bước tới: “Vị nên xưng hô thế nào?”
Anh dậy, bắt tay : “ là Hứa Tư Nhiên.”
Em út bước gần: “Anh bao nhiêu tuổi ? Sinh viên ?”
“28.”
“Ối!” Em út kêu lên: “Trông trẻ thế cơ .”
suy nghĩ một chút, hỏi: “ con đường nhiều quán, hứng thú giúp chúng app?”
Anh trầm ngâm: “Chắc là duyên thôi. Vì bước đây, hơn nữa xiên que của các chị ngon thật. Với , cũng sẽ thu phí chứ miễn phí .”
Anh đưa sơ yếu lý lịch cho chúng xem, lúc mới là nhân viên của một công ty Internet nổi tiếng tại địa phương.
Cuối bản lý lịch, là những giải thưởng mà chẳng hiểu nổi.
Thế là, tối hôm , trong quán nhỏ đầy 20 mét vuông, ba chúng quây quần bên chiếc máy tính của Hứa Tư Nhiên, bàn bạc suốt cả buổi tối.
Mãi lâu , mới , thì đêm hôm đó từng là ngày đen tối nhất trong cuộc đời 28 năm của Hứa Tư Nhiên.
15
Lần nữa gặp Tần Mục, là ngày thứ hai khi quán khai trương.
Tan ca, ghé quán xiên que, phát hiện Tần Mục đang bên trong.
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
“Anh chuyện với chị.” Em út kéo , thì thầm: “Em mắng xối xả, chửi đủ loại mà vẫn chịu .”
bước tới, xuống đối diện .
“Dạo em chứ?” Anh hỏi.
“Cũng tạm, khá bận.”
Không khí yên lặng một lúc, bỗng : “Anh sẽ ở bên Lâm Tuyết , rõ ràng với cô .”
sững .
“Chuyện … chẳng còn liên quan đến nữa.” mỉm .
Anh lắc đầu.
“Đồng Đồng, em vẫn điện thoại của . Có thể cho một chút thời gian, chúng chuyện riêng ?”
lắc đầu: “Đã ly hôn , chẳng còn cần thiết nữa, ?”
“Những ngày , nghĩ kỹ về tất cả chuyện từ khi Lâm Tuyết . Là của , vì áy náy mà kịp vạch rõ ranh giới với cô ,” từng chữ từng chữ : “nhưng bây giờ, …”
“Đinh đoảng” một tiếng, cửa mở .
“A, đói c.h.ế.t mất!” Hứa Tư Nhiên đeo ba lô laptop bước , đầu thấy , liền vẫy tay tươi: “Hi, bạn học Đồng Đồng, hôm nay tan sớm thế.”
Anh tới, thấy Tần Mục thì sững : “Em hẹn ?”
lắc đầu: “Không, chỉ tình cờ gặp quen , dăm câu thôi. Chúng tiếp tục chuyện hôm qua nhé.”
Sắc mặt Tần Mục lập tức sa sầm.
dậy, cùng Hứa Tư Nhiên chuyển sang bàn khác, tiếp tục thảo luận về mini app của chúng .
Thật Hứa Tư Nhiên là một khá hài hước. Thảo luận một lúc, đến mức chịu nổi, bèn : “Anh thể thôi chọc , chịu hết nổi .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tinh-yeu-mua-tuyet/8.html.]
“Em thỏa mãn chứ,” tươi rói: “ khác kể hài độc thoại còn trả tiền đấy.”
“Anh chẳng giống một lập trình viên chút nào.”
“Tại ? Vì trai, hói, chẳng mặc áo sơ mi caro ư? Lục Đồng Đồng, em đang kỳ thị đó hả?”
bật ngừng . Khi đầu , mới phát hiện chẳng từ khi nào, Tần Mục rời mất .
16
từng nghĩ Tần Mục sẽ xuất hiện nữa.
ngờ, từ hôm đó trở , ngày nào cũng lái xe đến cửa quán chờ tan ca.
“Tần Mục, , chúng chẳng còn gì để cả. Hơn nữa bận, cũng thời gian.”
“Không , chờ em,” đáp: “chờ đến khi em thời gian.”
Đến ngày sinh nhật, quán nhận một gói hàng.
Là loại nước trái cây thích nhất, cả một thùng 20 chai.
“Loại nước khó mua lắm!” Chị đầu bếp trong quán kinh ngạc: “Con gái chị thích uống, nào cũng giành .”
“Thứ giờ từng thấy bán cả thùng, tặng chẳng lẽ xếp hàng mua từng chai một ?”
Sau đó, thường xuyên mang cơm tới.
“Nếu tối nào em cũng ăn xiên que, dày sẽ chịu nổi.” Anh nhắn tin cho : “Tất cả đều do tự nấu, hoành thánh theo cách em dạy , nhưng chắc chắn ngon bằng em .”
Trong túi còn một tờ giấy nhỏ.
Trên đó : “Đừng quá mệt.”
Mọi thứ, dường như đảo ngược với .
“Anh ?” Em út chống cằm: “Tâm thần phân liệt ? Hay là dứt khoát với Bạch Nguyệt Quang ? Muốn tái hôn ?”
khẽ lắc đầu, đưa cơm cho chị nấu đồ ăn trong bếp.
“Không ,” nhạt: “chỉ là nhất thời quen. Qua một thời gian, sẽ bỏ cuộc thôi.”
17
ngờ, chỉ vài ngày xảy một chuyện.
Đó là chín giờ tối, trong quán khách. Hứa Tư Nhiên bận tăng ca đến, chỉ , em út và một chị đầu bếp.
Bất ngờ, một gã đàn ông xông thẳng .
“Lục Tinh Tinh, con đàn bà đê tiện, trả cho tao 300 nghìn!”
Hóa là Liêu Khải.
“Anh cái gì ! 300 nghìn vốn dĩ là của , Liêu Khải, còn hổ ?”
“Đó là tiền của ! Là cô lấy trộm lúc bỏ !” Liêu Khải gào lên, bất ngờ nhấc một cái ghế, đập mạnh xuống sàn.
“Mày và con đàn bà đều chẳng gì! Nó lừa sạch tiền của tao bỏ trốn với thằng khác. Còn mày, mày cũng thế. Không, … mày giống, mày vẫn còn 300 nghìn trong tay. Đưa cho tao… tao trả nợ, Lục Tinh Tinh, đó là khoản nợ chung của chúng !”
Vừa , lao tới.
chắn mặt em út, hiệu cho chị đầu bếp gọi cảnh sát.
“Liêu Khải, cút ngoài ngay!”