“Chúng vốn như ruột thịt, luôn thương con. Con yên tâm, ở đây, tuyệt đối để Thừa Ảnh càn.”
“Nhi thần tạ ơn mẫu hậu.”
như Hiền phi , là nữ nhi Thừa tướng, còn sinh hoàng trưởng tôn.
Thân phận Thái tử phi của , Thái tử phế là phế.
Về phần mẫu hậu, bà cũng chỉ đang lo lắng cho đứa nhi tử của mà thôi.
Bà dùng giọng điệu ôn hòa nhưng thể phản bác, :
“Nhiên Nhiên, con là Thái tử phi, con và Thừa Ảnh là một thể. Chỉ khi giữ địa vị thì con và Ấu Nhi mới thể sống yên .”
“Mẫu hậu đúng, nhi thần hiểu.”
7
Không mẫu hậu gì với Thái tử , mà tối hôm đó về Đông cung liền đến chỗ ngay.
chỉ cần nghĩ đến việc và phụ cùng tranh đoạt một nữ nhân, là tiểu a di, thì thấy ghê tởm vô cùng.
Có lẽ, sẽ phụ lòng mẫu hậu mất .
Ta cố ý giữ Ấu nhi bên cạnh, để nhũ mẫu bế .
Chỉ cần con nhiều hơn, tâm trạng mới dễ chịu phần nào.
Thái tử mang vẻ mặt khó coi mà con, kết quả là Ấu nhi lập tức òa.
Nhũ mẫu sợ đến mức quỳ xuống xin bế Ấu nhi . Ta vỗ về con một chút, bảo nhũ mẫu nội thất tã cho Ấu nhi.
Cả nhũ mẫu và cung nữ đều bận rộn hầu hạ Ấu nhi, sự chú ý của cũng tập trung con, thế là Thái tử hầm hầm bỏ .
Ta bất giác thở phào một .
Chẳng bao lâu , Tiểu Đào đến báo:
“Thái tử phi, Thái tử đến chỗ Từ Lương ạ.”
Ta khẽ gật đầu, chuẩn ứng đối.
Sáng hôm , các nữ nhân trong hậu viện Đông cung đến thỉnh an .
Trong đó, Từ Lương đến muộn.
Nàng uốn éo nũng :
“Xin Thái tử phi tỷ tỷ thứ tội, tối qua điện hạ bầu bạn cùng quá muộn, sáng nay dậy nổi.”
Nói xong, các nữ nhân còn thì ghen tỵ, thì đố kỵ, thì chẳng thèm để tâm.
Ta bỗng nhớ đến Hiền phi.
Nhớ ánh mắt si tình của Thái tử khi đối diện nàng ban ngày còn cuốn , mà đêm thể ôm ấp với Từ Lương như gì xảy .
Cái gọi là si tình, e cũng chẳng sâu sắc lắm.
Ta mỉm dịu dàng:
“Nếu Lương mệt quá thì cần đến thỉnh an bản cung.”
O Mai d.a.o Muoi
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/ta-va-ba-mau-deu-la-nu-phu-doc-ac/4.html.]
Từ Lương đáp: “Sao thể ? Quy củ thể phá.”
Nếu nàng bộc lộ cái vẻ đắc ý , lẽ còn thể nàng bằng con mắt khác.
“Lương ôn nhu hiền hậu, giữ bổn phận, các nên học tập nàng, cùng hầu hạ Thái tử, sớm ngày sinh thêm con nối dõi.”
Dẫu là lời xã giao, nhưng khen châm biếm.
Từ Lương lập tức thu nụ , sắc mặt lúc xanh lúc trắng, cùng các nữ nhân khác đồng thanh “”.
Đợi họ lui hết, mới thở hắt một .
Tiểu Đào dâng , :
“Thái tử phi, Từ Lương ỷ sủng mà cưỡi lên đầu , cần dạy cho nàng một bài học ?”
“Không cần. Nàng chẳng nên trò trống gì .”
Hoặc nên rằng, những nữ nhân ở hậu viện Đông cung , dù loạn đến cũng chỉ là chuyện hậu viện.
Kẻ thực sự đáng ngại, vẫn là ở Dục Tú cung .
Mẫu hậu giờ sớm chuyện hơn trong sách, nhưng rõ bà sẽ chiêu gì, liệu thể dập tắt hiểm họa từ sớm ?
8
Thế nhưng, chờ mấy ngày cũng thấy trong cung động tĩnh gì.
Ta bèn đến cung của mẫu hậu dò hỏi.
Bà thành thật gặp Thái tử và Hiền phi, cả hai hứa sẽ tư thông nữa.
Mẫu hậu hy vọng việc chấm dứt tại đây. Bà còn khuyên đừng chấp nhặt.
Bà là Hoàng hậu, là Thái tử phi, bà , nào dám thuận theo?
Trên đường trở về Đông cung, bắt gặp Hiền phi đang công khai trách mắng một vị tần mới cung, Bảo Lâm nương nương.
Hiền phi bóng gió với :
“Thái tử phi, Bảo Lâm giữ phận, vọng tưởng vượt , va chạm bản cung. Người xem, bản cung nên phạt nàng ?”
Sau khi chuyện tư tình phanh phui, nàng chẳng còn giả vờ trong sáng mặt nữa.
Diễn vở rõ là cố tình cho xem, lời đầy ám chỉ.
Thú vị đấy.
Bảo Lâm dập đầu liên tục, van xin Hiền phi tha cho, cầu xin giúp, đến mức trán rướm m.á.u.
Ta chậm rãi : “Hiền phi nương nương đúng. Làm sai thì chịu phạt.”
Hiền phi dựa là hoàng đế sủng ái, còn dựa nhà đẻ.
Chỉ nàng vì cùng lúc câu dẫn hai nam nhân quyền lực nhất mà quên mất, thứ đáng tin nhất chính là sự sủng ái của nam nhân.
Ta cúi chào nàng , ung dung rời .
Tiểu Đào bực tức : “Tiểu nhân đắc chí.”
Ta khẽ : “Trong cung , thứ thiếu nhất là tiểu nhân… còn mỹ nhân.”