“Mẹ ơi, sẽ sống cùng thật hả? Giống như tivi, mỗi sáng cùng ăn sáng?”
Mẹ hôn nhẹ lên má .
“Ừ, vĩnh viễn chia xa nữa.”
“Nếu ba con dám bỏ , sẽ bẻ gãy chân ông .”
Gãy chân đúng là nổi thật...
Ờm… cũng !
Chỉ cần ba đều ở bên cạnh là !
“Thế còn trai thì ? Cậu cũng là nhà con hả?”
Thẩm Tinh Diệu… cũng sẽ sống với chúng ?
Mắt thoáng hiện lên sự thương xót, bà khẽ thở dài.
“Tinh Diệu là đưa về cách đây hai năm.”
“Mẹ ruột bé gặp tai nạn xe ngay mặt nó.”
“Lúc đó, thằng bé mới ba tuổi.”
“Sau đó, họ hàng ai cũng thấy nó kỳ quặc, ai chịu nhận nuôi.”
“Ba con hồi nhỏ cũng giống , ít , suốt ngày rúc trong góc. Ngôn Ngôn, con thể giúp ở bên cạnh Tinh Diệu nhiều hơn ?”
[Dòng chữ chạy]
【Thẩm Tinh Diệu là nữ phụ nhặt bên cạnh thùng rác cách đây hai năm. Rời khỏi vòng ảnh hưởng của nam nữ chính, hề ác độc chút nào.】
【Cố Dự hồi nhỏ cũng từng bắt cóc, khi trốn thoát, cũng là bỏ gần thùng rác, nữ phụ nhặt về.】
【 là định mệnh lặp …】
gật đầu thật mạnh.
Sau nhất định sẽ giận nữa.
bằng lòng chia một nửa tình yêu của ba cho .
Tối ăn cơm xong, trèo lên giường của .
Thẩm Tinh Diệu ở cửa, như giận dỗi:
“Của .”
Của ?
giành gì của ?
Cậu chỉ cái giường.
Lặp : “Của .”
Ồ, đây là giường ngủ hả?
cũng ngủ với mà.
ôm chặt lấy gối của .
“ con cũng ngủ với ! Anh về ngủ với ba ?”
Khóe miệng Thẩm Tinh Diệu trễ xuống, trông rõ là vui.
nảy sáng kiến, đề nghị:
“Hay thi đấu !”
“Ai thắng thì ngủ với !”
“Thi gì?”
“Thi… thi tiếng chó sủa! Đại Hỉ giám khảo, nó thấy ai sủa giống nhất thì đó thắng!”
Đại Hỉ đang l.i.ế.m chân ở góc phòng lập tức bật dậy, nghiêm chỉnh.
[Dòng chữ chạy]
【Cho chó trọng tài? Thế tính ?】
【Thẩm Tinh Diệu: Tại đồng ý vụ ?】
【Nhớ hồi nhỏ cũng sủa như chó, chó của cả làng sủa theo, như vua chó !】
Thẩm Tinh Diệu lắp bắp:
“Trẻ con quá.”
“Anh sợ thua hả? Đến tiếng chó mà cũng sủa ?”
“… chứ!”
“Vậy .”
Cậu quanh xác nhận ai thấy, lí nhí sủa một tiếng:
“Gâu.”
Đại Hỉ chẳng thèm ngẩng đầu, tiếp tục l.i.ế.m chân.
“Đến lượt !”
nghiêm túc hắng giọng, thẳng lưng, ngẩng đầu sủa vang:
“Gâu! Gâu gâu!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/tinh-dieu-ngon-ngon/chuong-5.html.]
Đại Hỉ lập tức dựng tai, “gâu gâu gâu” đáp luôn.
“Em thắng ! Tối nay em ngủ với !”
hả hê tuyên bố.
Thẩm Tinh Diệu ôm gối, ba bước đầu một , tiu nghỉu về phòng .
Mẹ tắm xong bước , thấy giường chỉ , ngạc nhiên hỏi:
“Tinh Diệu ?”
chớp mắt:
“Anh trai bảo ảnh lớn , sẽ tự ngủ.”
“Mẹ ơi, kể chuyện . Ba suốt ngày kể mãi truyện ‘nòng nọc tìm ’ con cũng chán .”
“Con giờ tìm , nhưng nòng nọc con còn tìm nữa.”
Mẹ xoa đầu , ôm lòng.
Một mạch kể ba câu chuyện.
còn nữa, nhưng mí mắt díu .
Mơ mơ màng màng, thấy hỏi :
“Ngôn Ngôn, thời gian qua, con gọi ai khác là ?”
lẩm bẩm:
“Không… chỉ ba với Đại Hỉ. Có con gái chủ tiệm trái cây hỏi, con…”
“Ba bảo , nếu sẽ đánh gãy chân ba.”
“Ba còn , là tổ sư Bồ Đề, đang tu luyện, nên thể đến tìm tụi con.”
“Nếu con gọi khác là , sẽ buồn. Nên… con chờ mãi mãi.”
Mẹ gì, chỉ cúi xuống hôn nhẹ lên trán .
ngủ say như chết.
Nửa đêm buồn tiểu.
Vừa mở mắt định vệ sinh thì phát hiện bên cạnh trống trơn.
Ngoài hành lang, phòng của ba vẫn hắt chút ánh sáng.
tới gần thì thấy đang ép ba tường tra khảo!
“Vậy là ôm con bỏ trốn suốt bốn năm?”
“Anh nghĩ giỏi lắm ?”
Ba bất lực thở dài.
“Hồi đó là nhận nhầm . Anh còn mặt mũi nào để tìm em nữa.”
“Cả Ngôn Ngôn… cũng là một chuyện ngoài ý giữa chúng .”
Mẹ tức sốt ruột: “Anh dám đó là ngoài ý nữa hả?!”
[Dòng chữ chạy]
【Nữ phụ từ nhỏ xem là mệnh , lớn lên bên bà nội. Còn nữ chính bát tự hợp với nhà họ Thẩm nên thế chỗ, trở thành đại tiểu thư.】
【Cô chỉ đòi thứ vốn thuộc về , cũng sai ?】
【Ban đầu nữ phụ còn chị em với nữ chính, từng tặng cả ngọc bội của phản diện cho nữ chính. thử hỏi ai chấp nhận nổi khi vị hôn phu đính ước với đem lòng yêu “chị gái” danh nghĩa chứ?】
Dòng chữ còn , khi ai yêu , đến quán bar uống rượu.
Sau đó thấy ba đang theo đuổi nữ chính nên cố tình ngã lòng ông.
Rồi hai uống say, và .
“Cố Dự, nếu , thì chẳng ai ép nổi.”
Ba khổ: “Giờ tàn danh bại, càng xứng với em.”
“Ngôn Ngôn để em nuôi. Con bé theo chỉ chịu khổ. Ngày mai sẽ .”
sững ba ?
Ba cần nữa ?
Vậy theo ai? Theo ba… theo ?
Còn Đại Hỉ thì ?
Nó sẽ chọn ai?
Mẹ bóp cằm ba, lạnh: “Anh thử xem?”
hốt hoảng đẩy cửa xông , hét:
“Ba ! Ba mà, ba sẽ ôm đùi về nuôi con mà!”
“Không thể ôm đùi của ?!”
Ba c.h.ế.t trân tại chỗ.
“Không… Ngôn Ngôn, con đừng bậy. Chi Ý, ý đó...”
Mẹ buông tay, nửa nửa :
“Ra là chê nghèo, tự lực cánh sinh nuôi con?”
Ba luống cuống giải thích.