TÌNH MẸ DUYÊN CON - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-06-18 15:40:56
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thành nghe tôi trả lời xong gương mặt anh ta đượm buồn nhưng không giấu được cảm giác bức xúc, cố níu lấy bả vai của tôi Thành nói
-Tại sao lại không liên quan đến anh, anh yêu em mà My? anh có gì thua kém ông ta chứ? Em nhìn kỹ đi, ông ấy bằng tuổi ba em rồi đó My à?
Một lần nữa tôi thẳng thừng đẩy mạnh Thành ra và kiên quyết nói
-Anh đi về đi, tôi và anh chẳng có bất cứ mối quan hệ nào cả, tôi yêu ai là quyền của tôi. Nếu anh còn đứng đây gây rối thì tôi không có nể anh đâu đó?
-Em...Em dám nói như vậy với anh hả My? Em...em bị hắn ta dụ dỗ nên điên rồi đúng không? Được vậy thì anh sẽ về và nói cho ba mẹ em biết mọi chuyện, lúc đó chắc chắn ba mẹ em sẽ không để yên cho hắn đâu?
-Khỏi cần anh nói, vài hôm nữa tôi cũng sẽ đưa anh ấy về ra mắt ba mẹ tôi để bàn chuyện đám cưới thôi?
-Em...em dám?
-Sao lại không? Nếu anh biết điều thì đám cưới tôi còn mời, bằng không thì cái mặt anh tôi cũng không thèm nhìn tới đâu?
-
Tôi nói đến đây thì Thành chẳng còn gì để nói nữa, anh ta đưa đôi mắt hận thù nhìn tôi và Thịnh như cảnh cáo rồi lên xe chạy đi...Tôi thở dài, nhìn Thành chạy xe đi khuất mới quay lại nhìn Thịnh, anh cũng thở dài rồi đi thẳng vào trong gara. Ngồi xuống ghế anh đưa tay xoa xoa cái mặt đang sưng lên. Tôi cũng ngồi xuống cạnh anh, đưa bàn tay mình chạm vào vết thương của anh rồi lo lắng cất lời
-Anh...anh có đau lắm không hả?
Thịnh nhìn tôi, anh nắm lấy tay tôi rồi lắc đầu bảo
-Anh không đau, chỉ thấy hơi ê ê chút thôi. Mà nè hôm nay anh mới biết em dữ lắm đó nha?
-Hư đâu phải em dữ, mà là do thấy người yêu mình bị đánh nên em không thể đứng im thôi mà?Nhưng mà tại sao anh lại không đánh lại, đâu phải anh yếu hơn Thành đâu?
Tôi giận hờn nói thế vì nhìn mặt anh sưng mà tôi đau lòng lắm, Thịnh thấy tôi lo cho anh nên anh liền đưa tay vòng ra phía sau lưng tôi rồi kéo tôi vào lòng anh, anh ôm chặt tôi sau đó trầm giọng nói
-Anh không đánh vì anh biết cậu Thành đó cũng yêu em rất nhiều, trong tình yêu con người ai không muốn tranh giành hả em. Nên anh không muốn đối phó lại. Mà cậu ta cũng nói đúng đó, cậu ta xứng với em hơn là anh.
Tôi đang nép vào lòng anh, cảm nhận nhịp đập con tim của anh cũng đang rạo rực vì tôi, nhưng khi nghe anh nói như thế tôi đã bức xúc và ngước lên, nhìn thẳng vào mắt anh tôi hỏi
-Vậy ra anh không yêu em nhiều có đúng không?
Thịnh cau mày ngạc nhiên khi thấy phản ứng của tôi nên đáp lại
-Sao em lại hỏi anh như thế?
-Thì nếu anh cũng yêu em, nghe có người yêu bạn gái mình thì anh đã tranh giành với người ta rồi, chứ không phải anh sẽ cảm thông cho họ để họ thách thức lại như cái cách hành xử của anh lúc nãy? Hạnh phúc của mình mà anh còn không biết bảo vệ nữa mà?
Tôi giận thật nên nói xong là quay mặt đi chỗ khác luôn không thèm nhìn anh thêm nữa, cũng may là Thịnh không để tôi giận lâu, một lần nữa anh kéo tôi lại rồi ôm tôi chặt hơn, anh đưa một tay lên véo iu chiếc mũi của tôi. Anh nói.
