SONG QUAN ĐỊA - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-07-30 14:10:07
Lượt xem: 226

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

5.

“Cha mày xuống mồ yên nghỉ ! Còn ăn bậy bạ tao đánh chết! Mau tìm đến phá nhà !”

 

Một trận đòn roi của bà nội, đều lui hết. 

 

Đêm đó ai nấy đều mang nặng tâm sự.

 

Bọn , những đứa định cư ở nơi khác chỉ hận thể lập tức rời khỏi cái thôn ngay trong đêm, cứ như thể rời khỏi thôn thể tránh tai ương .

 

Còn bác cả vẫn tìm phá nhà, thật là tiếc của mà!

 

Đừng bác cả keo kiệt, ai cảnh đó mà chẳng tiếc. Đâu bốn gian nhà cấp bốn, mà là bốn gian nhà bốn tầng.

Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.

 

Nhìn quanh mười mấy dặm xung quanh đây, ai nhà nào hơn nhà bác , đây từng là niềm kiêu hãnh của bác , khổ cực xây gần một năm trời mới thấy hình dạng là phá , chẳng khác nào lấy mạng bác !

 

Quan trọng là, để xây cái nhà bác còn vay nợ nhiều như .

 

Đêm đó lão Phong ở nhà cũ lâu mới , với bác cả: “Tìm phá nhà , chuyện thể kéo dài, kéo dài nữa xảy chuyện đấy. Hai ngày nay cha mới mất, tâm trạng ở bên cạnh an ủi bà .”

 

Nói xong khoanh tay lưng .

 

Bác cả bần thần đuổi theo phía gọi: “Ông khi nào thì ? cả!”

 

Lõa Phong ngoảnh đầu : “Anh cứ phá nhà , đến lúc cần đến thì tự khắc sẽ đến!”

 

Mọi bèn đổ xô đến nhà cũ xem bà nội, thì thấy bà nội chỉ một lát thôi mà tiều tụy nhiều, vẻ trấn tĩnh lúc nãy tan biến hết, đó là sự hoang mang tột độ.

 

Bác cả hỏi: “Mẹ, lão Phong gì với ạ?”

 

Bà nội im lặng hồi lâu mới : “Không gì cả.”

 

“Mẹ , tối nay con bảo Tiểu Nha (vợ bác cả) ở đây trông nhé?”

 

“Không cần.”

 

“Mẹ, con hỏi một chuyện…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/song-quan-dia/chuong-5.html.]

 

“Ra ngoài, ngoài hết , ở một một lát.”

 

Mọi đành , tụ tập ở nhà cũ của bác cả.

 

Trước đây đều tụ tập ở nhà mới của bác cả, tuy nhà mới xây xong nhưng dù cũng rộng rãi hơn. bây giờ bên hai ngôi mộ, còn sáu con dao, ai còn dám đến nhà mới nữa?

 

Mọi chen chúc ngủ gà ngủ gật, khó khăn lắm mới đợi trời sáng, vẫn tìm bà nội để lấy chủ ý.

 

Những định cư ở nơi khác chỉ hận thể nhanh chóng trở về, còn bác cả vẫn cố gắng giành lấy cơ hội sống sót cho ngôi nhà mới của .

 

Thế là đến nhà cũ của bà nội, nhưng cửa nhà cũ mở toang, bà nội , đồng loạt nghĩ đến một nơi: mộ của ông nội.

Mộ của ông nội ở một khu đất phía thôn, xa.

 

Mọi chạy đến mộ, bà nội ở đó, chạy về nhà. Trên đường ngang qua nhà mới của bác cả thì thấy cửa lớn mở toang, bác cả chút nghi hoặc:

“Rõ ràng tối qua khóa cửa mà, ai mở cửa ? Vừa nãy qua đây thấy cửa mở nhỉ?”

 

Mọi bước sân, thấy cửa phòng chính khép hờ, mở cửa phòng chính , đều kinh hãi.

 

Chỉ thấy bà nội từ trời giáng xuống, mặc một áo đỏ, cổ quấn lụa trắng, trong đại sảnh trống trải đung đưa theo gió, quỷ dị vô cùng!

 

Bà nội tr//eo cổ trong nhà mới của bác cả, treo ở chính giữa phòng khách. Chính là vị trí sáu con d.a.o nhọn mà lão Phong .

 

Một áo quan màu đỏ, bảy mét lụa trắng từ mái nhà rủ xuống, vì đúng lúc đưa tang ông nội nên nhà nhiều lụa trắng.

 

điều khiến kỳ lạ là áo quan màu đỏ bà nội chuẩn từ khi nào?

 

Mái nhà cao như bà nội lên đó treo lụa trắng bằng cách nào?

 

Đến giờ vẫn là một bí ẩn lời giải.

 

chôn cạnh ông , chuyện suôn sẻ, "kẹt", thở phào nhẹ nhõm. ngôi mộ của ông vẫn sừng sững ở đó, ngôi mộ to lớn án ngữ ở đó, ngôi mộ nhỏ bé của bà nép bên cạnh khá giống dáng vẻ chim nhỏ nép .

 

Khắp vùng mười thôn tám xã ai ngôi mộ to như của ông , giống như căn nhà mới của bác cả , độc nhất vô nhị.

 

Âm trạch dương trạch đều xuất sắc như .

 

Loading...