Tiệm bánh ngọt siêu sao - Chương 9

Cập nhật lúc: 2025-10-01 09:34:42
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai ngày Ngôi Nhà Bánh Ngọt đều yên tĩnh. Ba minh tinh mà Nguyên Âu là Ngu Chiêu xuất hiện, Tạ Dung thấy, Cốc Nghị cũng , ồ, sáng sớm ngày thứ ba mới thấy mặt.

 

Lúc Nguyên Âu chợ về, cầm khối thịt bò tươi to tướng mà xuống dao, băm chan chát đến là hắng say. Đang bận rộn thì thấy một giọng yếu ớt vang lên.

 

Nguyên Âu mang tạp dề ló đầu , lập tức dáng vẻ của dọa sợ:

 

- Ôi ơi, trông như ma ?!

 

Cốc Nghị đầu tóc ngắn gió thổi dựng ngược, còn nhuộm thành màu tím chói mắt. Trên mắt vẽ đường kẻ dày, đuôi mắt còn chút phấn nhũ, vành tai thì đeo hoa tai sáng loáng.

 

chuẩn dân chơi nổi loạn!

 

Mắt đỏ ngầu, ngáp liên tục than bằng giọng ngái ngủ:

 

- Buồn ngủ quá… đói quá…

 

Nguyên Âu hoảng hốt ngoài:

 

- Cậu tự lái xe đến hả? Bộ dạng thế mà cũng dám lái?!

 

Cô còn kịp xong thì thấy Tống Chinh vội vàng chạy , gượng:

 

- Xin , xin … Cái đó, chắc bà chủ nhỏ cũng ăn sáng nhỉ? Nếu , tiện thể…

 

lời nhỏ dần, nhỏ dần, cuối cùng chỉ còn như muỗi kêu, bởi vì ánh mắt dữ dội của Nguyên Âu ép cho run rẩy.

 

Nguyên Âu hung hăng trừng một cái, xoay định mắng cho Cốc Nghị một trận. Thế nhưng thấy phịch xuống ghế, ngủ say như chết.

 

Tống Chinh cẩn thận lên tiếng:

 

- Cậu cả đêm ngủ, cả kịp tẩy trang… hôm qua cũng ngủ ba tiếng thôi…

 

Nguyên Âu tức phát điên, thiếu điều vung d.a.o bổ cả hai tên ăn vạ . Cốc Nghị ngủ gục đến mức sắp chảy cả dãi, cô nhớ đến cảnh Tạ Dung nức nở ngay mặt hôm

 

Aaa, Nguyên Âu, mày mềm lòng thế chứ!!!

 

- Anh kéo ghế dài ngủ , chứ khác mà đây tưởng hiện trường g.i.ế.c thì chết.

 

Nghe cô đồng ý, Tống Chinh mừng rỡ cảm ơn, như ong thợ cần mẫn kéo Cốc Nghị ngủ lăn như con lợn c.h.ế.t sang ghế dài. Sau đó lau mồ hôi, còn chủ động hỏi:

 

- thể giúp gì ?

 

Nguyên Âu bộ dạng mắt díp , chớp liên tục, cuối cùng chỉ thở dài:

 

- Thôi, cũng xuống đối diện nghỉ .

 

Mẹ nó, hôm nay nhất định tính tiền aaaa!

 

Quả nhiên hôm nay là ngày chẳng bình thường. Vừa mới bưng nồi bánh bao ba tầng, tổng cộng hai mươi bốn cái bánh bao thịt bò nóng hổi, thì Ngu Chiêu mấy ngày gặp nay xuất hiện.

 

Anh bước đảo mắt quanh, lập tức dừng hai “thi thể” ghế dài dọa sợ.

 

May mà là ảnh đế chuyên nghiệp, nên chỉ sững nửa giây, đó lấy vẻ bình thản ngay.

 

Nguyên Âu theo ánh mắt của , ngượng ngùng gượng:

 

- Nứớc ép táo hả?

 

Ngu Chiêu mỉm , đưa cho cô hai túi giấy trắng to đùng:

 

- Mấy hôm Thụy Sĩ chụp quảng cáo, tiện mang ít chocolate và phô mai về.

