Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Ta Cướp Được Phu Quân Từ Bảng Vàng - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-06-22 02:31:52
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mặc dù Vệ Lăng Phong không nói, nhưng nhìn những ngày chàng trở về ngày càng muộn, ta cũng biết tình hình đang trở nên căng thẳng.

Khi tin tức Thánh thượng băng hà truyền đến, ta đã khóc một trận.

Đối với bách tính thiên hạ, Người có lẽ chỉ là một vị vua giữ thành bình thường.

Nhưng đối với ta, Người cũng là một bậc trưởng bối đáng kính.

Khi ta tạ ơn Người đã ban hôn, Người lặng lẽ nắm tay ta,

"Thám hoa lang và con rất hợp, tốt hơn cả Thái tử và trạng nguyên."

"Nhưng cha con luôn muốn con tìm một người vạm vỡ, sợ không bảo vệ được con."

"Một nam nhân nếu đủ yêu con, dù thế nào cũng sẽ đứng chắn trước mặt con."

Thánh thượng nói ta rất giống vị hoàng hậu nguyên phối đã qua đời sớm của người.

Đó là thê tử đầu tiên của người, cũng là vật hy sinh của cuộc đấu tranh quyền lực.

Khi mất chỉ mới đôi mươi.

Người rõ ràng biết là do gia tộc nhà đê của Thái tử gây ra.

Nhưng lại không thể làm gì.

Vệ Lăng Phong ôm ta vào lòng, râu lởm chởm cọ vào trán ta.

Thái tử đăng cơ, đổi niên hiệu là Thành An.

Việc hắn sẽ có hành động quá đáng dường như chỉ là suy đoán.

Hoàng đế Thành An làm vua được hai năm, ta đã đón sinh nhật tuổi hai mươi ở Kim Môn Quan.

Xem ra lời hòa thượng đó nói không đúng rồi.

Ta đã trải qua gió sương tuyết mưa ở Kim Môn Quan, thân thể lại dần dần khỏe mạnh.

Trong đó có lẽ cũng có công thức món ăn bổ dưỡng mà Triệu thế tử đã đưa cho ta.

Triệu thế tử vẫn ở lại trong thành để nấu ăn.

Hắn tìm được một đệ tử, hai người mỗi ngày quây quần bên nhau vô cùng vui vẻ.

Huynh trưởng nhìn hắn thì thở dài.

Thiên Thanh

Nói hắn không có dáng vẻ anh dũng của Tuyên Thân Vương năm xưa trên chiến trường.

"Cha ta thích võ, còn ta muốn làm một đầu bếp không có gì mâu thuẫn không tương thích cả."

Lúc đó ta cảm thấy hắn sống sung sướng hơn ta.

Nhưng con người sinh ra đều có trách nhiệm.

Hắn là con trai độc nhất của Tuyên Thân Vương, nếu cứ tiếp tục như vậy thì tất yếu phải hy sinh một vài thứ mới hiểu ra đạo lý.

Thu dần sâu, đêm dần dài.

Bên ngoài Kim Môn Quan, Tây Nhung đang bận rộn cướp bóc những đợt lương thảo cuối cùng để tránh mùa đông giá lạnh.

Vệ Lăng Phong, vị Tướng Binh Trưởng Sử này, cũng đã dẫn người lên chiến trường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/ta-cuop-duoc-phu-quan-tu-bang-vang/chuong-7.html.]

Trước và sau Tết Trung Thu, ta cùng các nữ quyến trong thành làm đèn hoa đăng, những chiếc đèn lồng đầy ắp ước nguyện xoay tròn dưới mái hiên.

Có người từ phía sau ôm lấy eo ta, cằm tựa lên vai ta.

"Nhiều ước nguyện như vậy, sao không có của nàng?"

"Rất lâu trước đây ta chỉ cầu sống quá hai mươi tuổi, giờ đây đã thành hiện thực rồi."

"Vậy ước nguyện sau tuổi hai mươi nên có chỗ của ta chứ."

"Đây chẳng phải là cầu cho chàng bình an sao?"

"Chưa đủ."

Vệ Lăng Phong lấy một chiếc đèn mới, viết lên đó "Gió cuốn giấy nệm, bạc đầu không rời."

"Vệ Lăng Phong."

"Ừm?"

Nhân chút hơi men, ta chủ động tựa vào vai chàng.

"Có phải ban đầu chàng cưới ai cũng sẽ chu đáo như vậy không?"

Đột nhiên ta nghĩ đến lúc đó nếu không phải cha ta cố chấp, chàng cũng sẽ không trở thành phu quân của ta.

"Không, chỉ đối với nàng."

Vệ Lăng Phong cũng uống không ít rượu, nhưng ánh mắt lại trong trẻo.

"Dù nàng có tin hay không, ngay từ cái nhìn đầu tiên ta đã biết nàng và ta là duyên phận tiền định."

Vệ Lăng Phong đáng lẽ ở lại với ta một ngày, nhưng giữa trưa chàng đã rời đi.

Năm nay Tây Nhung cướp bóc đặc biệt tàn bạo, giống như không hề kiêng nể gì.

Số lần chúng thành công cũng không ít.

Huynh trưởng và Vệ Lăng Phong nghi ngờ có gián điệp và tử sĩ ở trong và ngoài thành.

Trà Trà gửi thư do chim bồ câu đưa đến, nói Thành An Đế có liên hệ với Tây Nhung.

Ta suýt chút nữa bóp nát tay vịn ghế.

Trà Trà nói trong lời tiên tri của nàng, ta sẽ ngoan ngoãn gả cho Thành An Đế, chính là vì hắn thông đồng với Tây Nhung, lại còn cắt xén quân lương của huynh trưởng.

Hắn uy h.i.ế.p ta bằng tính mạng của huynh trưởng và mấy chục vạn tướng sĩ tiền tuyến.

Tuy nhiên, điều đó đáng lẽ phải xảy ra trước khi Tiên đế băng hà.

Ta tạm thời thuận theo cũng chỉ để kéo dài sinh mệnh cho phủ tướng quân vài năm.

Vài năm sau khi Thành An Đế đăng cơ, hắn đã giam cầm huynh trưởng, dung túng sủng phi hãm hại con ta.

Ta vốn dĩ chỉ nghĩ là Trà Trà tìm được thoại bản nào đó để chọc ta vui.

Giờ đây xem ra cũng không phải là hư vô.

Mặc dù thời gian bị trì hoãn một chút, nhưng Thành An Đế vẫn ra tay.

Huynh trưởng và Vệ Lăng Phong chiến đấu ở tiền tuyến, nhưng quân chủ phía sau lại muốn đẩy họ vào chỗ chết.

Trên đời này không có đạo lý nào đáng ghê tởm như vậy.

Loading...