Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Sống Lại Làm Một Người Mẹ Sáng Suốt - Chương 6

Cập nhật lúc: 2024-10-13 08:09:30
Lượt xem: 193

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

11.

 

"Được rồi, con dâu cứ về nhà mẹ đẻ vài ngày đi, nói với em trai con con sắp ly hôn rồi, không có nhà để cho nó nữa, xem nó nói như thế nào."

 

Tôi nghĩ chỉ có thể mới làm con dâu tỉnh lại được.

 

Có rất nhiều người phụ nữ thời nay vẫn còn bị ảnh hưởng bởi những tư tưởng như vậy, bọn họ sinh ra trong gia đình trọng nam khinh nữ, từ nhỏ đã bị tẩy não, cho rằng ba mẹ đẻ con gái ra còn nuôi lớn đều không dễ dàng gì, trưởng thành rồi chắc chắn phải báo đáp được cho bọn họ.

 

Đây thật ra cũng là một dạng thao túng tâm lý.

 

Trong thâm tâm, họ lúc nào cũng nghĩ mình phải chăm sóc cho cả nhà, như là chỉ có cách đó thì mới chứng minh được mình không hề vô dụng.

 

Thế nhưng nếu như có một ngày gia đình không hút m.á.u từ chỗ bọn họ được nữa, họ chắc chắn sẽ bị vứt bỏ.

 

Sự thỏa hiệp không thể đổi lại tình yêu.

 

Thay vì liên tục cố gắng làm hài lòng người nhà, họ cần quyết đoán cắt đứt những yêu cầu vô lý ấy.

 

"Mẹ, mẹ muốn đuổi con đi sao? Con không muốn ly hôn đâu." - Con dâu khóc òa lên.

 

"Con không nghe thì thôi, sau này đừng tới tìm bà già này nữa, mẹ sẽ xem như không quen biết con, mẹ lớn tuổi rồi, đừng làm phiền mẹ nữa."

 

Tới đây hỏi ý kiến, nói lại không chịu nghe, thế thì còn hỏi làm quái gì nữa, đúng là phiền phức.

 

"Con... con nghe mẹ, nhà con chắc chắn sẽ không bỏ rơi con."

 

Con dâu rời đi, thằng ba cũng mang theo Đóa Đóa về nhà.

 

Chuyện còn chưa xong, mấy ngày nay tôi cũng không đi du lịch xa nữa, chỉ thỉnh thoảng tản bộ trong khu.

 

Thời gian này, hội chị em thường xuyên rủ tôi đi chơi, nhưng đều bị tôi từ chối.

 

Thế nhưng lúc rảnh rỗi, tôi vẫn sẽ đi gặp mặt mọi người, trước kia tôi chỉ suốt ngày chăm chăm vào việc lo cái ăn cái mặc cho cả nhà, vất vả lắm giờ mới có chút tiền, không đi chơi thì còn làm gì nữa?

 

Hội chị em nghe xong đều gật gù, ai cũng thấy đạo lý này rất đúng.

 

Em trai của con dâu thứ ba quả nhiên không làm tôi thất vọng, chỉ qua vài ngày, thằng ba đã gọi điện cho tôi.

 

"Mẹ ơi, cứu con với! Tú Lệ bị mẹ cô ấy đánh rồi!"

 

12.

 

Một bà già như tôi đến đó cũng không giúp được gì, lần trước đến đòi tiền còn phải gọi cả thằng cả và thằng hai đi theo, giờ hai đứa nó đều đang bận cả.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeyd.net.vn/song-lai-lam-mot-nguoi-me-sang-suot/chuong-6.html.]

 

Thế nên tôi liền đến công ty bảo an gần nhà thuê thêm mấy người vệ sĩ cao to lực lưỡng theo sau, còn đặc biệt thuê những vệ sĩ cao cấp nhất.

 

Tôi đeo trang sức lên người, cùng mấy vệ sĩ mặc vest đeo kính râm đi đến nhà con dâu.

 

Chưa vào cửa đã nghe thấy tiếng cãi cọ ầm ĩ bên trọng.

