Chương 5
【Nhật ký của Giang Tự Hoài】
26/12/2013
Sáng nay, vì rảnh rỗi lên tầng ba tìm bạn.
Tình cờ thấy Cá Voi đang học thuộc bài trong lớp.
Trông cô ngoan vô cùng.
Cô mặc áo màu xanh, cũng mặc áo xanh tính cũng giống như đồ đôi đó!
Buổi trưa, loanh quanh mãi trong căng-tin.
Cá Voi hôm nay đến muộn, cô gọi món cá kho và rau cải xanh.
Thế là cũng gọi giống hệt.
Cô ăn yên lặng, hình như… thích ăn cá.
Tối đến, sân trường dạo bộ.
Lại bắt gặp Cá Voi đang chuyện với bạn.
Giọng cô nhỏ nhẹ, rõ là gì.
Hôm nay gặp Cá Voi ba liền, chắc là duyên phận .
Sáng, trưa, tối đều gặp, tính gộp cũng coi như cùng đón bù ngày Giáng Sinh !
Chỉ là… cái tên con trai cứ cạnh cô suốt…
Aaaa! Cậu thể cách xa Cá Voi của một chút ?!
Bạn cùng bàn bảo cả ngày lén la lén lút, cứ như đang theo dõi ai đó.
Vớ vẩn, chuyện như thế!
Cá Voi, chúc mỗi ngày đều vui vẻ như thế nhé.
【Nhật ký của Tô Kình】
27.12.2013
Hôm nay rơi trận tuyết đầu mùa, lòng nhẹ nhõm lạ thường.
Tuyết thật , kìm mà chạy xuống sân, đưa tay hứng từng bông.
Điều tiếc nuối duy nhất là gặp bạn học Y.
Người , ngày tuyết đầu mùa, lời dối đều thể tha thứ.
Vậy thì, bạn học Y , sẽ dối nhé.
thích nữa .
【Nhật ký của Giang Tự Hoài】
27.12.2013
Năm nay, tuyết rơi sớm hơn năm một chút.
Cá Voi và bạn của cô cùng trời tuyết, lặng lẽ phía , dẫm lên từng dấu chân mà cô để nền trắng.
Những bông tuyết khẽ rơi mái tóc cô , chỉ đưa tay gạt , nhưng đủ dũng khí.
Nghe , nếu cùng yêu ngắm tuyết đầu mùa, hai sẽ mãi mãi hạnh phúc bên .
Cá Voi, là mà thật lòng yêu thích.
Không giữa chúng , liệu một kết thúc hạnh phúc ?
thích .
Chúc mỗi năm đều bình an và vui vẻ.
【Nhật ký của Tô Kình】
31.12.2013
Hôm nay là ngày cuối cùng của năm, tuyết rơi càng dày hơn, lòng ngổn ngang đủ thứ cảm xúc.
Vui là vì một để thích, cảm xúc đều nơi gửi gắm, ánh mắt cũng điểm dừng, dù trong đó xen lẫn cả ngọt ngào lẫn khổ đau.
Thích một tỏa sáng như thế, cuộc sống bỗng định hướng và cũng vô thức trở nên giỏi giang như .
Chỉ là đáng tiếc, suốt cả năm qua, và thích gần như chẳng giao tiếp gì.
Nói chuyện cũng chỉ vài câu thôi…
(À , hình như chỉ một câu.)
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/tinh-don-phuong-hai-chieu-ngot-den-muc-nao/chuong-5.html.]
Bạn học Y, điều khiến hối tiếc nhất chính là tất cả điều tiếc nuối trong đều liên quan đến .
Người :
“Nếu thể cùng ai đó cùng một trận tuyết, thì coi như cả đời cùng bạc đầu.”
thật lòng hy vọng thể bên giữa trời tuyết và ước rằng thể hiểu tâm trạng của lúc .
Năm cũ sắp qua, dù thế nào nữa, vẫn thấy thật may mắn vì gặp .
01.01.2014
Bạn học Y, thật vui vì gặp và trong năm mới , vẫn thấy vui vì điều đó.
Cầu mong ông trời phù hộ, để năm 2014 sẽ đối xử thật với .
【Nhật ký của Giang Tự Hoài】
31.12.2013
Cá Voi.
Gần đây, hình như ngày càng thích nhiều hơn .
Khi giành giải cao trong kỳ thi, để .
Khi chụp ảnh tuyết , chia sẻ cho xem.
Khi gặp chuyện buồn , chỉ cũng cùng với .
Một năm nữa sắp trôi qua .
Chúc năm nay còn điều gì hối tiếc.
01.01.2014
Cá Voi , chúc mừng năm mới.
Chúc , năm mới rực rỡ hơn năm cũ.
Chúc , mãi mãi ở trong ánh nắng mùa xuân tươi .
Dù thể cùng bạc đầu, cũng đừng để gió tuyết chạm tóc .
Năm mới , vẫn… thích .
【Nhật ký của Tô Kình】
14.02.2014
Còn hai ngày khi tựu trường, lòng bình lặng vui cũng buồn.
Kể từ kỳ nghỉ đông đến giờ, vẫn gặp bạn học Y.
Thật ngoài những gì khác kể về nào là thành tích, danh tiếng, tài năng thì chẳng gì nhiều về con thật của cả.
Không kỳ nghỉ gì nhỉ?
Buổi sáng, kìm mà đến con phố cũ nơi hai chúng từng gặp đầu, mong thể tình cờ gặp .
như dự đoán vẫn thấy .
mang theo một hộp sô-cô-la do chính tay , nghĩ rằng nếu duyên gặp, sẽ lấy hết can đảm để tặng cho .
cuối cùng, kết cục cũng chẳng thấy thất vọng hơn, thở phào nhẹ nhõm hơn nữa.
Bởi lẽ, dù thật sự đối diện, vẫn sẽ dám đưa tay .
Bạn học Y, chúc Lễ Tình Nhân vui vẻ.
Và… chúc cho cặp đôi tình thế gian , đều thể thành đôi, nên duyên.
【Nhật ký của Giang Tự Hoài】
14.02.2014
Lâu lắm gặp Cá Voi.
Thời gian qua, thường lang thang ở phố Phong Bình, nơi đầu tiên gặp cô .
Dĩ nhiên, chẳng gặp ai cả.
Cũng thôi, cô gái ngoan nào giữa mùa đông đó vẽ tranh chứ?
Tay sẽ cóng mất.
Tô Tiểu Ngư là tên con mèo hoang vàng trắng mà nhặt ở phố Phong Bình, khi dẫn trở chỗ cũ, nó mừng lắm, chạy tung tăng khắp nơi.
Đáng hôm nay cũng định ghé đó dù nơi ý nghĩa đặc biệt với .
Tô Tiểu Ngư ăn bậy, đau bụng, nên đành mang nó bệnh viện thú y.