Người môi giới nở nụ quyến rũ, hỏi : “Phòng nào?”
: “À, quên mất, là hỏi quầy lễ tân .”
Thế là bảo lấy danh , đó cũng lấy tập tài liệu chuẩn sẵn, một hồi chuyện, cuối cùng cô lễ tân cũng đồng ý lấy thẻ phòng vạn năng định dẫn chúng .
giữ tay cô : “Không vội, đến lúc.”
Cô lễ tân: ???
sang một bên, lấy điện thoại và bắt đầu gọi điện:
“Là chú Hai , đúng là Giao Giao đây, bố cháu mời ăn, ở khách sạn Vạn Thịnh, đúng , bây giờ luôn, mau qua nhé!”
“Chị Ba ơi, chị nhờ bố em giúp vài việc, giờ ông bảo xong , bảo bây giờ chị đến khách sạn Vạn Thịnh một chuyến.”
“Bà Sáu ơi, bố cháu chuyện em họ lên cấp ba giải quyết , bảo bà dẫn cả nhà đến khách sạn Vạn Thịnh, thầy giáo ở đây. đúng đúng, cả nhà đều đến!”
Sau khi cúp điện thoại, thở phào nhẹ nhõm.
Những đều là họ hàng bên dượng Lâm, trong nhóm gia đình đều lưu điện thoại, chọn mấy thường xuyên chuyện trong nhóm lượt gọi từng một.
Hầu hết nhà dượng Lâm đều ở trong thành phố, khi nhận điện thoại thì nhanh chóng đến khách sạn, cả chục đông đúc vây quanh :
“Không cháu bố cháu tìm chúng ?”
“ , ông ?”
mỉm với họ: “Ông đang đợi trong phòng, theo .”
Khi , phía là hơn chục .
Cô lễ tân và môi giới giật , càng nghi ngờ gì tính xác thực của lời . Dù thì cả nhà họ hàng của đều ở đây mà.
Cô lễ tân cầm thẻ phòng, dẫn chúng lên tầng ba dừng một căn phòng.
ở hàng thứ hai, âm thầm bật chức năng livestream điện thoại.
“Tít tít…”
Thẻ phòng chạm khóa, cánh cửa “cạch” một tiếng mở .
Bà Sáu là đầu tiên xông : “Chuyện thằng cháu lớn của học là cấp bách nhất, để .”
Nói xong bà lập tức ưỡn cổ, bước phòng lớn tiếng gọi: “Cương Tử! Cương Tử ?”
Những còn theo bà, đông đúc bước phòng. Mọi gây tiếng động nhỏ. dù cũng thể che giấu tiếng động lớn hơn từ trong phòng ngủ, tiếng tiếng lọt tai mỗi .
Ban đầu ai trong họ nghi ngờ, chỉ môi giới nhíu mày chợt bừng tỉnh.
Bà Sáu thấy tiếng động trong phòng ngủ thì lập tức tới, bàn tay khô héo đặt lên tay nắm cửa.
Người môi giới thấy thì vội vàng định ngăn : “Cái đó…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/sau-khi-vut-bo-dao-duc-toi-thay-nhe-nhom-han/chuong-5.html.]
kịp .
Khi bà Sáu vội vàng mở cửa phòng ngủ, cảnh tượng nóng mắt bên trong lập tức phơi bày mắt tất cả .
Hai thể trắng nõn chồng lên đập mắt và cả màn hình điện thoại của .
Ba giây , tiếng hét chói tai vang vọng khắp căn phòng. Người phụ nữ bên trong hét lên, bà Sáu bên ngoài cũng hét lên.
Ai còn tưởng “cắm sừng” là bà Sáu.
lượng xem livestream đột ngột tăng vọt lên hàng ngàn thì giơ điện thoại cao hơn, dõng dạc :
“Anh em, đang bắt gian dượng Lâm nhà , em nào thích thì chấm một like, thả tim và tặng quà nào!”
“…”
Khi tiếng la hét hỗn loạn vang lên, cuối cùng dượng Lâm cũng hồn.
Ông nhanh như chớp cuốn phụ nữ , còn thì vội vàng mặc quần áo, tiện thể đuổi chúng ngoài: “Ai cho phép các ? Mau cút ngoài!”
Thế nhưng thể để ông toại nguyện dễ dàng như ? dựng điện thoại lên, đảm bảo thể cảnh.
Ngay đó, hét lớn một tiếng và xông tới: “Ông dám lén lút chuyện bậy bạ lưng !”
lao giằng xé quần áo và ga trải giường của dượng Lâm, cào cấu đánh đập loạn xạ lên ông , còn kéo ga trải giường để phụ nữ lộ mắt .
Dưới sự cản trở của , quần áo ông mặc lột , ông đành trần truồng đối mặt với những cú đánh của .
Dượng Lâm giật , hồn đẩy : “Cháu điên ? Cút ngoài cho !”
“ cút, dạy dỗ ông!”
tay cực kỳ ác liệt, dượng Lâm một bên bảo vệ bộ quần áo đáng thương để che đống mỡ thừa , tránh né đòn tấn công của , nhưng ông thể ứng phó kịp, dẫn đến đầy vết thương.
Sau khi tất cả ngây xong thì đều vội vàng xông kéo , nhân lúc hỗn loạn tránh thoát, tay chân của họ cũng ép va dượng Lâm, nhất thời, cả căn phòng chìm hỗn loạn như một trận đại chiến thế kỷ.
Cô lễ tân hồn, vội vàng báo cảnh sát.
Mười lăm phút , dượng Lâm đầy thương tích, quần áo xộc xệch, trông hệt như đánh hội đồng, và cả bọn chúng trong Sở cảnh sát.
Người tình của ông bằng ánh mắt oán độc, đó cô sang, nhào lòng dượng Lâm lóc.
Dượng Lâm đau lòng vỗ về phụ nữ, đến khi thì vẻ mặt âm u, mang theo một bầu khí bão tố sắp đến.
Cảnh sát bước , phía là với vẻ mặt tiều tụy và Lâm Tuân với vẻ mặt đầy kinh ngạc.
Mắt sưng đỏ, rõ ràng là xe, giờ phút thấy phụ nữ trong vòng tay dượng Lâm, bà còn gì mà hiểu?
Mà đến nước , dượng Lâm cũng mặc kệ, chỉ mũi mà mắng: “Bà xem đứa con gái mà bà nuôi kìa!”
Mẹ che ở phía , lo lắng hỏi: “Con chứ?”
lắc đầu, dượng Lâm ngắt lời hai chúng : “Đương nhiên là nó , là ông đây ! Đồ ranh con, ăn của , dùng của , thế mà dám động thủ với ông đấy!