Sau bài học về thỏi son hồng, còn cuốn theo những khao khát phù phiếm bên ngoài nữa. Chiếc kẹp tóc bướm vẫn ở đó trong cửa hàng dì Tư, và tiếng radio vẫn xập xình bên nhà bác Tư, nhưng chúng còn mất tập trung khỏi cuộc sống giản dị của . đem thỏi son đó cất, và từ đó trở , chỉ dùng nước để lau sạch khuôn mặt khi học.
Mùa hè năm bảy tuổi của dần trôi qua, mang theo những cơn mưa rào bất chợt và những buổi chiều vàng ươm cánh đồng. Đến cuối mùa, Cha bắt đầu thu hoạch ruộng dưa hấu của .
Sự Kiện Đoàn Tụ Cuối Mùa Hè
Đây là đầu tiên phép tham gia công việc thu hoạch dưa hấu.
Cha cho những việc nặng, mà chỉ cho bờ ruộng, đếm những quả dưa hái và chất thành đống. Cha cẩn thận, mỗi quả dưa xếp đặt như những món quà quý giá. Những quả dưa méo mó, nứt nhẹ hoặc quá nhỏ sẽ tách , để một đống nhỏ bên góc ruộng.
"Những quả bán , An," Cha , "Thương lái chỉ mua dưa hảo thôi."
đối với , đống dưa "hỏng" đó là kho báu. Dù hảo, chúng vẫn rực rỡ và mọng nước.
Khi mặt trời bắt đầu lặn, nhuộm vàng cả triền đồi đất đỏ, Cha đưa cho Mẹ một con d.a.o bếp lớn.
"Hôm nay, cần chờ đến lễ hội," Cha , "Làm một bữa tiệc dưa hấu ."
Cha chọn một quả dưa hỏng trong đống loại, nhưng nó vẫn là quả dưa to nhất, tròn nhất mà từng thấy trong nhà .
"RẮC!"
Lần , tiếng bổ dưa còn mang âm thanh của sự hy sinh lặng lẽ như . Tiếng "rắc" vang lên như một lễ kỷ niệm, một phần thưởng bao ngày Cha Mẹ vất vả.
Cha Mẹ cắt những lát mỏng như . Họ cắt những lát dày... dày , đủ để c.ắ.n ngập răng mà lãng phí.
"An ," Cha , "Hôm nay, con ăn những quả hảo . Cha sẽ bán chúng. Chúng là của riêng con."
còn khao khát ăn thỏa thích nữa. học bài học về sự chia sẻ.
cầm lấy lát dưa, đưa lên miệng. Vị ngọt lúc chân thật và thơ mộng hơn bất kỳ vị dưa nào đây. Nó chỉ là vị ngọt của quả dưa, mà là vị ngọt của tấm lòng Cha Mẹ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/thap-nien-90-toi-uoc-duoc-an-dua-thoa-thich/chuong-5-cuoi.html.]
Cả nhà quây quần bên đống dưa "hỏng", ánh hoàng hôn Cát Tường. ăn một . chia lát dưa của cho Cha, cho Mẹ. Chúng vui vẻ.
Trong khoảnh khắc đó, nhận : ước mơ của thành hiện thực, bằng cách ăn dưa hấu đến no bụng, mà bằng cách cảm nhận tình yêu thương gói gọn trong mỗi lát dưa chia sẻ. Sự đơn sơ của khoảnh khắc đó còn quý giá hơn sự lấp lánh của thành phố.
🌃 Hồi Tưởng Cuối Cùng: Quay Về Hiện Tại
Giờ đây, – An 20 tuổi – đang giữa Thượng Hải, mở mắt . Chiếc dưa hấu xanh rờn vẫn trong quầy hàng. mỉm , cái mỉm đầy hoài niệm.
mua một quả dưa hấu, cần đắn đo về giá cả. mang nó về căn hộ nhỏ của .
bổ dưa. "RẮC!"
Tiếng bổ dưa vẫn giòn tan, nhưng nó thiếu sự vang vọng của gian làng Cát Tường. cắt một lát dày, c.ắ.n một miếng to. Dưa hấu vẫn ngọt, nhưng cái vị ngọt thiếu "vị nắng xưa".
nhận rằng, những khao khát thơ ngây của ngày xưa—khao khát một quả dưa hấu, khao khát một thỏi son hồng—chỉ là những chiếc cầu nối để tìm đến một điều lớn hơn: Giá trị của sự giản dị và tình thương gia đình.
Cuộc sống hiện đại mang đến sự sung túc, nhưng lấy sự đơn sơ của cảm xúc. Dưa hấu còn là biểu tượng của sung túc, mà chỉ là một loại trái cây.
thoát khỏi cái nắng, cái gió của Cát Tường như lời Mẹ mong . chính cái nắng, cái gió và sự giản dị đó luyện nên .
mỉm . hối tiếc về bất cứ điều gì.
đặt miếng dưa hấu lên đĩa, cắt thành ba phần nhỏ, đúng như cách Mẹ từng cắt. chụp một tấm ảnh, và gửi cho Cha Mẹ.
Kèm theo là dòng tin nhắn: "Dưa hôm nay ngọt, nhưng con vẫn nhớ vị dưa ở Cát Tường. Con yêu Cha Mẹ."
Và , dù ở bất cứ , vẫn là cô bé An của làng Cát Tường, mãi mãi mang trong vị ngọt của nắng xưa và sự thơ mộng, đơn sơ của tuổi thơ.
~ HOÀN ~