 

Đâu chỉ là “ít”, hai túi nặng trịch đến hơn chục cân. Quả thực bái phục chất lượng túi, thế mà rách!

 

Ngu , cái thuận tiện của ngài, tính lực tay cũng dữ dội thật đấy!

 

hổ danh là Ngu Chiêu, chụp quảng cáo thôi cũng khua chiêng gõ trống bay đến tận Thụy Sĩ, giống mấy nghệ sĩ trong studio chụp qua loa đại khái lấy lệ.

 

Sô-cô-la và phomai Thụy Sĩ chắc chắn là nổi tiếng đời, Nguyên Âu lập tức nuốt nước miếng ừng ực, xoa xoa tay:

 

- Sao hổ thế ?

 

Ngu Chiêu mắt mang ý , chỉ ngắn gọn:

 

- Sủi cảo .

 

Người thế , Nguyên Âu cũng khách khí, vui vẻ nhận quà.

 

Sau khi đưa đồ, Ngu Chiêu xoay ngay. lúc đó vô tình liếc về phía ghế dài. Ánh mắt mà phức tạp.

 

Nguyên Âu cũng ngốc, gọi nhiệt tình mời gọi:

 

- Chắc ăn sáng nhỉ? Hay là ở ăn chút ?

 

Cô còn hết câu, đối phương cực kì lời mà gật đầu :

 

- Được.

 

Thực tình ngài cũng nên giả vờ từ chối chút chứ!

 

Bởi một giờ , Cốc Nghị híp mắt tỉnh dậy, ngạc nhiên phát hiện thêm một đến “ăn chực”.

 

Ngu Chiêu ngay ngắn liếc đó thận thiện mỉm gật đầu chào:

 

- Chào .

 

Một là diễn viên, một là ca sĩ mới gia nhập Nghe Đường lâu, vốn là hai lĩnh vực khác , hơn nữa bình thường bận, đúng là .

 

Cốc Nghị dụi mắt, cũng gật đầu , đó quen cửa quen nẻo chạy tới nhà vệ sinh tẩy trang. Xong xuôi, thấy Nguyên Âu bận rộn, nhịn nhỏ giọng oán thán:

 

- Sao cũng ở đây?

 

Nguyên Âu liếc mắt :

 

- Thế thì tới gì?

 

Cốc Nghị ngớ , hiểu ngầm ý, cứng cổ đáp:

 

- Không giống ! Chúng là bạn, là ai chứ?!

 

Nguyên Âu thấy đầu đầy màu mè thì nhức cả đầu:

 

- Chỉ một xửng bánh bao thôi mà, cần gì căng? Với còn mang quà cho nữa đấy.

 

- Quà? Quà gì? Hai quen từ khi nào?! - Cốc Nghị giật nảy, cái đầu sặc sỡ mắt đảo quanh tìm kiếm, biểu cảm vô cùng cảnh giác.

 

- Cũng lâu lắm. - Nguyên Âu chọc , đẩy vai - Còn ăn bánh bao ?

 

- Ăn!

 

- Lại đây tự bê , mệt c.h.ế.t .

 

Nguyên Âu là phương Bắc, từ nhỏ thấy nhiều cũng ăn nhiều bánh bao. Cộng thêm học nghề bài bản, tay nghề khỏi chê.

 

Cô gói loại bánh bao thịt to bằng cả nắm đ.ấ.m tay đàn ông, trắng mập, nóng hổi. Trên lớp vỏ mềm mại còn những nếp uốn nhỏ, bàn.

 

Nhân từ thịt bò tươi mới, băm tay thật nhuyễn, trộn cùng gia vị bí truyền, ngậy ngọt nước. Cắm một miếng, ôi, hương thơm lan khắp khoang miệng! Ngon đến miệng bóng nhẫy!

 

Mùi thơm lan xa, khiến khách qua đường cũng thèm chảy nước miếng ghé hỏi giá. Nguyên Âu tức giận, đá m.ô.n.g Cốc Nghị bắt treo biển “Tạm ngừng bán”.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/tiem-banh-ngot-sieu-sao/chuong-9.html.]

