TANG VỊ VÃN - 11 + Ngoại truyện: Phó Huyền Hạc (1)

Cập nhật lúc: 2024-11-21 12:16:28
Lượt xem: 5,139

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi , :  

"Không sợ, nếu gặp trong lòng, con sẽ tặng một chiếc bình an kết.  

 

"Rồi bảo rằng, nếu gặp , trả bình an kết cho con, con sẽ từng yêu . Ha ha, khi con xoay bỏ chạy, nợ đào hoa chẳng thể đuổi kịp con."  

 

*

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

 

"Hồ cô nương, tự dưng gì nữa?" Công tử bình tĩnh .  

 

Ta gãi đầu:  

"À... ..."  

 

Công tử cúi đầu, trân trọng vuốt ve bình an kết, ngước mắt :  

"Tang Tang, Thanh Thanh, Lãnh Nguyệt, Sở Vãn, cái nào là tên thật của cô?"  

 

Tang Tang là cái tên gọi hồi nhỏ, năm tuổi từng ai nữa.  

 

Thanh Thanh là tên giả dùng khi hoa khôi. Lần đó, một thanh lâu Tần Hoài Hà bỏ năm trăm lượng bạc, nhờ "Phong Vũ Lâu" phái giúp họ tranh danh hiệu hoa khôi, nhận nhiệm vụ đó.  

 

Còn Lãnh Nguyệt, nếu nhớ lầm, là cái tên dùng khi nhiệm vụ ở Định Châu.  

 

Sở Vãn, mới đây dùng ?  

 

Người rõ những cái tên của , còn giữ bao nhiêu chiếc bình an kết thế .  

 

Ta thầm nghĩ, chẳng lẽ mắt bao giờ sai , luôn chỉ yêu một duy nhất?  

 

*

 

"Thôi, quan trọng." Hắn , bình thản :  

"Ta là Phó Huyền Hạc, tự Nhàn Vân. Hồ cô nương, đường dài dằng dặc, chúng còn nhiều thời gian chuyện về quá khứ."  

 

(Hoàn chính văn)

 

01

 

Thuở nhỏ, từng đến Giang Nam thăm di mẫu, đường qua Ninh Châu, tiện thể đến thăm Tề Thịnh.  

 

Năm , Tề Thịnh đang cùng Vĩnh An Hầu du ngoạn ở Ninh Châu.  

 

Khi gặp Tề Thịnh, sắc mặt tái nhợt, khẩn cầu một chuyện.  

 

"Huyền Hạc, ngay lập tức đến bãi tha ma ở phía nam thành, tìm một tiểu cô nương đội sợi dây đỏ đầu, đưa nàng rời khỏi Ninh Châu."  

 

Tề Thịnh giải thích lý do, ít khi dáng vẻ hoang mang như .  

 

Ta hỏi nhiều, bởi ai cũng những bí mật .  

 

*

 

Ta đến bãi tha ma và thật khéo, thấy một tiểu cô nương đang gắng sức cõng một thi thể, bước từng bước về phía thành.  

 

Hôm trời đổ mưa lớn, cả nàng ướt sũng.  

 

Máu từ t.h.i t.h.ể thấm đẫm y phục, khiến nàng trông như từ địa ngục.  

 

Vừa , nàng :  

"Mẹ, con đưa về nhà. Về đến nhà, thứ sẽ thôi."  

 

So với t.h.i t.h.ể của lớn, hình nàng quá bé nhỏ, bước loạng choạng, ngã nhiều .  

 

Nàng mệt mỏi đến kiệt sức, thừ đất, ánh mắt ngây dại.  

 

Ta bước đến, che ô đầu nàng.  

 

Toàn nàng dính đầy máu, nhưng khuôn mặt nhỏ nhắn hiện lên vẻ ngây thơ đến lạ.  

 

Ta đoán nàng chỉ chừng năm, sáu tuổi.  

