“Đồng Đồng…”
“Tần Mục, đừng như nữa…” giật tay : “Anh thế , chẳng khác nào một gã đàn ông ly hôn hối hận.”
“, là .”
“Cái gì cơ?”
“Một gã đàn ông ly hôn hối hận.”
ngẩn thật lâu, bỗng bật , đến chảy cả nước mắt.
“Anh đang cái gì thế? Đừng bảo định với rằng, khi ly hôn mới phát hiện thể rời xa , mới phát hiện thích , mới phát hiện mới là tình yêu đích thực của ?”
mãi dừng , nước mắt cũng lăn dài xuống má.
Thật sự buồn quá.
“ .” Anh chăm chú: “Anh yêu em.”
“Anh hối hận vì lúc ly hôn buông tay quá dễ dàng. Khi nghĩ như thế sẽ giúp em còn đau khổ trong mối quan hệ . đến khi em rời , mới nhận …”
“Chát!” vung tay tát thẳng mặt .
“Tần Mục, đúng là một gã khốn nạn.”
lau mặt, giọng run run.
“Đừng xuất hiện mặt nữa.”
23
Đêm hôm đó, Tần Mục vẫn lầu nhà .
Em út cạnh , xuống cửa sổ, khẽ : “Chị, công bằng thì, bài đăng gỡ nhanh như , rể… , Tần Mục, cũng coi như giúp khá nhiều. Còn chuyện Liêu Khải nữa…”
Đến nửa đêm, điện thoại bỗng reo.
Là em thứ hai.
“Chị, em út, hai mau về , đột nhiên ngã bệnh, nghiêm trọng, đây? Em gì đây?”
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Trong điện thoại, em thứ hai nức nở vì hoảng loạn. và em út vội vàng mặc quần áo xuống lầu.
từ nhà về đó hơn 150 cây , nửa đêm xe cộ ít, gọi mãi mà chẳng bắt chuyến nào.
Không ngờ Tần Mục vẫn còn ở lầu.
“Có chuyện gì ?” Anh dụi tắt điếu thuốc, bước nhanh đến: “Xảy chuyện gì ?”
Mẹ vốn dĩ vẫn luôn khỏe mạnh, nhưng hiểu đột nhiên ngất xỉu. Em thứ hai thức dậy cho con bú, mới phát hiện bất tỉnh ngay cửa nhà vệ sinh.
Trong điện thoại, em đến nghẹn giọng.
“Để đưa hai em , đừng lo.”
Ngồi xe, thể kìm mà run rẩy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tinh-yeu-mua-tuyet/11.html.]
Một đôi bàn tay bất chợt phủ lên đôi tay lạnh buốt của .
“Không .” Tần Mục thẳng phía , bàn tay nóng hổi: “Đừng sợ.”
Đến bệnh viện huyện, em hai đang bế con ở hành lang, thấy chúng , nước mắt liền trào .
“Bác sĩ là bệnh cấp tính, nguyên nhân giờ vẫn rõ, nhưng… nhưng nguy hiểm. Đêm nay nếu thể qua khỏi thì…”
“Đừng sợ.” ôm lấy em, mặc dù bản cũng run rẩy vì sợ hãi: “Em bế Lạc Lạc về , chúng ở trông.”
Thật may mắn, đêm hôm đó vượt qua .
Sau đó, viện điều trị ít nhất một tuần mới xuất viện. Bà lạ chăm sóc, vì quen khi bên cạnh .
Ba chị em chúng phiên ở chăm . dù bảo Tần Mục về, nhưng chịu rời .
Chuyện ly hôn, cả em hai lẫn đều .
Một hôm, giường bệnh bên cạnh bỗng tỏ vẻ ngưỡng mộ, hỏi : “Chàng trai bận bịu lo toan là con trai bà ?”
Mẹ tự hào đáp là con rể.
Bà nắm lấy tay , mỉm với giường bên: “Nhà ba cô con gái, chỉ con gái lớn là khiến yên tâm nhất. Từ nhỏ đến lớn học hành luôn đầu, công việc cũng , con rể cũng .”
Người giường bên cũng : “ , trai trông hiền lành, trai, mấy hôm nay chăm sóc bà tận tình chu đáo, còn tưởng con ruột chứ. Con gái bà thật phúc.”
Một tuần , xuất viện. Bà chịu rời khỏi nhà để về chỗ ở, nên chúng đưa bà trở về.
“Hai đứa mau việc ,” bà giục và Tần Mục: “ khỏe , đừng vì mà ảnh hưởng công việc, trong nhà còn em hai của con mà.”
Đợi ngủ, và em hai ở bậc thềm cửa nhà chuyện.
“Chị, may mà chị và rể về kịp trong đêm, nếu chỉ một em, còn bế theo Lạc Lạc, thật sự .”
“Chồng em… về ?” Nhiều ngày , cuối cùng cũng hỏi .
Em im lặng một lúc, lắc đầu.
“Chị, em và … cũng chỉ là đôi bên cần thôi. Nhà khi đó cần một khoản tiền, còn ba thì cần một rể ở rể.”
Em gượng: “Thật em luôn cảm thấy là chẳng đóng góp gì cho gia đình. Chị học giỏi, em út thì cá tính, ý tưởng. Còn em… dường như từ đến nay đều gì.”
“Hồi học, em cũng cố gắng, nhưng thế nào cũng hiểu bài. Làm trong xưởng thì luôn mắc .”
Em khẽ : “Em chị luôn phản đối em lấy , cũng phản đối chuyện rể ở rể, nhưng chị , đó là điều duy nhất lúc em cảm thấy thể cho gia đình .”
“Không ngờ… ba con trai.”
Ba , nhiều năm thầu xây dựng xa nhà, hai năm cặp kè với một phụ nữ nấu ăn ở công trường. Trớ trêu , đàn bà đó thật sự sinh cho ông một đứa con trai khi tuổi xế chiều.
Con trai vốn là nỗi canh cánh trong lòng ông. Trước khi và Tần Mục kết hôn, ông ly hôn với , vội vã sang bên xây dựng một gia đình mới.
Có lẽ đó cũng là lý do ngày đặc biệt thích Tần Mục, vì nhà thuộc tầng lớp tri thức. Bà nghĩ rằng lấy sẽ giống bà, sẽ nhà chồng ức h.i.ế.p chỉ vì sinh con trai con gái.
Còn chồng của em hai, từ khi về nhà ở rể, khi sinh con xong thì theo ba xa.
Ngoài việc hàng tháng gửi tiền sinh hoạt đều đặn, gần như chẳng bao giờ về nhà.