Sao băng không khóc - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-05-09 16:11:21
Lượt xem: 100
Tôi là thiên kim giả nổi tiếng độc ác lớn lên trong hào môn từ nhỏ.
Sau khi tôi chết, tên thanh mai trúc mã của tôi công khai ảnh nóng của tôi, chửi tôi là "thứ hàng" chỉ biết dụ dỗ đàn ông.
Cư dân mạng tìm đến tận nhà, la lớn rằng tôi c.h.ế.t đáng đời.
Bố mẹ vì không muốn dính líu đến vận rủi của tôi, đã đốt sạch cả căn biệt thự trong đêm, thậm chí còn lấy tro cốt của tôi cho chó ăn.
Ai cũng nói, tôi c.h.ế.t không đáng tiếc.
Cho đến ngày tiểu thư thật và tên thanh mai trúc mã phát sóng trực tiếp lễ cưới thịnh thế... họ đã nhận được món quà chúc mừng từ tôi.
—
Hôn lễ thịnh thế của Giang Vãn và Mộ Bạch đông nghẹt khách khứa.
Dưới đài, bố mẹ đang lau nước mắt, nghẹn ngào nói khẽ: “Vãn Vãn cuối cùng cũng lấy chồng rồi, cục vàng của chúng ta ơi.”
Linh hồn tôi lơ lửng giữa không trung, lòng quặn thắt, rõ ràng trước đây họ cũng từng yêu thương tôi như vậy.
Đúng lúc này, đột nhiên có người lớn tiếng hô lên: “Đúng là xứng đôi vừa lứa, Mộ Bạch thiếu gia và Vãn Vãn tiểu thư, trời sinh một cặp!”
“Phải đó, đâu như cái Giang Khương kia, chiếm thân phận đại tiểu thư nhà họ Giang bao nhiêu năm, vẫn là đồ giả không ra gì, c.h.ế.t rồi còn khiến người ta ghét bỏ vận xui.”
Giang Vãn dường như cũng nghe thấy tên tôi, động tác của cô ấy khựng lại, khóe môi nhếch lên một nụ cười khinh miệt.
Nhưng giây tiếp theo, Giang Vãn lại nhìn vào ống kính livestream, “Nhắc mới nhớ, tôi còn phải cảm ơn Giang Khương.”
“Bởi vì cô ấy còn chuẩn bị cho chúng tôi một món quà tân hôn.”
“Quà mừng?!”
Tôi đơ người giữa không trung, tôi tặng ư?
Tôi sao lại không biết?
Tôi còn chưa kịp hồi tưởng, dưới đài lập tức dậy sóng, “Cô ta c.h.ế.t rồi mà còn bày trò này à? Thật tâm cơ quá!”
“Trước đây kiêu ngạo ngang ngược, c.h.ế.t rồi còn muốn làm người ta ghê tởm!”
“Cô ta độc ác thế, chắc không phải là lời nguyền gì đó chứ?”
Mặt mẹ lập tức tím lại, đột ngột đứng bật dậy: “Trước đây cô ta chỉ mong cướp hết mọi thứ của Vãn Vãn! Sao có thể tặng quà được?!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/sao-bang-khong-khoc/chuong-1.html.]
“Mau ném đi, thứ đồ không may mắn đó, sao có thể làm bẩn hôn lễ của Vãn Vãn!”
Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế
Mộ Bạch cũng nhíu mày, tùy tiện xua tay, “Thôi đi, đừng xem nữa, đằng nào cũng chẳng phải đồ tốt đẹp gì, chúng ta tiếp tục hôn lễ thôi.”
Giang Vãn lại giơ tay ngăn lại sự ồn ào, “Thật sao? Tôi lại muốn xem xem, rốt cuộc cô ta đã tặng cái gì.”
Bố mẹ còn muốn phản đối, Giang Vãn đã mở hộp quà ra rồi.
Bên trong là một cuốn nhật ký dày cộp, tôi nhận ra ngay, đó là của tôi.
Nhưng đồ của tôi không phải sớm bị bố mẹ đốt hết rồi sao, sao lại xuất hiện ở đây?
Chưa kịp suy nghĩ kỹ, Giang Vãn đã cầm cuốn nhật ký lên, đọc thành tiếng:
Ngày 1 tháng 2 năm 2024.
Con gái thật sự của nhà họ Giang, Giang Vãn, đã trở về rồi.
Cô bé đen nhẻm, gầy gò, cả người trông rụt rè nhút nhát.
Bố mẹ nói, Giang Vãn ở ngoài chịu nhiều khổ cực, bảo tôi từ nay về sau làm gì cũng phải nhường nhịn cô bé.
Vừa dứt lời, trên màn hình lớn liền hiện ra hình ảnh Giang Vãn mặc áo sơ mi kẻ sọc bạc màu và quần jean.
Đó là bức ảnh hôm đó tôi lén lút trốn trong góc chụp.
Khi ấy tóc cô bé xơ xác, ánh mắt trống rỗng, hoàn toàn khác biệt với cô ấy xinh đẹp lộng lẫy như bây giờ.
Mộ Bạch thấy thế, giật phăng cà vạt, “Tắt đi! Ai cho phép các người chiếu thứ này?! Chuyện quá khứ là quá khứ, Vãn Vãn bây giờ đâu còn như thế nữa!”
“Đúng vậy!”
Dưới đài lập tức có người hùa theo, “Giang Khương đúng là quá tâm cơ! Đến bức ảnh xấu xí thế này cũng giữ lại!”
“Chẳng lẽ ngay ngày đầu Vãn Vãn trở về, cô ta đã ghi hận rồi?!”
Nghe vậy, bố mẹ càng thêm tức giận khôn nguôi, “Biết ngay con bé độc ác thế này mà! Lẽ ra ngày đó tôi phải tống cổ nó đi luôn mới phải!”
Tôi nghe những lời này, trong lòng trăm mối ngổn ngang.
Hóa ra chỉ bằng một bức ảnh, đã đủ để tôi bị mắng thậm tệ đến vậy.
Giang Vãn ngừng lại một chút, rồi tiếp tục đọc xuống.