóng ma trong lòng.

 

liệu tất cả thật chỉ là bóng ma trong đầu ?

 

uống t.h.u.ố.c đều đặn, tự nhủ trong lòng thể chỉ là một giấc mơ.

 

Cũng thể những chuyện kinh hoàng thực sự xảy nhưng kết thúc .

 

Đã đến lúc bước khỏi nó.

 

Thế khi tâm trạng vẻ khá hơn, gặp một bệnh nhân khác.

 

Anh hành xử kỳ quặc, ăn bằng tay, vui thì gào lên như hét về phía trời.

 

Bác sĩ bảo mắc chứng hoang tưởng.

 

Anh luôn tưởng là một con khỉ, đổi não .

 

Lời đó run sợ, vì thấy rõ, đầu một đường khâu.

 

Bác sĩ đó là vết mổ vì từng gặp tai nạn, mở sọ.

 

tin, một buổi chiều tiến gần hỏi:

 

“Anh rạp xiếc ?”

 

Bàn tay đang bưng bát chững , sửng sốt.

 

“Cô gì?”

 

“Rạp xiếc.”

 

nhắc , vẽ lẻn cuốn sổ một con dê.

 

“Và còn bác sĩ Trương, tên bác sĩ sừng dê.”

 

Gương mặt thóang chuyển từ sửng sốt sang sợ hãi.

 

Dù cuốn album của nhiều ảnh, nhưng những dòng ghi chép phía gần như nhớ hết.

 

hiểu .

 

Anh chính là cái gọi là “thí nghiệm 002”.

 

19

 

Chúng mất cả ngày để kể cho chuyện xảy .

 

Khi tới vụ hỏa hoạn, chỉ khinh bỉ:

 

“Đó là chiêu chúng vẫn dùng.”

 

“Xóa sổ vết tích chỗ bắt đầu ở chỗ khác.”

 

“Biết giờ chúng chạy về quê .”

 

“Quê?” - sửng sốt hỏi.

 

Anh liếc , dường như khó tin:

 

“Cô định truy đuổi chúng ?”

 

“Vô ích thôi, đừng phí công.”

 

theo ông mười mấy năm, ông còn đáng sợ hơn cô tưởng.”

 

“Cô trốn thoát , gì?”

 

Câu đó cứ ám

 

cố tỏ mạnh mẽ, định dùng một câu thoại “ngầu” nhưng khi chỉ thấy chua xót:

 

“Nếu ông chết, ngủ .”

 

Từ khi tới nơi , mấy ngày kinh hoàng cứ lặp trong mơ.

 

Chỉ cần ông còn sống, thể nào thoát khỏi bóng tối.

 

Anh , ánh mắt chẳng còn sóng gió gì, chỉ thở dài:

 

“Vậy thì chúc cô may mắn.”

 

tích cực trị liệu, bảo với bác sĩ rằng còn ác mộng nữa, và dần khá lên.

 

Chưa đầy nửa tháng, xuất viện.

 

Tôn Lâm đợi ở cửa, tóc mọc nhanh trông xồm xoàm như một búi lộn xộn.

 

Ngay khi , mặt liền trầm xuống:

 

“Em vẫn còn về đó ?”

 

“Bây giờ chúng bằng chứng, cảnh sát cũng giúp . Em nguy hiểm đến mức nào ?”

 

thấy rõ quyết tâm của , cuối cùng thở dài, lắc tay tháo băng:

 

“Không , tay , vẫn đ.á.n.h một chục .”

 

20

 

Tôn Lâm và chuẩn suốt một tuần, còn rủ thêm mấy bạn của , cơ bắp sáu múi.

 

Theo địa chỉ , xe chạy đến một thôn nhỏ hẻo lánh.

 

Chúng tới giờ giữa trưa, ngoài cổng nhiều tụ , dựng một cái sân khấu tạm bợ.

 

Dân làng rì rầm bàn tán, Tôn Lâm dịch cho : tối nay ở đây rạp xiếc biểu diễn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/rap-xiec-tu-than-yeu-ngu-ky-2/chuong-6-het.html.]

Có vẻ chúng tìm đúng chỗ.

 

Đợi tới tối, đèn ngoài sân dần sáng, chúng lẫn trong đám lên sân khấu.

 

Thấy Quách Vũ đó, điều khiển con khỉ đực nhảy qua vòng lửa, thực hiện liên tiếp những tiết mục.

