Tiệm bánh ngọt siêu sao - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-10-01 09:32:38
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cuối cùng một hồi tranh luận, kết quả là: Từ nay về Cốc Nghị đến tiệm đều miễn phí, điều khi tới ngôi Nhà Bánh Ngọt tuyên truyền thì cực kỳ kín đáo, gây phiền phức.
Thật Cốc Nghị vốn chẳng thiếu tiền, Nguyên Âu cũng hẹp hòi đến mức chịu bớt chút đỉnh. Hai đứa vốn chỉ là hai kẻ “ngốc nghếch” cãi cho vui, cãi xong thì ai cũng thấy mất mặt, nên thỏa hiệp cho qua.
Từ trưa hôm đó, Nguyên Âu nhận lượng khách trong tiệm bỗng tăng vọt. Không ít bước liền hỏi ngay:
- Chủ tiệm xinh nhà các bạn ở ?
Nguyên Âu mờ mịt bước tiếp khách:
- là chủ tiệm đây. Có thì các bạn tự .
Những đều câu trả lời của cô cho bật , lập tức tán đồng :
- Quả nhiên là mỹ nữ! Bà chủ nhỏ, cửa hàng còn tuyển ?
cũng ít kẻ khịt mũi coi thường, tuyên bố Nguyên Âu cùng lắm cũng chỉ tư nhất một chút, thật sự gánh nổi cái danh mỹ nữ.
Lòng Nguyên Âu khẽ chùng xuống. Cô kéo một vị khách vẻ hiền lành hỏi nhỏ:
- Sao cửa tiệm của ?
Người nọ những cùng vài cái, đó ha ha rút di động cho cô xem:
- Còn hỏi ? Sáng nay Cốc bảo bảo nhà bọn mạnh mẽ đề cử Weibo, thấy tò mò nên kéo đến đây xem . Quả nhiên danh bất hư truyền nha bà chủ nhỏ!
Nguyên Âu ghé mắt , quả nhiên là trang Weibo chính thức của Cốc Nghị chình ình hiện lên. Cái ảnh bài đăng mới nhất là Ngôi Nhà Bánh Ngọt của , hơn nữa góc mặt của trong góc cũng thật quen mắt nha.
Cô lập tức thấy đau gan, vội hỏi:
- Có nhiều xem ?
Người chỉ xuống chuyển tiếp lên lên năm con ở bên :
- Thế mà gọi là nhiều ? Tin sức kêu gọi của Cốc bảo bảo nhà chúng , cô chủ nhỏ, cô với cửa tiệm của cô đúng là đỏ nha!
Từ “Cốc bảo bảo nhà bọn ” thoáng chốc biến thành “Cốc bảo bảo nhà chúng ”, nhưng Nguyên Âu chẳng thấy vui khi coi như một nhà chút nào.
Cô nặn một nụ méo xệch như đau răng:
- , đúng … còn may .
Mẹ nó, Cốc Nghị, thật sự ngốc hết t.h.u.ố.c chữa mà!
Cứ với như thế thật , thì sự khiêm tốn ở , hả? Quăng cho ch.ó ăn ?!
Thực tế chứng minh, sức ảnh hưởng và độ hot của Cốc Nghị thật sự đùa . Chỉ trong hai tiếng, món bánh gà sấy mực và cà phê nhắc đến trong bài đăng tranh mua sạch. Nhiều khách mua kịp còn tiếc nuối, hẹn ngày mai nhất định nếm thử xem mỹ thực mà thần tượng nhà khen lên tận trời mùi vị như thế nào.
Còn nhiều hâm mộ ở xa, sắp tới qua , nhưng chỉ cần còn một ngày tồn tại thì chắc chắn ăn thử một miếng, nếu c.h.ế.t cũng yên.
Nhìn sắc mặt Nguyên Âu , Triệu Oánh vội an ủi:
- Sếp nhỏ, Cốc Nghị cũng là lòng thôi, đừng tức giận mà.
Nguyên Âu hừ nhẹ:
- Em keo kiệt như ? Giận thêm cũng chỉ là màu thôi.
Thật cô chỉ giận thoáng qua. Quả thật như Triệu Oánh , Cốc Nghị ác ý, chỉ là Nguyên Âu cảm thấy hôm nay khách đông như thế, căn bản là vì cái tên Cốc Nghị lôi kéo tới, chứ vì tay nghề bánh của cửa hàng .
Cô ngược cũng cảm thấy sỉ nhục, nhưng trong lòng tiếc cho đám bánh mì . Hôm nay nhiều đến như , chẳng cuối cùng là mấy thực sự cảm thấy vì bánh ngon mới khen ngon, cũng chẳng bao nhiêu thực sự cảm nhận tâm ý của đặt khi bánh mì?
Haiz… thật là.
Ờ thì, coi như cô đang kiêu .