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tang-vi-van/11-ngoai-truyen-pho-huyen-hac-1.html.]

 

Đứa trẻ nhỏ như , tận mắt chứng kiến ruột qua đời thê thảm, lẽ sợ hãi, lóc mới đúng.  

 

nàng , cũng chẳng kêu gào.  

 

, chuyện liên quan đến . Ta chỉ đến giúp Tề Thịnh một việc.  

 

*

 

Ta nghĩ một chút, đưa cho nàng hai mươi lượng bạc, để chiếc ô cho nàng.  

 

Ta :  

"Chôn cất ngươi xong, cứ thẳng đường về phía Giang Nam. Nếu đường gặp những cô nương ba chiếc ô thêu áo, hãy bám theo họ. Dùng bất cứ cách nào, ngươi cũng theo họ. Nếu ngươi đủ may mắn, đủ kiên cường, ngươi sẽ tìm một nơi để học bản lĩnh."  

 

Nàng một lúc, như đang suy nghĩ điều gì.  

 

Nàng lấy từ trong n.g.ự.c một chiếc bình an kết, trịnh trọng :  

"Ta tên là Tang Tang. Cảm ơn ngài giúp đỡ. Chiếc bình an kết là tín vật, nếu may mắn sống sót và còn thể gặp ngài, chỉ cần ngài đưa chiếc bình an kết , nhất định sẽ báo đáp ân tình của ngài."  

 

*

 

Ta thầm nghĩ, Ninh Châu cách Giang Nam ngàn dặm, nàng thể sống sót đến Giang Nam còn , gì đến báo đáp.  

 

ngờ, ba tháng , thực sự gặp nàng ở "Phong Vũ Lâu".  

 

Căn cốt nàng , bái vị chủ lầu thứ ba sư phụ, học thứ kiếm thuật nhanh nhất.  

 

Rất nhanh, nàng trở thành tử chăm chỉ nhất ở "Phong Vũ Lâu".  

 

*

 

Năm năm , đến "Phong Vũ Lâu" thăm di mẫu, gặp nàng thứ hai.  

 

Nàng đang tụm với các cô nương trong lâu, kể câu chuyện gì mà đều rộ lên.  

 

Năm năm gặp, nàng lớn thành một thiếu nữ, vẻ mặt rạng rỡ.  

 

Gương mặt còn chút non nớt của nàng ánh lên nụ , chiếc váy hồng phấn mềm mại khiến nàng trông vô hại.  

 

Nếu rõ quá khứ của nàng, chắc hẳn ai cũng nghĩ nàng nuông chiều, lớn lên trong ấm êm hạnh phúc.  

 

Nhìn dáng vẻ đùa , ai mà ngờ nàng bước từ núi thây biển máu.  

 

*

 

"Di mẫu ơi, năm nay sinh thần mẫu hậu, di mẫu về ?" Ta gặp di mẫu, hỏi như thường lệ.  

 

Di mẫu khoát tay, chán nản :  

"Ta cắt đứt quan hệ với nhà họ Tề từ lâu, trở về gì nữa?"  

 

Ta câu trả lời , nhưng mỗi vài năm hỏi một , coi như tìm cái cớ để ngoài hít thở khí.  

 

Di mẫu , ánh mắt thoáng chút thương cảm:  

"Mẫu hậu ngươi vẫn như cũ ?"  

 

Như cũ là thế nào?  

 

Là lo lắng cho từng chút một, dùng cách lấy lòng ?  

 

Như ngày nào ăn ít hơn thường lệ, bà sẽ hạ lệnh đánh các đầu bếp của Ngự Thiện Phòng.  

 

Hoặc khi bà thấy mặc một bộ y phục, cả cung nữ Thượng Y Cục đều chịu phạt.  

 

Bà sợ khác lơ là với .  

 

Ừm, vẫn như thế, gật đầu.  

 

*

 

Loading...