 

Nguyên Âu vốn nghĩ một nồi bánh bao ba tầng, mỗi tầng tám cái đủ cho ăn bốn năm ngày. Thế nhưng…

 

Mới mấy giấy Cốc Nghị còn ngày những miếng cuối cùng của cái thứ ba miệng, giờ tay chuẩn lấy cái thứ tư.

 

Tống Chinh ít nhất cũng giữ kẽ hơn, mới c.ắ.n miếng đầu tiên của cái thứ ba.

 

Quan trọng nhất là Ngu Chiêu. Nguyên Âu tự thanh tỉnh bản , lý do gì mà nghĩ một đàn ông cao một mét tám bảy ăn ít chứ?!

 

Anh vẫn giữ dáng ngay ngắn, ăn từng miếng nhã nhặn, nhưng tốc độ thì nhanh, một miếng cũng lớn.

 

Có lẽ do hơn vài tuổi, lúc Cốc Nghị còn ăn hết nửa cái bánh thứ tư thì Ngu Chiêu ăn hết bốn cái.

 

Anh thong thả lau tay, ánh mắt vẫn thoáng luyến tiếc cái thứ năm, nhưng cuối cùng vẫn dùng giọng trầm :

 

- Cảm ơn chiêu đãi, no .

 

Anh thậm chí còn uống nước ép táo!

 

Sáng sớm như vầy mà các ăn nhiều thế, thật sự chứ?

 

Trung Quốc vốn coi trọng chuyện hiếu khách, mời thì mời cho trọn, cuối cùng phần việc tiếp đãi vẫn là cho đủ.

 

Thế là trong lúc thần trí mơ hồ, Nguyên Âu bỗng nhớ cảnh chỉ trong chớp mắt, hơn nửa khay bánh bao thịt bò biến mất. Ngoài miệng cô vẫn còn giữ chút phép tắc, khẽ :

 

- Còn nữa mà, ăn thêm cái nữa ?

 

Trong ánh mắt cảnh giác như hổ rình mới của Cốc Nghị, Ngu Chiêu mỉm , khiêm tốn từ chối:

 

- Không cần, để .

 

Nguyên Âu: Ngài thật chẳng khách khí chút nào!

 

Mà đống bánh bao , cô cũng chẳng dám mở miệng tính tiền…

 

Cuối tháng sáu, trời càng ngày càng nóng. Khách bắt đầu hỏi món giải nhiệt, rõ ràng nước trái cây ướp lạnh và sữa còn đủ đáp ứng nhu cầu của họ.

 

Mùa hè vốn là mùa ăn lớn nhất của Ngôi Nhà Bánh Ngọt, nhờ kem từ trái cây tự nhiên trong gian.

 

Làm cái thật đơn giản:

 

Xay nhuyễn trái cây trộn với sữa chua, rót khuôn lót miếng trái cây, đem đông lạnh.

 

Vậy là que kem rực rỡ, mềm mát, chất phụ gia, ăn nhiều cũng lo béo.

 

Ngoài còn máy kem tươi, múc kem rưới mứt trái cây mới nấu, hoặc rắc thêm trái cây tươi, mát lạnh vô cùng.

 

Có vài loại bánh ngọt vì mùa hè ngại dầu mỡ nên giảm lượng, diện tích tủ kính giữ lạnh thu nhỏ để lộ tủ lạnh và máy kem tươi, chỉ cần một cái thấy cả thể xác lẫn tinh thần đều khoan khoái.

 

Nhân viên trong quán quen việc, Nguyên Âu càng rảnh rỗi xưa nay từng .

 

Sau khi xác nhận sơ hở gì, cô đặc biệt dùng quyền chủ quán lấy cho một bát kem to, múc hai thìa mứt đào vàng rưới lên , còn bỏ thêm thật nhiều dâu tây, đào vàng, dưa lưới và vải sắt hạt lựu, động tác sảng khoái vô cùng.

 

Nguyên Âu cầm bát kem siêu cấp xa hoa ghế sô pha hạnh phúc thưởng thức.

 

Mình cần ăn cơm~

 

Cuộc đời hảo cũng chỉ đến thế thôi...

 

- Một ly nước ép dứa lạnh.

 

Nghe thấy âm thanh quen tai, Nguyên Âu phản xạ điều kiện ngẩng đầu thoáng qua, ừm, là Tạ Dung.

