Chị quản lý trung tâm máy nổi đóa:
“Cô ăn kiểu gì ? giới thiệu bảo mẫu hạng nhất, hợp đồng ba tháng, tới một tháng đuổi ngang? Làm ảnh hưởng công việc của cô !”
vội vàng giải thích:
“Em thật sự ! Em xuất viện, về tới nhà mới phát hiện chuyện .”
tóm tắt bộ sự việc. Chị quản lý thở dài:
“Thôi, chị nghề lâu , cái ngay mâu thuẫn chồng – nàng dâu. Để chị sắp khác cho.”
yếu đến mức mở nổi nắp bình nước, đành van nài:
“Chị ơi, giúp em với. Em chống đỡ nữa …”
thuê giúp việc hạng nhất, nhưng mấy đó đặt lịch cả tháng. Cô gọi gấp , xoay kịp.
“Không cần hạng nhất, chỉ cần lời em là .” đáp.
Chị trung tâm thở dài: “Nghe lời cũng khó. Mấy dễ bảo thì lịch kín hết . Mà giờ nhắc mới nhớ— một chị… dễ bảo , cực kỳ nóng tính, mấy chồng nhà trả về .”
Nghe đến đây, tim nhảy dựng. Chính là kiểu đang cần!
“Cho chị đến ngay! Gọi chị đến gấp giúp em!”
Nghe giọng dứt khoát, chị trung tâm hiểu là đùa, liền gật đầu đồng ý.
Nửa tiếng , chuông cửa reo.
vịn vách tường, lê từng bước mở cửa. Vừa thấy chồng đang chặn một phụ nữ ở cửa, giọng đầy xét nét.
“Chị Liễu ?” hỏi.
“ .” Người phụ nữ xách vali, thẳng nhà, buồn liếc chồng lấy một cái.
“Ai đây?” Mẹ chồng nhíu mày, giọng gắt gỏng.
“Người giúp việc con thuê, lo cho con con .” thản nhiên đáp, buồn ngoái đầu, dẫn chị Liễu thẳng phòng.
“Thuê thêm nữa hả? Lấy chỗ ở?!” Mẹ chồng bắt đầu la toáng lên.
Nhà ba phòng ngủ: một của với chồng, một của chồng, phòng còn ban đầu chuẩn cho bé và bảo mẫu. từ lúc em chồng dọn về thì chiếm luôn phòng bé.
dừng , chồng chằm chằm:
“Hoặc là đuổi Hứa Duyệt , hoặc bà dọn ở chung với nó. Bà chọn.”
“Cô! Đây là nhà con trai ! Con gái về ở thì ? Cô là cái thá gì mà đòi đuổi?”
“Nhà con trai bà? Vậy hỏi thử coi ai đang tên sổ đỏ, ai đang trả nợ cái nhà ?”
đóng sầm cửa, cách ly triệt để sự ồn ào bên ngoài.
Chị Liễu nhếch môi:
“Đó là chồng cô ? kiểu ghét nhất. Ăn đầu con dâu mà còn mở miệng kêu oan. Vô liêm sỉ thật sự.”
phì . Vào phòng, trò chuyện một lúc mới chị Liễu cũng từng là nạn nhân của một gia đình "đầu độc bằng đạo đức".
Chị từng một gia đình nhỏ bình dị. Tưởng sinh con gái đầu lòng sẽ hạnh phúc, ai ngờ kể từ đó… ác mộng bắt đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/sinh-con-trai-chong-muon-thoat-vai-toi-goi-bao-mau-xu-dep-nha-chong/2.html.]
Mẹ chồng chửi chị đẻ “đồ vô dụng”, đẻ xong hết cữ bắt . Một chị cày tiền, để con cho bà trông.
Một tháng về nhà thì… con gái bỏng rộp, nhiễm trùng nặng. Hỏi mới chồng đổ ấm nước sôi, đưa bệnh viện mà dùng mẹo dân gian – bôi nước tương cho “lành nhanh”!
Chị lóc đưa con viện, nhưng chồng chắn cửa:
“Chữa bỏng tốn tiền lắm. Đằng nào cũng là con gái, c.h.ế.t thì đẻ .”
Chị Liễu đến đây, mắt đỏ hoe:
“Lúc đó Chị mới sống với một ổ rắn độc.”
Cuối cùng, chị cứu con, chọn cách ly hôn trắng tay, thoát khỏi địa ngục.
“ thấy cảnh chồng ăn h.i.ế.p con dâu là nhịn . Có ở đây, ai động cô .” – Chị Liễu nắm tay , chắc nịch.
cay sống mũi, nghẹn họng nên lời. Nhà chẳng còn ai chống lưng, một đấu với cả đám là điều tưởng. Có chị Liễu, như tìm chiến hữu sát cánh.
Kể từ đó, màn “chỉnh đốn gia phong” bắt đầu.
Chị Liễu mở cửa cái “rầm”, suýt nữa chồng đang dán tai lén… té ngửa.
“Phân phòng ngay. Bà – dọn em gái về phòng . Chủ nhà – lo. Con gái bà – bà tự lo.”
Mẹ chồng há hốc mồm định cãi, cắt ngang.
“Còn cô —Hứa Duyệt, cô chiếm phòng trẻ em, đồ đạc mua cho con họ. Không dọn? Cút!”
“Còn –” chị chỉ thẳng mặt chồng – “Anh dọn khỏi phòng ngủ. Cả đêm cày game, phiền sản phụ nghỉ ngơi.”
“Bà ở mướn mà đòi quản ?” Hứa Tiểu Lượng gầm lên.
nhấp môi, nhẹ nhàng thốt chữ:
“PC…”
Hắn xụ mặt liền. Gần đây hứa sẽ mua máy tính mới để chơi game, đang trông ngóng từng ngày.
“Dọn thì dọn!” – Hắn lầm bầm. “Ở phòng ngủ với con suốt, bực cả ! Giờ ở ?”
“Phòng khách. Sofa.” – Chị Liễu thản nhiên.
Hứa Tiểu Lượng liếc , thấy nghiêm túc, đành cúi đầu xách vali.
“Tiểu Lượng dọn , cháu với bé ngủ chung phòng 2m là .” – Mẹ chồng chen .
“Bà điếc ? sản phụ cần nghỉ ngơi, tách bé . Chủ ở phòng lớn, và bé ở phòng trẻ.”
“Ra tháng còn đòi ở cữ! Lẽ nào nuôi 81 ngày?”
“Bà não thì bớt . Cô sinh mổ, m.á.u nửa . Phục hồi 3 tháng là ít. 81 ngày là đúng tiêu chuẩn.”