Tối đó, Nguyên Âu tự thưởng cho một nồi cháo “kim ngọc mãn đường”. Hạt gạo trắng ngần hòa cùng hạt ngô vàng ươm, thêm chút hạt thông nhỏ xinh tinh tế, kèm những khúc giò hun khói màu hồng nhạt, ninh đến độ sền sệt, sánh mịn, khuấy nhẹ cũng đủ khiến hương thơm ngào ngạt mê lan tỏa.
Cháo chín, Nguyên Âu tắt bếp, lên kho nhỏ gắp một ít dưa chuột muối.
Dưa ngâm với nước tương, hoa hồi, hoa tiêu, các loại hương liệu khác để nấu thành nước ngâm đậm đà, thêm dầu ớt đỏ au đặc chế. Bình thường đều để trong hũ đậy nắp kín để tủ lạnh, lúc ăn mới gắp một ít, chua cay miệng, giòn rụm, đặc biệt đưa cơm.
Có lẽ vì từng sống những ngày nghèo khó, Nguyên Âu mới sinh chấp niệm với đồ ăn. Vui thì ăn ngon để khao thưởng, mà buồn thì càng ăn ngon để tự an ủi.
Cô thường nghĩ, nếu thế giới đồ ăn ngon thì sẽ nhàm chán đến mức nào cơ chứ!
Nguyên Âu ăn hết một bát cháo lớn với dưa chuột muối, ăn thêm một chùm nho tím ngọt mọng mới bắt tay chuẩn cho ngày mai.
Hôm nay mới thu hoạch một mẻ việt quất trong gian. Ngoại trừ một phần đem bán tươi, cô quyết định dùng còn để mứt hoa quả.
Việt quất bán ở bên ngoài thì , nhưng ăn nhạt thì cũng ám mùi hóa chất, ăn yên tâm mà cũng tự nhiên.
quả trong gian thì giống , chỉ quả mọng, thịt dày mà vị chua chua ngọt ngọt đậm đà, hương vị ngon miễn bàn.
Cô rửa sạch việt quất, để ráo, vắt thêm ít chanh, ướp đường phèn, xay nhuyễn đổ nồi nấu sền sệt.
Sau khi xong, Nguyên Âu lấy hũ thủy tinh 300ml tiệt trùng bằng nước sôi , cho hơn ba hũ đầy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/tiem-banh-ngot-sieu-sao/chuong-4.html.]
Nguyên Âu hương thơm chua ngọt trong khí mê hoặc, nước miếng tự tiết . Không ma xui quỷ khiến thế nào, cô lấy một cái bánh bao trắng cắt đôi , quệt ít mứt việt quất còn sót nồi nấu, ăn từng miếng một đến tận khi no căng.
Giảm cân gì đó, vứt xó thôi!
Sáng sớm hôm , Nguyên Âu cạnh tủ kính của cửa tiệm Ngôi Nhà Bánh Ngọt, cầm một chiếc chảo, dứt khoát bánh trứng cuộn thủ công.
Trước đó chuẩn xong hỗn hợp trứng, bột màu vàng cam, bên rắc một ít mè đen. Chờ đến khi chảo nóng, Nguyên Âu múc một muôi hỗn hợp bột trải đều lên mặt chảo, một tay khác lắc nhẹ trái , chỉ một lát thành hình tròn như bánh kem.
Chờ chảo nóng mười giây, Nguyên Âu múc một muỗng mứt việt quất từ hũ thủy tinh , phết một lớp mỏng trong như thạch màu tím nhạt đều lên bộ bề mặt. Đợi thêm một chút, cô dùng đôi đúa tre dài gắp sang một bên, ngày đóối cùng một hồi tranh luận, kết quả là: Từ nay về Cốc Nghị đến tiệm đều miễn phí, điều khi tới ngôi Nhà Bánh Ngọt tuyên truyền thì cực kỳ kín đáo, gây phiền phức.
Không khí buổi sáng là trong lành nhất trong ngày, bởi mùi hương chua ngọt lan , đường hít một cái nhịn chảy nước miếng.
Công ty giải trí Nghe Đường ở đối diện giả, các nghệ sĩ ăn uống điều độ cũng là thật, nhưng ngoại trừ những nghệ sĩ , vẫn còn nhiều nhân viên cần chú ý cân nặng việc phía hậu trường.
Vì thế khi gió thổi qua, mấy mới bước xuống xe do dự đổi bước chân, sôi nổi chạy tới hướng Ngôi Nhà Bánh Ngọt, những chiếc bánh trứng cuộn xếp chồng lên thành tòa núi nhỏ mà lau nước miếng.
- Mỹ nữ, bánh trứng cuộn bán thế nào?
Nguyên Âu linh hoạt rút đũa từ trong bánh trứng cuộn , tươi với đang hỏi chuyện:
- Sáu tệ.
Đối phương ngẩn :
- Một cái á?
Nguyên Ân gật đầu:
- .
Một cái sáu tệ, bánh cũng to, cho dù thêm mứt trái cây nữa thì nặng lắm một cân cũng chỉ mười một, mười hai cái. Nói cách khác, một cân bánh trứng cuộn sáu mươi, bảy mươi tệ .
mà những thể việc ở Nghe Đường thu nhập đều thấp, hơn nữa mùi vị thật sự thơm, lập tức sảng khoái :
- Này, lấy giúp bốn cái.
