41
Về đến nhà, chồng hỏi : “Con còn thiếu ít bạc ?”
Ta nghi hoặc “a” một tiếng.
Bà : “Con chắc là mua một viện tử trong thành chứ gì.”
Ta ngây , chỉ ngẩn ngơ gật đầu.
Mẹ chồng thật thần kỳ, chẳng lẽ thể thần cơ diệu toán ?
“Đi theo đây.”
Ta liền theo bà trong phòng.
Chỉ thấy bà mở cửa tủ, từ trong lục lọi một hồi lâu, lấy một túi bạc đưa cho :
“Con tự đếm , nếu đủ sẽ bán thêm hai con heo.”
Ta chằm chằm túi tiền trong tay bà, bỗng cảm thấy mắt ươn ướt.
Ta thật ngờ bà thể lấy bạc của .
Bình thường chồng giữ bạc chặt, phòng chúng chẳng khác gì phòng trộm.
Mỗi bán lương thực gia súc, bạc bà thậm chí còn chẳng để chúng qua một cái.
Vậy mà giờ bà bằng lòng đưa bạc cho mua viện tử.
42
Thấy nhận, chồng liền nhét n.g.ự.c , :
“Ta cũng tư tâm. Ta con còn trẻ, bảo con tái giá cũng khó con. nếu con mang theo hai đứa cháu trai của mà tái giá thì khó lòng chấp nhận.
“Ta chỉ , nếu con thật sự tái giá, thì để hai đứa cháu trai cho nuôi, con gặp lúc nào cũng . Ngôi viện con mua, khế đất cũng tên hai đứa cháu trai.”
Ta vội : “Con tái giá nữa. Nếu gặp kẻ như Chu Đại Trụ, chẳng càng thêm phiền lòng .”
Nghĩ đến Chu Đại Trụ là con trai của bà, vội vàng thêm một câu:
“Hắn cũng ưu điểm, tuy tầm thường, nhưng tự tin, cũng coi như .”
Mẹ chồng bĩu môi: “Hắn coi như phế . may là còn một con trai, thêm hai đứa cháu trai. Được , ngày mai chúng huyện thành, thủ tục mua nhà cho xong.”
Chúng bàn bạc thêm một hồi, định mua nhà ở huyện thành thì tiểu thúc cũng thể ở đó, khỏi về về, thêm nhiều thời gian ôn tập.
Tiểu thúc sắp thi tú tài .
Kim Đản tuổi cũng đến, thể cho học đường, tiện đường hơn.
Ở chung với tiểu thúc, còn thể chiếu cố phần nào.
Thiết Đản thì hãy còn quá nhỏ, mang thành e rằng bận rộn lo xuể, nên để nó ở thôn cùng chồng.
Ý chồng là, gia cầm trong nhà cũng thể bán hết trong một lúc, trong nhà vẫn cần trông nom.
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Bởi thế nên bà sẽ tạm ở , chờ gây dựng việc buôn bán ở huyện thành định, thiếu trông coi, cũng của ăn của để, lúc bà sẽ qua giúp , trông hai đứa nhỏ.
Không thể , chồng chỗ dựa, cảm thấy thật sự yên tâm hơn nhiều.
Con cái cũng ở bên cạnh.
Lại thêm đỡ đần.
Mà chồng hết mực thương yêu chúng.
43
Đi xem nhà ở huyện thành, cả nhà cùng xuất phát.
Tiểu thúc và hai đứa nhỏ cũng theo.
Trên đường thì gặp Chu Đại Trụ đang đỡ Mẫu Đan với cái bụng lớn.
Hai còn mang theo hành lý.
Chu Đại Trụ thấy chúng , mặt là ủy khuất và cam lòng.
Hắn nghẹn ngào mở miệng: “Nương, con sai , bây giờ con về!”
Một vẻ mặt như thể chúng cuối cùng cũng đạt mục đích, khiến chịu ấm ức lắm .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/sau-khi-hoa-ly-me-chong-muon-theo-ta/8.html.]
Ta: …
Mẹ chồng: …
Tiểu thúc: …
Kim Đản: Cha.
Thiết Đản: Đại bá.
Chu Đại Trụ: …
44
Mẹ chồng : “Sao khi nào thì ngươi điếc hả!”
Chu Đại Trụ : “Nương, Mẫu Đan nhất định theo con về, nàng chính thất, Lưu Nguyệt .”
Ta: …
Tiểu thúc : “Ca, Nguyệt Nguyệt còn là thê tử của nữa .”
Mẹ chồng : “Trong nhà còn chỗ cho các ngươi nữa. Ngươi cũng lớn, con , thì tự mà sống . Nương già , chỉ vài ngày yên mà thôi.”
Chu Đại Trụ lùi một bước: “Vậy thì hai nàng bình thê ?”
Mẹ chồng dẫn chúng bỏ .
Chu Đại Trụ lùi thêm một bước: “Mẫu Đan thể tiểu . Lưu Nguyệt ức h.i.ế.p nàng .”
Ta: …
Mọi chẳng ai thêm với câu nào, chỉ Thiết Đản: “Đại bá thường xuyên đến nhà chơi nhé.”
Thiết Đản đúng là một đứa trẻ hiếu khách.
45
Ở trấn , việc mua nhà cửa cũng khá thuận lợi.
Chúng xem qua ba căn, cuối cùng chọn một căn phù hợp với yêu cầu.
Sau đó liền đến nha môn địa khế.
Tên ghi là của Kim Đản và Thiết Đản.
Tiểu thúc hỏi: “Sao là tên của Nguyệt Nguyệt? Đây chẳng do nàng buôn bán mà ?”
Mẹ chồng : “Tương lai nếu nàng còn tái giá, thì căn nhà sẽ mang hai đứa cháu ở. Nàng về thăm con cũng tiện hơn.”
Tiểu thúc một tiếng.
Ta sớm quyết định sẽ tái giá nữa.
Ta hai đứa con trai, chỉ cần nuôi dạy chúng nên , trưởng thành vững vàng, còn quý giá hơn bất cứ thứ gì.
Ta chuẩn cố gắng kiếm tiền, để hai con trai cũng học như tiểu thúc, tham gia khoa cử, đỗ đạt công danh, thì sẽ cực khổ mưu sinh như chúng bây giờ.
46
Chu Đại Trụ cố tình đối nghịch với chúng .
Hắn dắt theo Mẫu Đan, sống c.h.ế.t bám riết về.
Mẫu Đan còn đang bụng bầu, chỉ rơi lệ chúng .
Mẹ chồng tức giận đến suýt ngất.
Hai bọn họ cũng thật sự thảm hại.
Không tiền, lương thực.
Những tháng ngày hai kẻ cầm cự, tiểu thúc thỉnh thoảng cho họ ít bạc.
tiền của tiểu thúc cũng chẳng dư dả gì.
Thế nên hai chỉ ăn bánh bột đen và cháo rau dại.
Chu Đại Trụ giờ gầy đến da bọc xương.
Chẳng trách mặt mũi cũng cần.
Mẫu Đan càng thê thảm hơn, hốc mắt hõm sâu, trông đến giật .