Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Thanh Xuân Có Anh - Phần cuối

Cập nhật lúc: 2025-03-05 07:19:43
Lượt xem: 84

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

9

Hạ Thần cùng dạo quanh công viên giải trí. Không khí buổi chiều nhộn nhịp, tiếng vang vọng khắp nơi, ánh hoàng hôn rải xuống mặt đất những tia sáng dịu dàng.

Bỗng từ xa, một cô bé bán mũ thỏ nhanh nhẹn bước tới, tay là những chiếc mũ đôi tai thỏ dài đáng yêu. Cô bé chúng híp mắt, với Hạ Thần:

"Anh ơi, mua một đôi tai thỏ tặng bạn gái !"

giật , theo phản xạ lập tức xua tay, định giải thích rằng chúng yêu.

kịp mở miệng, Hạ Thần mỉm , điềm nhiên đáp:

"Được thôi."

sững .

Những lời định nghẹn trong cổ họng—giải thích thì đúng, mà gì thì cũng đúng.

Hạ Thần nhận lấy đôi tai thỏ, trả tiền đưa cho .

do dự một lát, đó nhận lấy, nhỏ giọng :

"Cảm ơn . sẽ thêm WeChat chuyển tiền cho ."

Nghe , Hạ Thần nhếch môi, giọng mang theo ý :

"WeChat thì , nhưng cần chuyển tiền."

Câu khiến bất giác đỏ tai.

Sau khi mua tai thỏ, và Hạ Thần tiếp tục dạo quanh công viên. Khi đến gần khu vòng đu , bất giác ngước lên—chiếc vòng xoay khổng lồ chậm rãi tròn, như một bánh xe thời gian giữa nền trời cam rực.

Hạ Thần bên cạnh, ánh mắt chăm chú , chần chừ một lúc hỏi:

"Chị… vòng đu ?"

sang , thoáng sững sờ trong giây lát. Không do vẻ của Hạ Thần mê hoặc do bầu khí quá mức mơ màng, khẽ gật đầu.

Thấy , Hạ Thần liền mua vé cho hai . Sau khi nhận vé, , đôi mắt ánh lên sự kiên định.

"Chúng thôi."

theo , bước chiếc cabin nhỏ của vòng đu .

Chiếc cabin bắt đầu chuyển động, từ từ đưa chúng lên cao. qua tấm kính, thấy cảnh vật bên dần dần thu nhỏ —những dòng đông đúc giờ chỉ còn là những chấm nhỏ, còn ánh đèn trong công viên lung linh như một bức tranh đầy màu sắc.

Không gian bên trong yên tĩnh, chỉ còn tiếng thở khe khẽ của hai .

Đến khi cabin đạt đến đỉnh cao nhất, Hạ Thần đột nhiên sang . Đôi mắt sâu thẳm như đáy biển, phản chiếu ánh hoàng hôn dịu dàng.

cảm thấy tim đập mạnh.

Hạ Thần chằm chằm, chậm rãi mở miệng:

"Chị, em…"

giật , theo bản năng chờ đợi.

Hạ Thần khẽ mím môi, đó hít một thật sâu nhẹ nhàng hỏi:

"Chị bạn trai ?"

mở to mắt, kịp trả lời, tiếp:

"Nếu … chị để ý đến em ?"

Câu hỏi vang lên giữa gian lơ lửng cao, hòa lẫn làn gió dịu dàng của buổi hoàng hôn.

10

Từ khi và Hạ Thần ở bên , bắt đầu dần dần bộc lộ bản chất thật của —một chu đáo đến mức phiền phức.

Mỗi sáng, Hạ Thần đều đợi ký túc xá, tay là bữa sáng nóng hổi. Không chỉ mua cho , còn chuẩn cả phần cho bạn cùng phòng của .

Theo lời bạn cùng phòng:

"Khi một thành công, xung quanh đều hưởng lợi. Một phục vụ trong quân đội sẽ mang vinh dự cho cả gia đình."

Mà trong trường hợp , hưởng lợi chính là cô —mỗi ngày đều ăn ké bữa sáng miễn phí.

dừng ở đó, Hạ Thần còn giám sát ăn sáng. Anh nghiêm túc :

"Bỏ bữa sáng cho sức khỏe."

Vì thế, mỗi ngày đều mua đủ loại đồ ăn khác , bắt ăn.

Không những thế, khi tiết học, nếu tiết, sẽ đến giữ chỗ cho .

Tất cả đều , ngoại trừ một điều— đối xử với như một đứa trẻ hư hỏng.

.

Hãy tưởng tượng một cao 1m84, mỗi ngày đều nũng, quấn lấy bạn như một chú chó to xác.

Có lẽ quá sức chịu đựng…

Hạ Thần còn nhất quyết chụp ảnh cùng , thậm chí lấy ảnh ôm một con gấu hình nền cho Khoảnh khắc WeChat.

Bên bức ảnh, ghi một dòng chữ:

"Chào mừng đến với Khoảnh khắc của bạn gái ."

Cứ thế, và Hạ Thần bắt đầu một cuộc sống ngọt ngào ở trường đại học.

Mãi về , mới một chuyện—năm cuối cấp ba, từng gặp tai nạn xe nghỉ học một năm.

Điều đó nghĩa là… thực , lớn hơn một tuổi.

Từ khi chuyện , Hạ Thần bắt gọi mỗi trò chuyện.

Lần nào cũng bất lực, còn thì đắc ý như bắt một con cá béo.

nào chịu gọi, nũng lao ôm như một chú chó to xác đòi cưng nựng.

Cứ thế, ép gọi là "", còn thì hạnh phúc như đánh cắp một con cá thơm ngon.

