SAI CÀNG THÊM SAI - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-08-10 15:04:52
Lượt xem: 1,944
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 2:
Anh ghét , nhưng thích Lý Dao Tri như thế.
Tan học, trong xe đợi .
thấy phía một cô gái mặc đồng phục.
Cửa xe mở .
, mà chỉ cầm cặp sách của cô , nhướng mày , hờ hững:
“Xuống .”
sững .
Lý Dao Tri rụt rè kéo tay lắc nhẹ, giọng mềm mại:
“Thôi , A Tuân.”
“Em tự về cũng .”
Tạ Tuân nhượng bộ, giọng trầm hẳn:
“Anh đưa cô về nhà.”
“Anh chuyển tiền cho em . Em tự gọi xe về .”
Sao cho thêm để mua hẳn cái xe mà về luôn …
Thôi, đủ là .
gượng gạo gật đầu, cắn môi, siết chặt quai cặp, ngoan ngoãn bước xuống xe.
Hoàng hôn, dòng thưa thớt.
một bên vệ đường, mắt dán mũi giày, nước mắt rơi từng giọt.
Mãi cho đến khi chiếc xe rẽ sang hướng ngược , mới lau nước mắt, mở tin nhắn của Tạ Tuân.
Hai vạn?
May mà xem mặt .
Nếu , chắc nổi .
…
Năm triệu của Tạ Tuân cho … đến quá muộn.
đang chuẩn cho kì thi IELTS, nên đành hủy hầu hết kế hoạch du lịch và tụ tập, ở lì trong phòng học từ mới.
Tạ Tuân thì ở lầu mở tiệc với đám bạn.
Tiếng nhạc bật hết cỡ.
tháo tai , bước xuống.
“Có thể vặn nhỏ tiếng ?”
Bạn của Tạ Tuân vỗ chỗ trống bên cạnh, :
“Gia Gia hả, em cũng ở nhà ? Sao xuống chơi cùng?”
ngại, mím môi nhẹ:
“Em ở gác học từ.”
“Học từ á?”
Có cuối cùng cũng tắt nhạc, nghiêng tai .
“Tưởng mấy đứa nhà giàu chăm học thế chỉ tồn tại mạng thôi chứ.”
“Dao Tri cũng xuống chơi , em đây luôn .”
Tạ Tuân từ đầu đến cuối ngẩng đầu.
Lý Dao Tri thì cạnh , dịu dàng với , vẻ ngập ngừng:
“Gia Gia, chẳng lẽ định học ?”
và cô vốn .
cô gọi mật … chắc quan hệ với Tạ Tuân cũng đơn giản.
Cô tiếp:
“Lần thi cũng . Chú Tạ giàu thế, chắc nhiều con đường khác mà .”
Cảm nhận bầu khí căng thẳng, dần im lặng.
mỉm :
“ đó, nhà giàu. Thi thế nào cũng chẳng .”
“Còn cô thì nhỉ, lo thi ?”
Sắc mặt cô chợt tái .
Tạ Tuân cuối cùng cũng ngẩng lên, vỗ mu bàn tay cô như trấn an:
“Niên Gia, em đừng quá đáng thế.”
gật đầu:
“Được . Em lên học tiếp đây, nhỏ thôi.”
đeo tai , bước lên lầu.
Sau lưng, vài ánh mắt khiến thấy gai .
Hôm công bố điểm, Lý Dao Tri cũng mặt ở nhà họ Tạ.
Cái cớ là… máy tính cổ thời nhà Thanh ở nhà cô hỏng.
Dù rõ tỉnh sẽ gửi điểm qua tin nhắn, nhưng Tạ Tuân vẫn chiều theo, dẫn cô về.
Ba giờ chiều, từ thư phòng của Tạ Tuân vang tiếng sụt sịt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/sai-cang-them-sai/chuong-2.html.]
Không là vì buồn vui mừng.
Tin nhắn chỉ ghi điểm từng môn, tổng.
Tạ Tuân cầm máy tính bấm từng môn cộng cho cô .
chuẩn học thêm, nên ngang qua thư phòng.
Cửa đóng.
Anh tựa giá sách, con :
“Sáu trăm bảy mươi hai.”
Vừa để thấy.
Anh ngang qua, nhưng ngẩng đầu:
“Còn em?”
Lý Dao Tri ngơ ngác: “Gì cơ?”
ở lầu giày, đáp vu vơ:
“Sáu trăm tám.”
Hôm nay thi vượt kỳ vọng thật.
đang đợi hỏi tiếp.
thứ là tiếng cửa đóng vang lên một tiếng “cạch”.
…
“Ba em đăng ký Đại học Chiết Giang.”
Tối đó, Tạ Tuân ngoài cửa phòng .
Cha dượng là truyền thống, coi trọng chuyện học, tin rằng con cái đại học danh tiếng sẽ ông nở mày nở mặt.
nắm tay nắm cửa, định đóng :
“ bảo em du học mà.”
…
Anh im lặng vài giây, khẽ :
“Nghe lời ?”
Tiền nhận, .
Chỉ là đây một nửa.
Anh bảo cút, cút một tiếng .
Lần thì khác.
Năm triệu cơ mà.
hứa nhận tiền xong việc sẽ ngay, xuất hiện nữa.
Còn nếu ở tiệc gia đình thì và thể bàn riêng để tránh gặp cũng .
Anh hỏi: “Thế lời ba , em ?”
vốn luôn đóng vai ngoan ngoãn ở nhà.
Cúi đầu, cắn môi, giả bộ ngoan hiền, tay khẽ nắm mép váy.
Anh : “Đưa mật khẩu, đăng ký giúp.”
khẽ đáp: “Đừng gửi em chỗ xa xôi là .”
Tạ Tuân khẽ bật :
“Em sẽ mà.”
.
cũng chẳng bận tâm.
vẫn đang chuẩn nhận offer từ nước ngoài.
Để chắc ăn, Tạ Tuân tự đăng ký cho ngành Nông học của Đại học Chiết Giang.
Còn Lý Dao Tri thì đăng ký ngành Cơ khí.
Bên ruột thừa tiền và quan hệ, chỉ cần cái danh, chứ chẳng quan tâm ngành học.
Còn nguyện vọng của … điền kín tám mươi cái, tất cả đều ở Hàng Châu.
vì thế xóa từng cái một.
Kết quả, cả và Lý Dao Tri đều đỗ.
Cha dượng vui mừng, định đặt khách sạn tổ chức tiệc mừng cho .
Trong bữa ăn, ông mở rượu vang, cụng ly với .
Tạ Tuân từ lầu xuống, giả như vô tình hỏi:
“Niên Gia, chung với ?”
Hồi nghiệp cấp hai, chúng cũng từng tổ chức một buổi chung tiệc mừng.
Cha dượng :
“Gia Gia . Con bé chuẩn du học. Để chiếm suất của khác, nó xóa hết nguyện vọng .”
“Để sang năm tính.”
Nụ nhạt bên môi Tạ Tuân lập tức biến mất.
Sắc mặt trở nên âm trầm.
“Đi du học?”
cúi đầu, lặng lẽ ăn, thỉnh thoảng nhấp một ngụm rượu vang mười mấy vạn một chai.