Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

THIÊN KIM GIẢ VÀ CÂU CHUYỆN CỔ TÍCH - Chương 6

Cập nhật lúc: 2024-06-01 17:32:33
Lượt xem: 1,125

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày đó Trần Tư Đồng trở về đầy một tháng, Tư Lễ bắt đầu vì cô mà mắng .

 

Anh bảo đừng nhắc đến chuyện hồi nhỏ mặt Trần Tư Đồng.

 

Anh : "Tư Tư, khi em sống trong nhung lụa, cô đang em chịu khổ, em dám nhắc đến chuyện hồi nhỏ?"

 

sững sờ.

 

Rõ ràng chỉ nhắc đến việc hồi nhỏ dẫn đến công viên giải trí thôi.

 

vẫn gật đầu.

 

cũng Trần Tư Đồng buồn.

 

đó : "Tư Tư, em thể đừng ăn mặc lộng lẫy như ? Để Tư Đồng nghĩ gì? Những bộ quần áo em mặc, cô từng dám mơ đến."

 

chiếc váy đó, là mua cho từ .

 

vẫn gật đầu.

 

Người sống trong thế giới cổ tích, đời còn chuyện lòng đổi , sách chỉ hoàng tử sẽ yêu công chúa.

 

sách , hoàng tử chỉ yêu công chúa thật.

 

Để đến khi Tư Lễ với , và Trần Tư Đồng ở bên , suy sụp.

 

Ngày đó chẩn đoán mắc chứng trầm cảm nặng, vốn cầm chẩn đoán tìm sự ủng hộ.

 

cho là chỗ dựa, trở thành giọt nước tràn ly cuối cùng.

 

kéo Tư Lễ đường phố, loạn, như một kẻ điên mất mặt.

Trần Tư Đồng chạy lên kéo , nhưng mạnh tay đẩy cô , khiến cô ngã mạnh xuống đất, trầy xước lòng bàn tay.

 

ngã, ngây .

 

Từ nhỏ từng đánh , thậm chí từng cãi với ai.

 

Đây là đầu tiên tay tổn thương khác.

 

chạy đến giúp cô dậy, nhưng cô gạt tay .

 

thẳng , từng chữ từng lời: "Trịnh Tư Quá, từng cướp bố trai của , khi du lịch, mua sắm, xem ca nhạc, thu ngân ở siêu thị để kiếm tiền học. từng trách ? từng là kẻ trộm ?"

 

cứng .

 

Ánh mắt cô như thể mới là kẻ thứ ba.

 

Và thực đúng là như .

 

Nếu suy xét kỹ, mới là vô đạo đức.

 

tư cách gì để trách cô .

 

ngẩn ngơ dậy, gì, đầu chạy như điên trở về nhà.

 

Chui chăn, trong lòng dâng lên một nỗi buồn thê lương.

 

Cuối cùng nhận , tư cách ở ngôi nhà .

 

tưởng rằng thêm một chị, nhưng Trần Tư Đồng một đứa em trộm cắp.

 

nên rời .

 

Chương 11

 

vẫn thấy bố trai một nữa, ăn cùng họ một bữa cơm khi rời .

 

thu dọn tất cả thẻ ngân hàng, quần áo, trang sức quý giá, gọn gàng xếp trong phòng ngủ.

 

Hai mươi năm qua lấy cắp gia đình của Trần Tư Đồng, bây giờ trả những gì thể.

 

mặc , trang điểm nhẹ, trong phòng khách chờ gia đình trở về.

 

Bữa cơm cuối cùng, hy vọng để ấn tượng cho họ.

 

tự bếp một bàn đầy thức ăn, nghĩ xem sẽ gì.

 

khuyên bố uống ít rượu, khuyên đừng thức khuya, bảo trai đừng nổi giận, và chúc Trần Tư Đồng và Tư Lễ hạnh phúc trăm năm.

 

Sau đó rời khỏi gia đình .

 

nghĩ nhiều, thậm chí nghĩ đến việc bố nếu ngăn cản, sẽ khuyên thế nào.

 

thậm chí nghĩ nếu trai tức giận cho , sẽ thuyết phục .

 

nghĩ nhiều, nhưng ngờ rằng, trai nhà lật đổ bàn ăn.

 

Món ăn trong ba tiếng đổ hết lên .

