Tốt Nghiệp Về Quê Kiếm Tiền Âm - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-08-16 03:50:55
Lượt xem: 580
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
chống nạnh ngước lên hét:
“Anh bạn , cần mua đất nghĩa trang ?”
“ giảm giá 10% cho nhé! Trọn gói từ chuyển xác, hỏa táng, chôn cất đến đốt nhang!”
“Có ở đây, thể yên tâm mà chết, nhẹ nhàng xuống mồ, ma cũng vui vẻ!”
“Anh đồng ý thì hú một tiếng nhé?”
Một lúc , từ cây vang xuống giọng lạnh lùng quen thuộc:
“Tô Niệm?”
ngạc nhiên, khách hàng tên ?
Người đó cố gắng đầu , lộ gương mặt quen thuộc, lạnh như băng.
Trên cây… là Hoắc Đình Thâm?!
Xong …
Hoắc Đình Thâm mua đất nghĩa trang mà!
Khách hàng , thể tái ký hợp đồng!
đau lòng chết, phất tay :
“Sếp Hoắc, cứ treo ở đó nhé, bán cho nữa .”
Quay lưng bỏ , phía vang lên tiếng gọi yếu ớt của Hoắc Đình Thâm:
“Đừng …”
Sao thế, luyến tiếc ?
Hoắc Đình Thâm điều chỉnh thở, trầm giọng:
“Trên mang dây chuyền định tặng cô, giá niêm yết 20 triệu.”
“Cứu xuống, nếu thì cùng cái dây chuyền c.h.ế.t chung luôn.”
6
Lời còn dứt, cành cây liền phát một tiếng “rắc” gãy rụng .
vẫn đang chống nạnh, trơ mắt Hoắc Đình Thâm, quần áo tả tơi, rơi tự do từ cao xuống.
Và xui xẻo thế nào, rơi trúng ngay !
Khoảnh khắc đó, nghĩ c.h.ế.t chắc .
khi tay chạm vùng cơ bụng săn chắc , sống ngay tức thì.
Thật tay, mềm cứng, vuông vức hảo.
Chỉ là… một chỗ cấn cấn thấy kỳ.
Hoắc Đình Thâm thở hổn hển :
“Buông … đó cơ bụng, là tiểu của .”
Hự.
cứu một mạng, sờ một cái thì chứ?
Cũng cố tình!
Cũng may đất là bùn mềm, chứ nếu rơi trúng mấy tảng đá bên cạnh, hôm nay chắc chôn theo luôn !
Hoắc Đình Thâm đè lên , phần trần trụi, nóng hầm hập.
Trên da chi chít vết xước, cứ như diễn phim hành động SM tơi tả .
hỏi :
“Áo ?”
Anh đáp:
“Từ độ cao đó rơi xuống, giữ cái quần là kỳ tích .”
đẩy :
“Vậy thì dậy ! Nặng quá, đè đau cả ! Với cả cấn lắm!”
Anh trả lời bình thản:
“Tay gãy , dậy .”
Được thôi, dậy thì dậy.
vận hết sức tay chân, cố vùng , chỉ “roẹt”... tiếng vải rách toạc.
“Cô cũng giỏi thật.” Giọng Hoắc Đình Thâm bình thản đến mức tuyệt vọng. “Giờ thì quần cũng còn .”
Cái quần vốn rách tả tơi, giờ đá thêm cú nữa là tan tành.
Không cái quần trong còn nguyên ?
Nếu nó cũng rách… thì thể một cái ?
Hoắc Đình Thâm như suy nghĩ trong đầu , mặt đỏ lên:
“Không .”
Hừ, đồ keo kiệt!
Anh cử động , cũng đẩy nổi, cứ tưởng cả hai đây chơi “xếp hình” đến sáng.
lâu , từ trong rừng vang lên tiếng sột soạt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/tot-nghiep-ve-que-kiem-tien-am/chuong-3.html.]
Một gương mặt quen thuộc chui từ bụi cây.
Ồ, là tên bắt cóc !
7
Tên bắt cóc thấy Hoắc Đình Thâm đang bất động.
