Nguyên Diêu bóng dáng Diệp U Lan rời khỏi quán , đúng lúc thuộc hạ đến cạnh nàng mà : “Có vẻ Nhị Công Chúa tin tưởng tiểu thư…”
Nguyên Diêu nở nụ nhạt bảo: “Công Chúa chỉ là nhung nhớ ái nhân nên gặp , chúng hiểu cho chứ.”
Diệp U Lan tạm thời đồng ý với quyết định của nàng, ngược yêu cầu gặp Tần Y dù nàng hết lời sẽ bao nguy hiểm nhưng đối phương quyết chẳng đổi ý.
Nếu như thế, nàng thành cho bọn họ thôi.
Nguyên Diêu nghĩ dặn dò thuộc hạ: “Sắp xếp chỗ để hai họ gặp gỡ, đảm bảo rằng cả Thái Tử và Thế Tử đều tin.”
Thuộc hạ do dự cuối cùng thốt lên: “Tiểu thư định mượn đao g.i.ế.c ? để Thái Tử Nguyên Gia chúng bao che Tần Y, e rằng thỏa.”
Nguyên Diêu xong thì nhạt, chậm rãi trả lời: “Ngươi lo lắng chọc giận Thái Tử, sẽ rũ bỏ Nguyên Gia ư? Chỉ e Thái Tử cần củng cố địa vị, lựa chọn nhất là Nguyên Gia, hơn nữa giúp Thái Tử loại bỏ Diệp Thành Ưng mà thành nổi một mong của , thì lấy mặt mũi nào trách cứ Nguyên Gia chứ!”
Thuộc hạ dường như hiểu ý liền im lặng nhận lệnh.
…
Mười ngày Nguyên Diêu để thuộc hạ đưa Tần Y gặp Diệp U Lan, phần nàng ở Nguyên gia một bức thư từ cha, cắt đứt mối quan hệ ở Nguyên gia, mới đến ngoại thành trong rừng nơi Tần Y và Diệp U Lan gặp gỡ.
Lúc Nguyên Diêu tới thì nấp ở góc khuất gần đó, nàng đưa mắt đôi nam nữ đang cách một , bên tai bọn họ chuyện tiếng be bé.
Diệp U Lan nức nở kêu lên: “Rốt cuộc thế ? Là kẻ nào tay tàn độc chứ?”
Tần Y lắc đầu tỏ vẻ mờ mịt đáp trả: “Không rõ là ai, nhưng Nguyên Diêu cứu giúp và chăm sóc .”
Diệp U Lan đổi sắc mặt, dường như vô cùng chán ghét mà bảo: “Nguyên Diêu cũng ôm tâm tư riêng thôi, gì kẻ nào thật sự tới nỗi trải sẵn đường cho khác. Huynh đừng tin nữ nhân !”
Tần Y , dáng vẻ cao ngạo của Diệp U Lan, ngay từ gặp gỡ đầu tiên y cảm nhận đối phương là một vị Công Chúa trưởng thành, vốn chẳng dạng ngây thơ như từng nghĩ, quan trọng nhất đối phương mang sự quen thuộc sâu sắc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/tinh-yeu-ket-thuc-4-lang-ngoi-len/chuong-21-uyen-uong-menh-kho.html.]
Diệp U Lan định kêu đẩy Tần Y , tuy nhiên đúng lúc Thái Tử xuất hiện, nhanh chóng lệnh: “Giao Tần Y cho xử lý!”
Tay sai cạnh Thái Tử lao tới khiến Diệp U Lan ngỡ ngàng, lập tức che chắn Tần Y ánh sắc bén của Thái Tử.
Thái Tử cau mày cảnh cáo: “U Lan, đừng để tay với !”
Diệp U Lan lắc đầu kiên định ôm chặt Tần Y : “Thái Tử hãy thành cho , khi hòa sẽ dốc lòng trợ giúp thăng tiến!”
Thái Tử biểu hiện gì, ngược hé môi tiết lộ: “Muội nghĩ rằng sống khi gả ư? Hay là định biến Tần Y thành của hồi môn để cùng xuất giá? U Lan, nên việc là thể, thà rằng bây giờ hãy cho trong vòng tay , sẽ thanh thản mà chẳng chịu khổ sở gì nữa.”
Tần Y là thuộc hạ của , từng hứa hẹn nhiều điều khi cả giang sơn sẽ giúp đối phương lấy , nhưng Tần Y đại bại tay kẻ khác quá sớm, như chỉ đành diệt trừ thôi.
Bởi vì cần một phế vật, cho dù lòng trung thành thế nào.
Phần Tần Y hết hai đôi co, cuối cùng y hướng về Thái Tử : “Thuộc hạ thể chuyện với ngài ? Một việc quan trọng.”
Chờ Thái Tử đồng ý, Tần Y lập tức thì thầm qua tai Diệp U Lan, hồi lâu vị Công Chúa tỏ sững sờ mà gật gù, cuối cùng đối phương rời để Tần Y một đối diện.
Nguyên Diêu trong góc đang quan sát, tuy nhiên nàng khó hiểu rằng Tần Y gì, tại dỗ dành Diệp U Lan rời khỏi?
Ánh mắt Nguyên Diêu về hướng Diệp U Lan , nàng ngoắc tay với thuộc hạ ẩn nấp hiệu hãy hành động chạy theo đối phương. Lát Tần Y chuyện cùng Thái Tử: “Có Công Chúa nhất định hòa ?”
Thái Tử nhẹ nhàng đáp: “Đó là mệnh của Công Chúa, nếu như cố phản kháng thì sẽ gây họa chiến tranh, hơn nữa ngươi yên tâm là Thế Tử yêu chiều U Lan, U Lan ắt muôn vạn phong quang.”
Tần Y khẽ mỉm , mặc dù y cũng chẳng thể nhớ quá khứ, nhưng linh cảm rằng hôm nay y chết, song im lặng mà , bởi nếu cố chấp níu giữ vị Công Chúa đó thì cả hai bọn họ đều khổ sở.
Khoảnh khắc đối phương che chắn bảo vệ , y liền nhận trái tim bản vẫn luôn thuộc về nàng … Nên y giả vờ cách đối phó Thái Tử sẽ thoát , nhằm lừa Công Chúa , thực chật chỉ để nàng chứng kiến cảnh c.h.ế.t chóc.