 

Bố mắt đỏ ngầu theo .

 

Thấy , bố trừng mắt: "Con đẩy con gái ?"

 

mở miệng, yên tại chỗ, ngây ngẩn hỏi: "Cái gì?"

 

Bố từng chữ một: "Con đẩy con gái ?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/thien-kim-gia-va-cau-chuyen-co-tich/chuong-6.html.]

Xoạt.

 

Các bạn đó là âm thanh gì ?

 

Đó là âm thanh của nước nóng đổ lên băng.

 

Cũng là âm thanh của lòng , sự luyến tiếc dập tắt.

 

Bố đẩy con gái của ông .

 

cúi đầu, gì.

 

Bố càng tức giận: "Con nghĩ nhà họ Trần là của con, con thể gì cũng ? Ta cho con , con họ Trịnh họ Trần!

 

Tài sản của đều thuộc về Tư Viễn và Tư Đồng! Nếu còn dám động đến con gái , hoặc ý định gì xa, sẽ..."

 

"Không cần đợi đến ."

 

Mẹ ngắt lời ông.

 

Giọng bà lạnh lùng như băng.

 

từng như , đó là khi bắt nạt ở trường, bà đến đe dọa đó, nếu còn dám động đến , sẽ cho cả nhà họ gặp xui xẻo.

 

Và bây giờ, bà dùng cùng giọng điệu đó, nhưng đối tượng đe dọa : "Đi thu dọn đồ đạc của con, chúng sẽ cho con một căn nhà, con mỗi tháng sẽ gửi tiền sinh hoạt cho con."

 

Bà từng chữ một: "Tránh xa con gái ."

 

ngây .

 

bao giờ thể lạnh lùng như .

 

cúi đầu, thấy nước mắt rơi lên quần áo, nhòe vết canh đó.

 

Thật thảm hại.

 

nhẹ nhàng hỏi: "Có Trần Tư Đồng ?"

 

Anh trai lạnh: "Tư Đồng loại đó, là Tư Lễ , bảo chúng an ủi Tư Đồng."

 

Ha.

 

Tư Lễ .

 

Người từng thề sẽ trân trọng suốt đời.

 

xuống chân, dám ngẩng đầu, chỉ nhỏ: "Biết , cảm ơn ."

 

Nói xong lên lầu.

 

Anh trai tức giận: "Con xin ? Xin còn thể xoay chuyển tình thế."

 

dừng bước: "Không."

 

Đây là sự kiên quyết duy nhất của : "Con sẽ chuyển , cho con mượn năm nghìn, con cần gì khác."

 

Anh khẩy: "Con đừng diễn kịch để thu hút sự thương hại. Nếu xin , cũng giúp con."

 

diễn kịch.

 

Anh , thế giới của sụp đổ mắt , lặng lẽ sụp đổ còn gì.

 

Thế giới còn, cũng nên biến mất.

 

—-------------------

 

cầm năm nghìn rời khỏi nhà họ Trần.

 

tìm công việc thu ngân ở siêu thị, thuê một căn phòng tầng hầm.

 

Siêu thị là nơi Trần Tư Đồng từng , căn phòng giống loại mà Trần Tư Đồng từng thuê.

 

thể bù đắp gì khác cho cô , chỉ thể chuộc bằng cách .

 

cảm thấy cuộc sống sự đổi lớn.

 

lớn lên cùng truyện cổ tích, truyện cổ tích dạy thế nào là tiền bạc, thế nào là tài sản.

 

Chỉ tình yêu và yêu. Rất ngốc, nhưng thể đổi.

 

Công việc của bận rộn và mệt mỏi, nhưng khi tan ca, thể ngủ.

 

thức trắng mỗi đêm đến sáng, với đôi mắt thâm quầng.

 

ăn ngày càng ít, ngủ ngày càng ít, ít và cũng ít .

 

Dường như một lớp sương mù bao phủ trong đầu , che mờ tất cả giác quan và cảm xúc của .

 

Cảm xúc duy nhất của kiên nhẫn.

 

Không kiên nhẫn với thế giới .

 

Bố tìm nữa.

 

Có vẻ như thực sự đường ai nấy .

 

trai , siêu thị mua gói kẹo cao su, đó lạnh lùng thu ngân.

 

Loading...