11

Đầu học kỳ 1, câu lạc bộ của chúng tổ chức một cuộc thi thư tình dành cho sinh viên trường.

Là sinh viên khoa Nhân văn, việc trưởng câu lạc bộ giao những nhiệm vụ quan trọng là điều dễ hiểu.

hiểu là một chuyện, cảm thấy đau khổ là chuyện khác.

cảm giác như mất thêm vài sợi tóc, nhưng vì chủ tịch câu lạc bộ, vì giờ học, và vì chứng chỉ của , cắn răng chấp nhận.

quá trình sáng tạo thực sự đau đớn.

Hạ Thần phát hiện đang vò đầu bứt tóc, liền tò mò hỏi chuyện.

thành thật với rằng tham gia cuộc thi, nhưng ý tưởng sáng tạo nào cả.

Nghe , Hạ Thần quyết định giúp tìm cảm hứng.

Anh đưa phố, để cảm nhận sự hối hả và nhộn nhịp của cuộc sống. Chúng nhiều cuốn sách nổi tiếng, xem những bộ phim sâu sắc, chỉ để tìm kiếm ý nghĩa của cảm xúc.

Trong ánh mắt , thấy sự nhiệt thành.

Trong hành trình đó, tìm thấy sự trọn vẹn của chính .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/thanh-xuan-co-anh-owul/phan-cuoi.html.]

, một bài thơ.

Một bài thơ lấy cảm hứng từ Hạ Thần.

thích nước

Bởi vì sự dịu dàng của nước

Vẫn còn lưu luyến

thích gió

Bởi vì gió nhẹ

thích

Bởi vì đôi mắt

Là những ngôi dành cho

Cuộc thi kết thúc, giành giải thưởng như mong đợi.

Khi bài phát biểu nhận giải, dõng dạc :

"Cảm ơn bạn trai của . Bài thơ cũng cho ."

Dưới khán đài, tiếng reo hò vang lên rộn ràng.

Nhóm bạn của Hạ Thần thậm chí còn phấn khích hơn cả .

Vài ngày , nhận một lá thư từ Hạ Thần.

Bên trong phong bì là nét chữ mạnh mẽ, phóng khoáng của .

Một bài thơ tình dành cho .

bất kỳ bài thơ văn xuôi nào

chỉ thể lắng tiếng mưa rơi

Nhìn những chiếc lá phong rơi

Có lẽ

là một chiếc thuyền đơn độc biển

Không thể tìm thấy ngọn hải đăng ở xa

nghĩ

Phía ngọn núi là biển

biển quá xa

Cho đến nay, chỉ thể tưởng tượng

Hãy tưởng tượng biển cả và ánh sáng duy nhất

Cho đến khi gặp ánh sáng thuộc về

Khi bài thơ , đột nhiên cảm thấy mắt rưng rưng.

Có lẽ…

thực sự yêu .

Từ sự thích thú ban đầu, đến tình yêu sâu đậm của hiện tại.

12

và Hạ Thần một mối quan hệ định suốt những năm đại học.

Chúng ở bên , cùng chia sẻ niềm vui, nỗi buồn, cho đến khi nghiệp.

Anh cho một thứ quý giá hơn cả tình yêu—cảm giác an .

Mỗi gặp bạn bè, luôn đưa theo.

Nếu đến kịp, sẽ nhắn tin báo đang ở , với ai.

Không chỉ , còn chụp ảnh gửi hoặc gọi video để thấy xa cách.

từng đùa rằng Hạ Thần là một bạn trai hiếu thảo, nhưng chỉ :

"Đây là cảm giác an dành cho cô ."

Những ngày đầu , cực kỳ mệt mỏi.

Mỗi thấy xị mặt vì áp lực công việc, Hạ Thần buồn bực yên.

Ngày nào cũng chuẩn hộp cơm trưa đầy yêu thương cho .

Cơm hộp của là sự kết hợp hảo giữa thịt, rau, sữa và trái cây.

Các đồng nghiệp ai cũng gato với , họ bảo:

"Cậu đúng là hưởng, bạn trai trai đảm đang!"

Tình yêu của dành cho cũng hề kém cạnh.

Bất cứ khi nào rảnh, dành thời gian cho , mua những món quà thích.

Hai chúng hạnh phúc bên cho đến khi nghiệp.

Sau khi nghiệp:

trở thành chuyên viên lập kế hoạch doanh nghiệp tại một công ty.

Hạ Thần khởi nghiệp kinh doanh riêng.

Những ngày đầu khởi nghiệp, việc cực kỳ chăm chỉ.

Ngày nào cũng khỏi nhà từ sáng sớm, về muộn.

Mỗi thấy trở về với gương mặt mệt mỏi, đôi mắt thâm quầng, thấy xót xa.

Vậy nên, mỗi khi thời gian, nấu ăn mang đồ sang cho .

ngay cả trong những ngày bận rộn và căng thẳng nhất, Hạ Thần vẫn luôn quấy rầy bằng những trò trẻ con.

Mỗi sáng, ép ôm , hôn chào buổi sáng, còn nũng mặt .

Anh còn gọi là:

"Chị gái!"

Rõ ràng lớn tuổi hơn , nhưng cứ mỗi thấy câu đó, cạn lời.

Ai thể hiểu cảm giác đó?

Bạn trai của , cao hơn 1m80, ngày nào cũng nũng, ôm đòi chiều chuộng như một đứa trẻ.

Mà kỳ lạ , thích điều đó.

hiểu, và cảm thấy tuyệt.

Chúng vui vẻ tận hưởng tương lai bên .

Mỗi ngày, ánh mắt vẫn luôn hướng về .

Có lẽ, khi trải qua một mối tình trọn vẹn, Chúa sẽ ban cho bạn một phù hợp.

Loading...