- cũng bốn cái.
- Cái đó, cho năm cái , ăn sáng.
- Được . - Nguyên Âu trong trẻo đáp, nhanh nhẹn dùng kẹp bỏ túi giấy, giải thích. - Thật cũng đắt , xem bánh trứng cuộn dùng hết hơn một nửa thùng trứng gà, hơn nữa tất cả đều là trứng gà . Việt quất cũng tỉ mỉ chọn từng quả, chất lượng ngon ngang với hàng nhập khẩu, vị thì chuẩn khỏi bàn, mang kiểm tra an thực phẩm cũng sợ nha!
Khách vui vẻ, còn trêu:
- Mỹ nữ sang phòng tuyên truyền bên chúng ? Tiền lương tệ .
Nguyên Âu gọi Triệu Oánh thu tiền, tự bánh:
- Cảm ơn nha, nhưng mà vẫn thích tự tay đồ ăn hơn.
Mấy đàn ông xầm túi giấy c.ắ.n bánh trứng cuộn, âm thanh giòn rụm truyền thật xa, Nguyên Âu vô tình qua bất kì nào cũng sẽ cảm thấy thành tựu, trong lòng ngọt ngào vô cùng.
Một lát , qua giờ cao điểm, dòng vơi bớt, Nguyên Âu quần áo, ôm máy tính bảng bàn nhỏ luyện kiến thức cơ bản.
Cô vốn luôn hứng thú với hội họa, khi còn nhỏ là điều kiện học, học bánh cũng liên quan ít nhiều đến cái . Bây giờ cũng bắt đầu thời gian rảnh, hơn nữa cũng thuê thêm mấy nhân viên cho cửa tiệm, ý niệm chôn sâu trong lòng nay nảy sinh thêm nữa.
Lần cô đăng kí khóa học vẽ cấp tốc, mỗi tuần học sáu ngày, mỗi ngày một tiết, tổng cộng bốn mươi tám buổi học.
Chuyện vẽ tranh , nhất là với những lớp huấn luyện kiểu , về cơ bản chỉ dạy bạn những kỹ thuật nền tảng. thực chất, vẫn dựa khả năng cảm nhận và luyện tập chăm chỉ. Học nhiều mà thực hành thì cũng chẳng tác dụng gì.
Nguyên Âu từ đến nay luôn tuân theo một nguyên tắc:
Bỏ tiền là thấy kết quả!
Bởi vây mỗi khi rảnh rỗi đều ôm máy tính bảng vẽ vời, đến mức mòn cả bút cảm ứng. Cuối cùng cũng chút thành tựu, ít nhất còn vẽ hình dạng, hơn nữa gần đây nhất bắt đầu tự sáng rạo nội dung.
Đang mải vẽ, bỗng một cái bóng lớn đổ xuống đỉnh đầu, Nguyên Âu ngẩng đầu lên thấy một mỹ nữ đeo giày cao gót ngay mặt.
Nguyên Âu nhớ rõ đối phương chính là một trong những nữ diễn viên đóng phim truyền hình đang nổi nhất của công ty Nghe Đường. Hôm Nghe Đường mới chuyển đến, bừng sáng lên trong đám cùng . cuộc là hoa đán Mục Uyển là Sài Thanh Thanh thì xin thứ cho Nguyên Âu, cô nay từng quá để ý nên thật sự phân biệt nổi.
Người đến cứ thẳng tắp ở cửa, bước cũng chẳng gi, chỉ thiếu điều luôn chữ " tìm " mặt.
Nguyên Âu thầm nghĩ hai cũng từng gặp mặt, chắc chắn cũng bản lĩnh đắc tội cô ha? Vậy cô cứ với ảnh mắt hình viên đạn thế gì?
Nguyên Âu từ nhỏ vốn thiếu thốn tình cảm, tính cách cũng phần gai góc. Người đối với cô thì cô sẵn lòng m.ó.c t.i.m móc phổi mà đối đãi, nhưng nếu ác ý phân rõ trắng đen, thì tự cầu phúc .
Đối phương rõ ràng mang ác ý khiến Nguyên Âu bỏ qua cũng . Thế là cô đập bút cảm ứng lên bàn “bộp” một cái, chân thành hỏi:
- Xin hỏi cô là ai?
Nói thật, đối với một diễn viên, sự sỉ nhục lớn nhất chính là khi bạn cho rằng nổi danh khắp thiên hạ nhận .
Quả nhiên, bằng mắt thường Nguyên Âu cũng thể thấy mặt mỹ nữ lập tức xanh mét, dường như nghiến răng nghiến lợi chỉ bật một tiếng:
- Hừ!
Nhìn cô biểu cảm đa dạng lên xe bảo mẫu, Nguyên Âu cảm khái :
- Thật thiện gì cả. Bà tự dưng chắn mặt như cái xác, còn cho hỏi là ai ?