14.
Đương nhiên , đời nào hại chúng.
yêu Lili bé nhỏ, yêu bé "tan thành từng mảnh", yêu Phu nhân Hồng Leo và Bộ xương m/áu me, và cũng yêu luôn cả xương trắng nhỏ, gấu trúc lớn cùng hổ con.
"Dì Trương đợi chút."
editor: bemeobosua
đang treo bộ đồng phục lên, nghĩ mai sẽ mặc, thì đầu , là ông chủ Ngôn Tuyết.
"Có chuyện gì ạ?"
thắc mắc, "Có công việc sai sót đồ ăn hợp khẩu vị ?"
Ông chủ Ngôn Tuyết hiếm khi khỏi phòng, bình thường thì mấy ngày liền ông cũng ngoài.
Ông chủ Ngôn Tuyết sảng khoái : "Là tăng lương cho cô đó, cô ."
"Họ đều nhất trí đề cử tăng lương cho cô, tháng lương gấp đôi thì ?"
"Không, gấp ba !"
Trong lòng vui như nở hoa, chuyện thế ư!
Trên đời ông chủ chủ động tăng lương, quyết định , sẽ đến ch/ết thì thôi!!
"Vâng, ông chủ Ngôn Tuyết."
"Cảm ơn ông chủ Ngôn Tuyết!"
Công ty thần tiên, ông chủ thần tiên đây mà!!
Ngôn Tuyết bóng lưng mà toát mồ hôi hột, ông sẽ là vì tiểu Hồng Leo đột nhiên xuất hiện bàn việc của , ném một chuỗi vàng, ánh mắt khinh bỉ, :
"Nghe lương của dì Trương chỉ một vạn tệ, chậc chậc, keo kiệt thế hả, thằng đàn ông keo kiệt!!"
"Ngôn Tuyết là thằng đàn ông keo kiệt!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/toi-vao-game-kinh-di-de-nau-an-cho-npc/chuong-14.html.]
"Ngôn Tuyết là thằng đàn ông keo kiệt!"
Tiểu Hồng Leo học những gì từ đám chơi nữa!
Đều chúng hư hết .
Đám chơi đáng ghét!!!
Thế nên Ngôn Tuyết đợi dì Trương giao cơm xong, để chứng minh keo kiệt, ông trực tiếp đến đây luôn.
15.
Thứ Sáu là ngày giao cơm tối.
Ban ngày chơi chơi phó bản, tối thì .
Khi gõ cửa phòng Lili, từ xa thấy tiếng líu lo ngừng bên trong.
"Có dì Trương , dì Trương dì Trương!"
"Đừng chen lấn, đừng chen lấn, là đầu tiên!"
Lili đúng lúc vươn tay , đột nhiên đẩy cửa bật , với động tác nhanh nhất "rầm" một tiếng đóng chặt cửa .
lo lắng: "Lili, bên trong chuyện gì ?"
Lili gãi đầu, mặt méo xệch: "Mấy thứ xí đó mà, quan trọng ."
Lili nhảy nhót vòng quanh , mỗi bước nhảy cao tới ba mét.
"Dì Trương, bánh trứng, bánh trứng nho, bánh trứng dâu tây!"
lấy phần của cô bé đưa cho. Sức bật của Lili thật đáng nể, thể thi nhảy xa .
"Cảm ơn dì Trương, dì Trương."
Ánh mắt Lili dán chặt cánh cửa, như thể bên trong con quái vật ăn thịt, cô bé vơ lấy mấy cái bánh trứng nhét hết miệng.
May mà miệng đủ to, rơi cái nào ngoài.