16
Sở gia vẫn rất được lòng dân, lần này thay đổi triều đại, tiến triển thập phần thuận lợi.
Duy nhất không thuận, chính là những lão thần cố chấp kia đối với việc ta kế vị có chút bất mãn.
Bọn họ càng thêm ủng hộ huynh trưởng làm đế vương.
Huynh trưởng sợ tới mức ở ngự thiện phòng nhìn chằm chằm bánh ngọt chạy trối chết, tỏ vẻ muốn xuống Giang Nam tuần tra.
Gần đây không về kinh.
Trước khi đi hắn còn mang theo một đầu bếp nhỏ.
Nước không thể một ngày không có vua, những đại thần kia không thể làm gì khác hơn là kiên trì mời ta xưng đế.
Trở thành nữ đế đầu tiên trong lịch sử.
Mà Tiêu Duyên An bị ta lấy gân tay gân chân, đưa cho Thời Diên.
Thời Diên cũng không chê, đỡ Tiêu Diên An hôn mê bái đường thành thân.
Nhưng chờ Tiêu Duyên An tỉnh lại, lại la hét không đúng, hắn nói mình mới là hoàng đế, muốn gặp ta.
Ta đương nhiên không đi gặp hắn, ta đoán được hắn hẳn là giống như ta năm đó.
Hắn cũng trọng sinh.
Hắn kêu to vài ngày, Thời Diên lại nhịn không được cho hắn vài cái.
"Ngươi kêu rên cái gì đó, không phải nói yêu ta sao?”
Tiêu Duyên An lại thất hồn lạc phách.
"Không, cô phải là thái tử, trẫm mới là hoàng đế!”
Truyện được đăng duy nhất trên Monkey trên những kenh khác là giả mạo!
Thời Diên tức giận lại cho hắn hai cái tát.
"Ngươi bây giờ là tiện nô! tiện nô! chỉ có ta cứu ngươi, chỉ có ta đối tốt với ngươi! ta vì cứu ngươi tốn mấy vạn lượng bạc, ngươi phải càng yêu ta, đối với ta càng tốt!"
“Như vậy đi, không biết ngươi còn có thể làm gì, trước tiên an bài ngươi thay ta giặt quần áo vài ngày đi.“
Tiêu Duyên An trừng lớn hai mắt chỉ vào mình, "Ngươi bảo Cô giặt quần áo cho ngươi?”
Thời Diên lại cho hắn một cước, hai người mắt to trừng mắt nhỏ hồi lâu.
Tiêu Duyên An cắn răng, nén giận đáp ứng.
Hắn khập khiễng ôm thùng đi làm việc.
Chỉ là, hôm đó xé hư vài bộ xiêm y, lại bị Thời Diên cào một trận.
Thời Diên thực hiện lời hứa ban đầu trông chừng Tiêu Duyên An rất kĩ.
Tuyệt đối không cho hắn cơ hội sửa lại án xử sai.
Đương nhiên, ta cũng phái không ít người theo dõi hắn.
Dần dần, Tiêu Duyên An và Thời Diên ở lâu, cũng thu liễm vài phần ngạo khí.
Chủ yếu là, hắn không gãi, cũng không đánh.
Hắn chỉ cảm thấy mình bị Thời Diên lừa, rõ ràng lúc ở trong cung rất lâu trước đây.
Thời Diên là một đóa hoa hồn nhiên thiện lương.
Thời Duyên luôn có đủ loại ý tưởng và suy nghĩ kỳ lạ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/thai-tu-phi-tao-phan/chuong-15.html.]
Cô ấy ngang ngược và không thích hợp với quy củ triều đình.
Ta liền cho nàng một vị trí thất phẩm nữ quan.
Cô ở dân gian lăn qua lăn lại, thật đúng là làm ra không ít thành tựu lợi dân.
Sau đó có lần sinh nhật cô uống say, mới nói ra hết thảy.
Cô ấy quả thật đúng như ta suy nghĩ là dị thế chi nhân, mang cô tới đây là một đồ vật gọi là hệ thống.
Thứ kia muốn cô trở thành chính thê của Tiêu Duyên An.
Cho nên mới có đủ loại hết thảy những chuyệnxảy ra.
Sau khi cô hoàn thành nhiệm vụ, hệ thống mở ra một số phần thưởng.
Đây cũng là nơi phát minh ra những phát minh đó.
Sau khi ta kế vị, hủy bỏ hậu cung, cả nước thi hành chế độ một vợ một chồng.
Bởi vậy thi cử học hành, càng ngày càng nhiều phu nhân từ trong nhà đi ra.
Bắt đầu không còn dựa vào nhà chồng nữa, có sự nghiệp của mình.
Địa vị của nữ tử từng bước từng bước bắt đầu tăng lên.
17
Một năm sau, ta vừa xuống triều, chuẩn bị bò về ngủ lại.
Đây là học theo Thời Diên.
Đột nhiên nghe thấy bên ngoài vang lên tiếng kinh hô, còn chưa đợi ta sai người kiểm tra.
Cửa phòng bị một cước đá văng, người tới mặc áo giáp lưu kim màu đỏ, tay cầm trường thương.
Thân hình thon dài rắn chắc, khí tức non nớt trên người đã sớm tiêu tán, có khí chất thiết huyết dưỡng thành từ trên chiến trường.
Chính là Tiêu Lâm sáu năm không gặp.
“Tiểu Nguyệt Nha, bổn tướng quân tới cưới nàng.”
Khóe miệng ta nhếch lên
"Không biết lớn nhỏ.”
Tấm khăn kia để sáu năm, giặt có chút trắng bệch, góc dưới bên phải hai chữ Nguyệt Nga, cũng giống như sáu năm trước tươi đẹp như vậy.
Tiêu Lâm nghiêng trường thương dựa vào khung cửa.
Nhấc vạt áo lên, ôm quyền quỳ xuống.
”Thần Tiêu Lâm tự nguyện gả cho Sở Hoàng, khẩn cầu Thánh Thượng ban hôn.”
Ta nhếch môi, "Trẫm đồng ý.”
18
Sau khi kết hôn một năm, Tiêu Lâm một lần nữa lĩnh binh chinh chiến, muốn thống nhất thiên hạ.
Trận chiến này chỉ mất năm năm.
Từ đó về sau, thiên hạ nhất thống, không còn chiến loạn nữa.
Hậu nhân ghi lại, trong lúc Nữ Đế kế vị, quốc thái dân an, đúng là một đời danh quân.
(Hết)