Triều Dâng Muộn Màng - Chương 10
Cập nhật lúc: 2025-11-04 13:46:17
Lượt xem: 132
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lý Đức Văn gật đầu khom lưng: "Vâng , cứ gọi là Đức Văn là ."
Phó Thẩm Chu , chỉ chắp tay lưng đó, về phía .
" và Chủ tịch Lý trái ngược . Ngày nào cũng đau đầu vì một chuyện, chính là thế nào để cái chịu bám để leo lên , đừng cúp điện thoại của ."
Phó Thẩm Chu cách ba bước chân, , khẽ: "Dám cúp điện thoại của , mà dám ?
"Khúc Lan, qua đây.”
“ ngay đây, cô qua đây ?”
24.
Phó Thẩm Chu im lặng .
như mê hoặc bởi đôi mắt đen sâu thẳm của , vô thức bước tới hai bước.
" là nhớ nhầm mà! Phó Thẩm Chu và Khúc Lan hồi đại học thật sự từng yêu !”
"Lý Đức Văn suốt ngày ỷ cái danh Phó Chủ tịch do ba để mà vênh váo quen . Đáng đời."
"Trời ơi, cái tình tiết phim thần tượng gì thế ! Cậu ? Gửi cho với.”
“Dù thì, 'ship' cặp nha, hê hê hê hê."
Tiếng xì xào bàn tán xung quanh bừng tỉnh. hồn, với Triệu Doanh: "Đàn chị, em gặp bạn một lát, lát em ."
"Đi , ."
Triệu Doanh hình như hiểu lầm điều gì đó, ánh mắt đảo qua đảo giữa và Phó Thẩm Chu, cuối cùng nở nụ hiền hậu, đẩy đẩy : "Chị chỉ là tổ chức thôi, phụ . Tối về phòng cũng cần báo cáo với chị !"
Thật sự quen ánh mắt của đổ dồn thế , rảo bước đến bên cạnh Phó Thẩm Chu, kéo tay áo sang hướng khác.
Lý Đức Văn đang sững sờ tại chỗ, còn gì đó, nhưng một cái liếc mắt của Phó Thẩm Chu dọa sợ đến mức dám hé răng.
Đi đến khu vực của khoa Tài chính, hất cằm hiệu cho : "Giải thích , tại cúp điện thoại của ?”
"Có ?" giả ngốc, "Chắc là thấy nên lỡ bấm nhầm."
"Hừ..." Phó Thẩm Chu càng thêm hừng hực khí thế, " còn tưởng cô bận bắt nạt nên rảnh điện thoại của chứ?”
"Khúc Lan, cô xem cô là... ngốc c.h.ế.t , nào cũng bắt nạt ."
ngoan ngoãn ngậm miệng.
Dù cũng nên khoan dung một chút với ân nhân cứu mạng.
Chúng xuống bên cạnh lò nướng, trai đối diện gương mặt tròn trịa mũm mĩm trông quen mắt.
ngẫm nghĩ một lúc buột miệng: "Lương Bác Kinh?"
"Vẫn còn nhớ ?" Lương Bác Kinh híp mắt , "Xem bộ dạng say rượu tối hôm đó của Lão Phó đúng là khiến ấn tượng sâu sắc."
Phó Thẩm Chu lạnh một tiếng, gì.
Lương Bác Kinh chính là bạn cùng phòng năm đó năn nỉ đến xem Phó Thẩm Thu thế nào, khi và chia tay.
Một đầu đinh khác bên cạnh huých nhẹ tay Phó Thẩm Chu, tinh nghịch : “Này, Lão Phó, đây chính là bảo bối mà giấu suốt ba năm nỡ cho bọn xem mặt đấy ?"
Phó Thẩm Chu khách khí gạt tay : "Nói ít thôi, lo ăn ."
Anh đầu đinh cũng tức giận, sang hỏi : "Em gái chắc nhỉ? Lão Phó kín miệng lắm đấy. Hồi đó, bọn cứ tò mò là tiên nữ nào thể cưa đổ , ngờ ... ưm ưm ưm."
Lương Bác Kinh nhét một miếng nấm miệng , cắt ngang lời .
Rồi sang : "Em đừng để ý lời của Lão Đỗ, điên điên khùng khùng đấy. Lão Phó thì em cũng đấy, bốn năm đại học, duy nhất bọn thấy mất kiểm soát chính là say rượu đó."
Phó Thẩm Chu cau mày ngăn : "Được , đừng nữa."
25.
Bầu khí nhất thời chút ngượng ngùng.
Lương Bác Kinh lập tức phản ứng , sang bên cạnh lấy xiên nướng cho chúng .