 

So với cảm xúc gần như sụp đổ , bây giờ bình thường hơn nhiều, ít nhất mặt còn nét tươi rạng rỡ.

 

Tạ Dung cũng thấy Nguyên Âu, thế là bê ly nước trái cây đến đối diện cô, :

 

- Lần cảm ơn cô nhé.

 

Nguyên Âu ngạc nhiên:

 

- cũng gì mà.

 

Tạ Dung cúi đầu hút một ngụm nước trái cây, ngượng ngùng :

 

- Nếu nhờ cô ngăn mấy cái bánh kem hôm đó, chắc chắn ăn hết .

 

Sau đó chắc là hiện tại còn là hình thế nữa .

 

Nguyên Âu :

 

- Không gì, cũng là phụ nữ, cũng hiểu phần nào.”

 

Tạ Dung với cô, chuyên tâm uống nước trái cây, nhưng tầm mắt chịu lời, cứ tới ngọn bát kem của Nguyên Âu, đó nhịn mà nuốt nước miếng liên hồi.

 

Dù cho là ai nữa, cứ như thì ăn cũng nha, Nguyên Âu dở dở đề nghị:

 

- Hay cô cũng gọi một phần .

 

- A! Không , cần! - Tạ Dung hoảng hốt như gặp đại địch - uống nước dứa cũng đủ .

 

Sau việc đại diện nhắc nhở, Tạ Dung ít nhiều cũng hiểu . Sau đó tiếp tục chế độ ăn uống điều độ bảo vệ dóc dáng.

 

Đặc biệt là giữa mùa hè, là thời điểm cơ thể mỡ thừa thì chẳng thể che giấu, nhưng đồng thời cũng là cơ hội giảm cân . Bởi , công ty còn thuê huấn luyện viên tập thể hình riêng cho cô . Người đó chỉ lập thực đơn nghiêm ngặt, mà còn lên kế hoạch tập luyện vô cùng khắc nghiệt.

 

Đồng cảm thì đồng cảm, nhưng hai , hơn nữa việc liên quan đến tiền đồ tương lai, Nguyên Âu cũng tiện nhiều.

 

mà xuất phát từ đồng cảm với Tạ Dung và vì con vốn sinh những quyền lợi cơ bản cần bảo vệ, đương nhiên cũng tránh khỏi mang tiếng quảng bá sản phẩm, cô vẫn bụng giới thiệu các món ít calo trong cửa hàng của .

 

- Nước trái cây bên đều nguyên chất, thêm đường, cô thể yên tâm uống. Đương nhiên nếu thể ăn cả quả thì càng nha, chẳng bên trong còn vitamin , giúp thải độc cơ thể nữa. Ngoài còn thể đề cử thứ ăn ngon trừ bữa đó là kem trái cây! Bên trong chất phụ gia và đường, chỉ trái cây tươi và sữa chua tự , còn thể hạ nhiệt đó.

 

Cùng với âm thanh nuốt nước miếng của Tạ Dung, vài khách hàng bên cạnh nãy còn dựng lỗ tai lên giờ sôi nổi gọi món:

 

- Phục vụ, cho một kem trái cây!

 

- Anh trai, cũng !

 

- Được, nhưng mà vị gì đây?

 

- Oa, thật sự nhiều loại nha, nhà các những vị gì ?

 

- Trái cây cơ bản đều cả, đào vàng, việt quất, dâu tây, chuối, kiwi, dưa lưới...

 

Không đợi Tô Tử giới thiệu hết các loại, Tạ Dung dùng tay bịt kín tai, vẻ mặt sắp điên lên mất, to:

 

- Aaaa, tức c.h.ế.t mất!

 

Một lát , cô buông tay, nước mắt lã chã Nguyên Âu:

 

- Mở tiệm bánh ngọt ở ngay đối diện công ty giải trí, thật là quá ác mà!

 

Nguyên Âu đến mức hai mắt nheo cả , bình tĩnh đáp:

 

- Rõ ràng là công ty các cô chuyển đến mà?

 

Ai bảo tự chui họng s.ú.n.g chứ, hừ!

 

Tạ Dung:

 

- …

Loading...