20
"Hoàng thượng yên tâm, thai của Tụng Nguyệt tiểu thư định. Hôm nay chỉ vì ngoài gió quá lâu, kinh sợ nên mới ngất xỉu. Dùng thuốc xong nghỉ ngơi vài ngày sẽ khỏe ."
Hứa thái y là của Tiêu Thần.
Chuyện về thủ cung sa Tiêu Thần tiên liệu từ , bảo Hứa thái y chuẩn sẵn phương án phá giải.
Thủ cung sa quả thật thể biến mất vì nhiều nguyên nhân khác .
Hứa thái y từng thấy nhiều cung nữ c.h.ế.t oan vì chuyện , vì thế nàng cũng nhân cơ hội để hiểu rõ, thủ cung sa là thước đo duy nhất cho trinh tiết của một nữ tử.
Lúc đang dự yến tiệc, thấy sắc mặt tái nhợt, Hứa thái y còn chuẩn một gói hương thơm treo ở ghế giúp giảm bớt cảm giác buồn nôn khi mang thai.
Dù chuẩn nhưng sự lạnh lùng và tâm trạng khó đoán của Tiêu Thần trong yến tiệc hôm nay vẫn khiến sợ hãi.
"Trẫm dọa nàng ?"
Tiêu Thần . Ta giận dỗi liếc .
Tiểu vương gia :
"Hoàng tẩu, đừng sợ. Hoàng từ nhỏ như nên hoàng đế đến giờ mà vẫn nữ nhân bên cạnh."
"Đừng giận , là do . Hôm đó ở chùa Tử Ninh, vì ham chơi mà ngã hồ cá chép trong chùa, hoàng mới lấy nhầm hương của , trúng kế."
"Dù quá trình phần tréo ngoe nhưng kết quả khéo, hoàng thích hoàng tẩu đấy."
Ta kìm liền chỉnh :
"Ta còn dám nhận tiếng hoàng tẩu đó , vương gia."
"Nàng xứng đáng."
Tiêu Thần :
"Truyền chỉ của trẫm, tiểu thư Lục gia là Lục Tụng Nguyệt, thuần thiện dũng cảm, công cứu giá, phong Nhị phẩm Thục phi."
Ta kinh ngạc: "Bệ hạ?"
"Mọi chuyện hôm nay đều là tai họa vô cớ đối với nàng. Hãy coi như đây là sự bù đắp của trẫm cho nàng và hoàng nhi."
"Hơn nữa, chuyện ở chùa hôm thể che giấu thì trẫm sẽ dùng địa vị tôn quý để bịt miệng thiên hạ."
"Để cho bọn họ , nàng là kẻ vi phạm lễ giáo mà là dũng cứu giá."
Quả thật, nếu việc ở chùa lan truyền, dù nguyên nhân chính đáng, lâu dần cũng khó tránh bêu là nữ tử giữ lễ tiết.
O Mai d.a.o Muoi
Giống như Tiêu Thần g.i.ế.c Hiền Vương, rõ ràng là hành động trừ loạn nhưng theo thời gian cũng học vấn cao chỉ trích rằng bạc tình với .
Tiêu Thần dùng hoàng quyền để bịt miệng thiên hạ , thật bận tâm đến tiếng thơm hoàng đế của .
Sau khi mệnh lệnh phong phi ban , Tiêu Thần lập tức hạ thêm một chỉ dụ:
"Hòa thượng Thủ Không hành thích điện, lập tức tra xét phận các tăng nhân chùa Tử Ninh!"
Người thể bỏ thuốc hương, thể thiền phòng đúng ngày trọng đại , chỉ thể là tăng nhân trong chùa Tử Ninh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/ta-mang-hoang-thai-di-tuyen-tu-qdik/11.html.]
Những tăng nhân đó chắc là thật, khi là tàn dư của Hiền Vương trộn .
"Còn những kẻ hôm nay vu cáo Thục phi, khiến hoàng nhi kinh động, bộ kẻ chủ mưu xử trượng sát!"
21
Kẻ nhảy dựng lên đầu tiên chính là Lục Tụng Ngọc.
Nghe thấy chỉ dụ, nàng may mắn thoát khỏi tội cắt lưỡi sợ đến ngây dại.
Nàng takhóc lóc cầu xin :
"Tỷ tỷ! Muội sai , xin tỷ cầu xin bệ hạ tha cho ! Muội là của tỷ mà! Chúng vinh cùng hưởng, nhục cùng chịu! Nếu c.h.ế.t, tỷ cũng thể giữ mặt mũi !"
"Vinh cùng hưởng, nhục cùng chịu? Muội , câu từ miệng nực đến thế? Vì vinh hoa của , đẩy chỗ c.h.ế.t, khi nhớ chúng là tỷ ?"
"Muội nghĩ cho gia tộc thì gia tộc cũng sẽ nghĩ đến ."
Lục Tụng Ngọc đến mức hổ. Đến đường cùng, nàng nổi giận, lớn tiếng mắng Tiêu Thần:
"Tất cả là tại ngươi! Ban đầu hề những vọng tưởng đó! Là ngươi sai tặng những thứ đó, là ngươi khiến tưởng rằng một hoàng đế cao cao tại thượng sẽ để mắt đến một thứ nữ thấp hèn như !"
"Hoàng thượng, tội hôm nay của , đều là ngươi bức ép! Là ngươi khơi dậy tham vọng và lòng tham trong , chỉ đang giành lấy thứ , sai ở ?"
"Ngươi đường đường là thiên tử, dụ dỗ , giờ còn mặt mũi nào xét tội ?!"
Quả thật, Lục Tụng Ngọc là một phần trong kế hoạch của Tiêu Thần.
Hôm đó, khi đưa trở về Lục phủ, để che mắt cố ý sai liên tục đem đồ ban thưởng trong cung gửi cho Lục Tụng Ngọc.
Sau nửa tháng, đến gặp Lục Tụng Ngọc, chỉ cần nàng vạch trần chuyện tư tình giữa Tiểu vương gia và trong yến tiệc, nàng sẽ trở thành đích nữ của Lục gia, hoàng đế chọn phi.
Chỉ cần phận đích nữ và hoàng đế yêu thích, việc phong hậu cũng còn xa.
Người vì , trời tru đất diệt. Lục Tụng Ngọc vì tiền đồ của mà đánh cược một ván, đối diện nàng bàn cược chính là thiên tử.
Nàng càng nhiều thì thua càng thảm.
Sau khi trút hết tức giận và oán hận, Lục Tụng Ngọc quỳ rạp đất, vai run lên vì .
Tiêu Thần chỉ lạnh lùng nàng như thể đang một quân cờ vứt bỏ.
Ta tiến lên, đưa nàng một chiếc khăn tay:
"Nếu còn sống thì hãy cho tỷ tỷ , ai là xúi giục những chuyện ."
Khuôn mặt đỏ hoe của Lục Tụng Ngọc ngẩn .
"Ta tin thể một tìm tăng nhân ở chùa Tử Ninh, cũng tin gan cáo trạng chuyện mặt hoàng đế. Ai là chống lưng cho ?"
Lục Tụng Ngọc cắn chặt môi.
"Nếu , tỷ cũng cứu nổi ."
Ta dậy rời nhưng Lục Tụng Ngọc lập tức níu lấy váy :
"Muội ! Là Thái hoàng thái hậu! Là sai , nếu dám loạn một trận lớn như thế trong yến tiệc..."