Hắn lao đến chỉ trong vài bước, ha hả:
“Hahaha, Hoắc, ngã từ vách đá xuống mà chết, xem như phúc lớn mạng lớn!”
“ tiếc , hôm nay vẫn c.h.ế.t tay !”
“Kiếp nhớ mở to mắt, đừng động nên động!”
Hắn rút một con d.a.o nhọn, giơ lên định đ.â.m xuống.
lúc nguy hiểm, Hoắc Đình Thâm lật né sang một bên, tung một cú đá thẳng n.g.ự.c .
Tên bắt cóc đá văng vài mét, sóng soài đất, thể tin nổi:
“Anh… chẳng liệt ?!”
Phải , giờ mới ngộ .
Vừa nãy trèo lên , chẳng còn nhúc nhích ?
thấy động tác linh hoạt lắm mà?!
Hoắc Đình Thâm dậy, hình cao lớn gần hai mét, tỏa khí thế bức .
“Động thì , nhưng tổn thương Tô Niệm.”
Trời ơi, cảm động quá mất~
mà nếu , lẽ tên bắt cóc chắc cũng để ý đến …
Vì giờ chìm nửa trong cái hố bùn .
, ánh mắt lập tức khóa chặt , nhận ngay!
“Là cô ?” – Tên bắt cóc gằn giọng, sát khí càng thêm dữ dội – “Hay lắm, một món nợ mới, một mối thù cũ, hôm nay xử hết!”
Hắn giơ d.a.o lao đến gần.
Hoắc Đình Thâm nghiêng sát , khẽ bên tai : “Chạy mau .”
đang chuẩn xắn tay áo chuẩn đánh , há hốc mồm: “???”
Hoắc Đình Thâm nghiêm giọng: “Chân gãy , trụ lâu. giữ , cô tranh thủ chạy !”
liếc xuống đôi chân dài của .
Không còn quần che chắn, cảnh tượng mắt hiện rõ sót thứ gì.
Chỉ tiếc… cái quần lót vẫn còn nguyên, thấy chỗ .
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Chân chỗ gãy quặt trông kỳ dị.
Đứng thế chắc là cố hết sức .
Giờ còn cố kéo dài thời gian cho chạy trốn?
Khụ… Ai bảo đàn ông tiền đều là chứ? Vẫn còn mà!
Hoắc Đình Thâm thúc giục: “Đừng nữa, chạy mau!”
Tên bắt cóc nham hiểm: “Muốn chạy? Nằm mơ !”
Hắn lao lên nhanh như gió, tấn công Hoắc Đình Thâm mà nhào tới .
Hoắc Đình Thâm trầm giọng quát một tiếng, dùng một tay ôm eo , bế bổng ném sang một bên.
Tên bắt cóc vung d.a.o c.h.é.m xuống, lấy lưng chắn đòn cho .
Máu b.ắ.n tung tóe, Hoắc Đình Thâm nghiến răng gằn giọng: “Chạy!”
Nhìn gương mặt tái nhợt vì đau đớn, lửa giận trong bốc lên ngùn ngụt.
Mẹ nó! Tưởng là mèo bệnh dễ ăn h.i.ế.p ?
Tên bắt cóc rút d.a.o : “Không ai chạy hết!”
Hắn giơ d.a.o định c.h.é.m xuống đầu .
nguyên tại chỗ, chờ đúng khoảnh khắc vung d.a.o xuống, tung một cú bóp cổ, đồng thời đá thẳng hạ bộ!
“Pặc”
Là tiếng… trứng vỡ!
“Rắc”
Là tiếng đ.ấ.m thẳng xuống đất!
“Rầm”
Là tiếng vớ hòn đá bên cạnh, đập gãy luôn xương chân !
8
Tên bắt cóc gào thảm thiết, móc tay bới mấy viên đá nhỏ đất:
“Cô còn cô dân chuyên?! Con nhãi ranh, tay còn độc hơn cả !”
đạp thẳng mặt , khẩy: “Đụng thì , đụng Hoắc Đình Thâm là xong với !”
Biết là ai ?