Tâm trạng phức tạp, vô thức đưa tay định lấy chai rượu màu hồng bàn.
Phó Thẩm Chu khẽ đập tay : "Làm gì đấy!"
"Rượu của khoa Tài chính các cho uống ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/trieu-dang-muon-mang/chuong-10.html.]
Có lẽ là vì nãy bóng gió châm chọc vài câu, nên bây giờ khách sáo chút nào.
Phó Thẩm Chu tức quá hóa , hất cằm hiệu cho : "Cô nhớ dị ứng với cái gì ?"
Trên chai rượu màu hồng vẽ hình một loại quả , là quả roi.
Nhìn thấy màu hồng, cứ tưởng là rượu sủi bọt vị đào vị trái cây nào đó, ngờ là một hương vị hiếm gặp thế .
Hồi đại học, đầu tiên đến quả roi, một loại quả của miền Nam, hình dáng dễ thương mà tên cũng , bèn mua về ăn thử, ai ngờ nổi mẩn khắp .
Phó Thẩm Chu đưa đến phòng y tế của trường, lấy dung dịch Calamine bôi lên nốt mẩn cho .
còn định che mặt, cảm thấy bộ dạng mặt mày nổi mẩn thật t.h.ả.m hại.
chỉ cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên môi , cưng chiều thở dài: "Ngoan, bỏ tay , để bôi t.h.u.ố.c cho."
Chỗ nổi mẩn ngứa, bôi t.h.u.ố.c xong thì nhẹ nhàng thổi. Cảm giác mát lạnh và nóng rực đan xen ập đến, cho đến khi má cũng ửng hồng như màu quả roi.
Sau ở thành phố phía Bắc, loại trái cây như quả roi nếu tìm kỹ thì thường sẽ mua , nên cũng dần quên mất chuyện .
logo chai rượu màu hồng, đột nhiên cảm thấy quen mắt.
"Cái ..." bỗng im bặt.
Ngày và Phó Thẩm Chu gặp , chai nước sủi bọt màu hồng bàn tiệc hôm đó cũng là vị roi của nhãn hiệu .
Vậy nên, lúc đó che miệng ly cho uống, bắt đổi sang rượu trắng, thật là vì sợ dị ứng?
im lặng, Phó Thẩm Chu cũng gì. Anh cúi đầu điện thoại, chẳng đang xem gì.
Lương Bác Kinh , kéo một đám tụ chơi trò Thật Thách.
"Khúc Lan, chơi cùng ?" Anh dùng ánh mắt hiệu cho Phó Thẩm Chu giúp một câu.
Phó Thẩm Chu để ý đến : "Không chơi thì bên cạnh xem."
"Chơi chứ!"
Có lẽ là do chuyện tác động khiến đầu óc mụ mị, nhất quyết tham gia trò chơi, để hỏi Phó Thẩm Chu về chuyện hôm đó.
cứ tưởng bọn họ sẽ tụ chơi xúc xắc hoặc bài poker.
Tuy nhiều kinh nghiệm về mảng , nhưng đây vì tiểu thuyết mà từng nghiên cứu một thời gian, nên cũng đến nỗi lúng túng.
Nào ngờ bọn họ chơi dựa vận may, mà vận may của nay luôn "kém".
Sau khi rút lá Joker nhỏ (lá bài trả lời câu hỏi) thứ ba, Lão Đỗ, cầm lá Joker lớn (lá bài hỏi), cuối cùng cũng nắm cơ hội.
Anh gian xảo, ánh mắt đảo qua đảo giữa và Phó Thẩm Chu.
"Thật Thách?"
26.
Phần "Thách" rõ ràng thể chọn , quả quyết đáp: "Thật."
Lão Đỗ đặt ly rượu mặt : "Sau khi chia tay Lão Phó, cô hẹn hò với ai khác ?"
thở phào nhẹ nhõm: "Không ."
Lương Bác Kinh lập tức xen : "Trùng hợp ghê, Lão Phó cũng ."
gật đầu lấy lệ, nhanh tay xào bài: "Tiếp tục, tiếp tục."
mấy lá bài cứ như thù với , dăm ba lượt rơi tay .
Thế là tất cả những dám hóng chuyện của Phó Thẩm Chu đều chĩa mũi nhọn về phía .
"Còn thích bạn trai cũ ?"
Uống rượu.
"Nếu cơ hội với , cô đồng ý ?"
Uống rượu.
"Trong bàn ai là hình mẫu lý tưởng của cô?"
Uống rượu.
"Khúc Lan." Một giọng trong trẻo lạnh lùng vang lên bên tai .