xin nghỉ một ngày vụ hôm .
Không vì sợ đối diện. Mà vì sẽ gì nếu gặp .
nghĩ… lẽ cũng đang cảm thấy hổ. Cũng lẽ, đang cố cứu vãn cuộc hôn nhân mà vô tình phá vỡ.
trách.
Không còn sức để trách nữa.
Sáng hôm , đến công ty bằng cổng phụ, thẳng lên tầng, tránh né ánh mắt.
khi bước thang máy, thấy . Thẩm Lục.
Anh mặc sơ mi trắng, cà vạt, tay cầm cốc cà phê nguội.
Góc mắt quầng thâm. Trông mệt mỏi. Khác hẳn với vẻ chỉnh chu thường ngày.
định , nhưng bước tới, một lời, nắm tay kéo .
Chúng dừng ở một phòng họp nhỏ ít dùng. Cửa đóng .
kịp phản ứng thì :
“Hạ Hạ… xin .”
“Là của . Lẽ bảo vệ em.”
. Không đáp.
“Anh nghĩ cô đến công ty. Anh cũng nghĩ… để em tổn thương như thế.”
“Anh em ghét lôi giữa đám đông. Anh em chịu ánh đó.”
khẩy.
“Anh nhiều quá. chẳng cái nào ngăn .”
Anh bước tới gần, giọng thấp :
“Anh sai. từng… nghiêm túc với em.”
nhíu mày:
“Nghiêm túc? Vậy còn vợ ? Con ? Danh , nhà cửa, tất cả đều mang tên chị . Còn em? Em là gì?”
Anh trả lời. Tay run nhẹ.
gật đầu, lùi :
“Chúng dừng ở đây . Trước khi thứ tệ hơn nữa.”
xoay .
ngay khoảnh khắc đó — ôm từ phía . Rất chặt. Rất bất ngờ.
cứng . Tay ghì lấy eo , như giữ thứ đang từ từ rơi xuống.
“Anh xin em… Đừng rời như .”
rằng, ngay chính khoảnh khắc … một cánh cửa hẹp bên hành lang hé mở.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/toi-tung-la-ke-thu-ba/chuong-7-toi-la-nguoi-bi-giu-lai-nhung-khong-bao-gio-duoc-giu.html.]
Một ánh đèn đỏ nhỏ xíu từ camera điện thoại lén chụp hình chúng — giữa công ty, giữa giờ việc, giữa lòng đầy thị phi.
gỡ tay . Không gì thêm.
Chỉ đẩy cửa bước . Một .
Ba ngày , bức ảnh gửi ẩn danh đến một hòm thư cá nhân.
Người nhận là chị – vợ .
Bức ảnh mờ. rõ hình đang ôm từ phía , trong phòng họp 5.
Rất rõ. Quá đủ để bóp nát lòng tự trọng của một đàn bà còn đang cố tha thứ.
Tối hôm đó, tạt acid.
Trên đường từ công ty về, ở góc phố đèn mờ gần trạm xe buýt, một phụ nữ trùm kín mặt tiến đến gần.
thì…
Cả thế giới trắng lóa, bỏng rát. Rồi tối sầm.
Khi tỉnh , trong bệnh viện.
Mặt băng kín. Đôi tay quấn gạc.
Người chết. Chỉ là… một bên mặt ăn mòn .
Cảnh sát bảo rằng tay là một phụ nữ, khi bắt khai:
“ điên. tỉnh táo lắm.
Chồng ôm nó trong công ty, còn là nhạo lưng mỗi ngày.
Nó cướp chồng , nó trả giá.”
Không ai bênh vực .
Mạng xã hội bảo “gặp báo ứng”.
Một cô gái như – trẻ, xinh, tự nguyện thứ ba – giờ hủy dung.
Nhiều vỗ tay hả hê.
“Công bằng đấy.”
“Cho đáng cái tội hồ ly tinh.”
Còn ?
Anh đến.
Không một lời . Không một tin nhắn.
đang ở . Có , giận, đang cố níu kéo vợ .
còn quan tâm.
bằng tay trái, nguệch ngoạc sổ:
“Cuối cùng, một danh phận.
Danh phận của kẻ trừng phạt.”