 

"Tao nuôi mày lớn đến ngần này có ích gì cơ chứ? Nhà cũng không lấy được, giờ còn ly hôn nữa, em trai mày sao mà lấy được vợ đây!"

 

"Chị, chị cũng về nhà được mấy ngày rồi, còn không quay về tìm anh rể cầu xin đi, không phải chỉ là một căn nhà thôi sao, nhà này làm sao có chỗ cho chị ở nữa."

 

"Đúng vậy! Đầu giường cãi nhau cuối giường hòa, một đêm làm vợ chồng cả đời là vợ chồng, mày đi van xin nó đi, tái hôn đi, lấy cái nhà kia về cho em mày."

 

Ông bà sui mỗi người một câu, kẻ xướng người họa.

 

"Trước đây con đem về cho mọi người nhiều tiền như vậy, đâu hết cả rồi? Con chỉ mới về ở vài ngày mà mọi người đã đối xử với con như vậy rồi!" - Con dâu khóc đến thảm thương.

 

"Mày muốn ở cái nhà này cả đời à? Tiền mày kiếm được đưa cho em trai mày là đúng rồi còn gì? Tiền của mày thì khác gì tiền của nó? Có tin tao đánh c.h.ế.t thứ bất hiếu nhà mày không."

 

Tôi nghe không được, đẩy cửa bước vào, bọn họ đều dừng lại nhìn ra cửa.

 

"Bà thông gia, bà đến rồi! Đều là người một nhà, cái nhà được đền bù kia bà cho em trai nó cũng có sao đâu đúng không?" - Bà ta chất vấn tôi.

 

"Nó lại không phải con tôi, sao tôi lại phải chia cho nó chứ, tôi có 4 đứa con, mỗi đứa một cái là hết rồi." - Tôi ngồi xuống sô pha, nhìn bọn họ.

 

"Nhưng em trai con bé sắp cưới vợ rồi, không có nhà sao mà dám rước con nhà người ta về chứ." - Bà ta nói thêm.

 

"Kết hôn đâu nhất thiết phải có nhà mới cưới được? Nhà này không phải là nhà à, không thích ở thì đi thuê, còn không muốn đi thuê nữa thì đến ở rể đi, tìm một cô vợ có tiền là được rồi."

 

Sao lại cứ bắt buộc phải đi theo lối nghĩ "Con trai kết hôn phải mua được nhà" chứ?

 

Vừa nghe đến hai từ "ở rể", bà thông gia kích động: "Con trai tôi sao mà đi ở rể được, nó phải có được điều kiện tốt nhất, không những thế, Tú Lệ còn phải giúp nó mua xe, không cần đắt, xe hai mươi vạn là được rồi."

 

"Mẹ, xe hai mươi vạn sao mà tốt được."

 

Tôi nhìn hai mẹ con nhà này người tung kẻ hứng, trực tiếp bật cười.

 

Cười xong tôi trừng mắt nhìn bà thông gia: "Bà chỉ biết con bé có tiền, thế có bao giờ bà nghĩ đến những ngày trời đông nó cùng con trai tôi đến hồ cá phá băng, các người thì ngồi ở nhà sưởi ấm, buổi sáng ba giờ nó dậy đi giao hàng, các người còn đang ngủ không, các người chỉ biết đòi tiền đòi nhà đòi xe! Con gái thì không phải con à!"

 

Bà thông gia gấp gáp đi qua túm tay tôi, bị vệ sĩ ngăn lại.

 

Bà ta ngồi thụp xuống đất, hét lên: "Đúng là không sống nổi nữa mà! Đứa con gái bất hiếu! Nó mang cả mẹ chồng đến đây khi dễ tôi này!"

 

"Bà Triệu này, chị tôi cùng con trai bà đã ly hôn rồi, bà còn quản chuyện nhà này làm gì nữa, tiền của hai vợ chồng là tài sản chung, ly hôn rồi thì chia đôi thôi." - Thằng em của con dâu chỉ vào mặt tôi nói.

Loading...