 

Chỉ mới vài tháng thôi, cô dường như quen với xác , vung roi điêu luyện, hề lúng túng.

 

Rồi cuối cùng thấy con dê.

 

thừa nhận bác sĩ Trương là thông minh.

 

Cho đến bây giờ, với cách của , vẫn xử ông .

 

ông quên mất một điều quan trọng.

 

Bây giờ ông nữa.

 

thấy ông bước lên sân khấu, thẳng , cúi chào như .

 

Mọi vỗ tay reo hò.

 

cũng bắt đầu vỗ tay, nhận khuôn mặt ông tái nhợt.

 

Lần nhầm.

 

lao lên sân khấu, quăng lên ông một cái lưới lớn.

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

 

Rất nhiều lao tới cản , Tôn Lâm chắn mặt , rút một nắm tiền khổng lồ từ túi.

 

“Con dê chúng mua ! Ai là chịu trách nhiệm thì cầm tiền , chia đều cho những ai thấy!”

 

Trong đám phía , thấy Quách Vũ đó, mặt lộ vẻ hoảng hốt.

 

bước tới ngăn cản.

 

Rốt cuộc ở lâu trong cơ thể con , ai mãi ở trong một rạp xiếc nhàm chán như ?

 

Tiền ở đây ít, đủ để cô rời và sống cuộc đời tử tế.

 

Bác sĩ Trương lẽ ngờ sẽ truy tới tận đây, càng ngờ dám dùng cách thô bạo như để bắt giữ ông .

 

Ông hét lớn c.h.ử.i bới:

 

“Cô tưởng là bắt ? Ai mách cô ở đây?” 

 

“Tại trả lời?! Cô tiếng động vật ?!”

 

Tôn Lâm cái bộ dạng hoảng loạn của ông , khẽ chọc :

 

“Nó ? Dịch , dịch ?”

 

khuôn mặt phủ lông , lạnh lắc đầu:

 

“Không hiểu. Người thể chứ?”

 

21

 

Có những lúc, nghĩ, chỉ thẳng tay thôi mới giải quyết vấn đề.

 

Lúc chữa trị trong bệnh viện, nghĩ tới đủ cách trả thù bác sĩ Trương.

 

nghĩ thế nào thì cũng vô nghĩa.

 

Vậy nên cho dứt khoát.

 

Chỉ cần ăn một cái đầu dê đơn giản thôi, rưới lên chút muối ớt thơm của nhà Lão Mã, chi chút dầu nóng sôi sùng sục.

 

Nước sốt cho tâm hồn — rưới lên!

 

Đêm chúng mời cả làng ăn một bữa tiệc dê.

 

Cơn ác mộng ám ảnh suốt thời gian qua, từ đó còn nữa.

 

Sau đó tìm đến nhà bác sĩ Trương theo địa chỉ dân làng cho.

 

ông lâu về, căn nhà giao cho rạp xiếc sử dụng.

 

cái chân dê tay ông thôi, gì cả.

 

Mấy mẫu bạn của Tôn Lâm khá ăn ý, lục tung căn nhà bác sĩ Trương nhiều tư liệu và sổ ghi chép.

 

Có nhiều bức ảnh còn ghê hơn cả trong cuốn album, xem đến phát ói.

 

Chúng giao hết cho cảnh sát, khi họ sẽ mất nhiều thời gian mới ghép câu chuyện thật.

 

Cũng thể họ cho là một trò quậy phá.

 

kể từ đó, rạp xiếc đó còn xuất hiện nữa.

 

Tình cảm giữa và Tôn Lâm cũng vững chắc hơn.

 

Anh còn mặt dày xin theo về quê ăn Tết, thẳng thừng từ chối.

 

Về nhà, kể nhẹ nhàng hóa chuyện cho , may mà bà lo quá.

 

bà khá tinh ý, sớm nhận thể tiếng động vật.

 

“Đó là một kỹ năng đặc biệt! Tuyệt quá!” - Mẹ reo lên.

 

ngăn kịp, thấy chúc tụng họ hàng, khoe khoang rần rần, chỉ ôm trán mà khổ.

 

Còn đến chú hai thì chẳng tin, còn trách , kéo chuồng lợn bắt dịch thử chúng gì.

 

do dự một chút đành thật:

 

“Nó đùi vợ chú nhiều mỡ dính răng, ngon bằng đùi con gái chú.”

 

Cả nhà im bặt, ai nấy đều sững sờ.

 

(HẾT PHẦN 2 - CÒN TIẾP)

Loading...