-Thôi em đừng giận nữa, giận hoài là xấu lắm đó?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/tinh-me-duyen-con/chuong-4.html.]
Tôi nhìn anh bĩu môi, và hào hứng nói
-Ai bảo anh làm em giận làm chi. Mà nè hay là cuối tuần này em đưa anh về gặp ba mẹ em nha.
-Cái gì? Chẳng lẽ lúc nãy em nói với Thành là sự thật?
Thịnh có vẻ bất ngờ nên thảng thốt hỏi lại tôi ngay, còn tôi, tôi đã xác định yêu anh và muốn lấy anh làm chồng nên ngay lập tức tôi gật đầu liền và mỉm cười nhìn anh nói
-Em nói thật mà? Em sẽ nói với ba mẹ rằng em muốn lấy anh.
Lần này trái lại với sự hào hứng của tôi, Thịnh chủ động buông tôi ra, ánh mắt anh suy tư, lời nói cũng ngập ngừng
-Diễm My, anh nghĩ em nên suy nghĩ cho kỹ đi em...chuyện này không thể giỡn được…với lại anh cũng sợ ba mẹ em khi gặp anh rồi sẽ không đồng ý cho em và anh quen nhau nữa đâu
-Em…
Tôi định nói với anh rằng anh cứ yên tâm đừng lắng lo vì tôi đã suy nghĩ rất kĩ và ba mẹ tôi cũng rất dễ, ba mẹ thương tôi nên cũng sẽ thương anh và đồng ý cho tôi lấy anh thôi.
Nhưng khi tôi vừa mở lời định nói ra thì bất ngờ tôi chợt phải im lại khi mà từ ngoài cửa đã thấy một cô gái đi vào, trên tay cô ta còn mang một túi xách rất to.
Nhưng điều đáng để tôi bận tâm là khi vừa nhìn thấy Thịnh cô ta đã thể hiện rõ sự mừng rỡ rồi cất một giọng nói rất ư là ngọt ngào và gọi lên tên anh
-Anh Thịnh ơi em về rồi đây!
Cô ta nói xong, bất ngờ ngay lập tức Thịnh buông tay tôi ra trong sự ngỡ ngàng của tôi, anh đứng bật dậy, nở một nụ cười niềm nở với cô ta
-Ừ Dung mới về hả em, đi đường xa có mệt không hả?
Cô ta cũng mỉm cười, lộ ra hai lúm đồng tiền rất duyên rồi đáp lại
-Em không mệt, em có đem trái cây và 2 con gà xác lên cho anh đây, chiều nay mình nấu cari ăn nha anh.
-Ừ thôi em vào trong nhà rửa mặt rồi nghỉ ngơi đi.
-Dạ.
Cô ta nói chuyện với Thịnh xong liền lia mắt qua liếc nhìn tôi mấy giây, biểu cảm trên gương mặt bí hiểm lắm, không biết đang nghĩ gì nhưng im lặng rồi né mấy chiếc xe ra mà đi thẳng vào phía sau nhà, còn Thịnh anh nói chuyện với cô ấy rồi cũng nhanh chóng đứng lên cởi luôn chiếc áo đồng phục trong tiệm ra, để lộ cơ bắp cuồn cuộn.
Tôi thấy anh rất bình thản đi xung quanh nhặt mấy con đinh óc gom vào một góc, rồi ngó ngàng xem những lốp xe mà chẳng thèm quan tâm đến biểu cảm đang thắc mắc của tôi về cô gái đang vừa đi vào trong này.
Thế nên chính vì sự lơ là của anh đã khiến cơn bực tức và hờn ghen trong lòng mình dâng lên đến đỉnh điểm. Đang ngồi ở ghế, giờ phút này sau tôi thấy cái gì cũng chướng mắt, thế là thẳng chân đá văng luôn chiếc ghế inox đối diện.
Tiếng động vang lên inh ỏi đến chói tai, chiếc ghế cũng ngã chỏng chơ kế bên chân Thịnh nên làm anh giật mình quay lại. Anh nhìn tôi, đôi mày rậm nheo lại rồi bày tỏ sự ngạc nhiên
-Em làm gì vậy My? Sao lại đá ghế hả?