TRÒ CHƠI CỦA KẺ NGHÈO - CHƯƠNG 2

Cập nhật lúc: 2025-11-13 04:31:33
Lượt xem: 668

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 2:

 

Người mua thì thở phào, còn kẻ kịp thì chỉ đ.ấ.m ngực, ánh mắt tràn ngập tuyệt vọng.

 

Không khí quanh đặc quánh những tiếng c.h.ử.i rủa, than vãn và tiếng thở dài của kẻ bế tắc.

 

Chỉ đói của tụt xuống còn 30%.

 

hít sâu một , kìm cơn co thắt dày, ánh mắt rời khỏi đám đông hỗn loạn, hướng lên bảng thông tin chuyến bay khổng lồ treo cao sảnh chính.

 

Trên đó, các chuyến bay hiện lên đỏ rực, tình trạng “Delay” liên tục nhấp nháy.

 

Đã đến lúc thể hiện thực lực thật sự của .

 

Trong sân bay , chơi thể tự do di chuyển đến bất kỳ khu vực nào, dù vé cũng thể thẳng đến cửa lên máy bay.

 

nhanh chóng quét mắt qua bảng điện tử khổng lồ, xác định chính xác vài chuyến bay hoãn hiển thị bằng hàng chữ đỏ đậm.

 

Chỉ những chuyến trì hoãn 6 tiếng mới là mục tiêu săn mồi của .

 

Kéo đôi chân mỏi nhừ, bước về phía cổng lên máy bay 102.

 

Ở đó tụ tập một nhóm , khí đặc quánh mùi mồ hôi và sự bực dọc.

 

Chuyến bay ở cổng 102 hoãn suốt 8 tiếng, hành khách đang vây chặt lấy cô nhân viên mặt đất.

 

Cô gái trẻ đỏ bừng cả mặt, những giọt nước bọt phẫn nộ từ đám đông như b.ắ.n thẳng .

 

“Công ty hàng của các chỉ ăn ?!”

 

“Con đói đến , các lo ?!”

 

“Phải bồi thường! Ngay lập tức bồi thường cho !”

 

Khung cảnh vô cùng hỗn loạn, giọng cô nhân viên yếu ớt nhấn chìm trong làn sóng gào thét. Cô sắp đến nơi.

 

Cơ hội đến !

 

lập tức chen giữa đám đông nhưng để can ngăn mà là chắn mặt cô nhân viên.

 

“Im lặng!” - gào lên hết sức. Cả đám đông tiếng hét đột ngột choáng váng, im bặt trong giây lát.

 

chỉ phụ nữ đang bế đứa con đỏ mặt , lớn tiếng , giọng đầy sức kích động:

 

“Nhìn ! Nhìn xem đứa bé đến mức nào ! Chúng la hét nát họng thì máy bay bay ?! Hãng hàng sai, họ tất nhiên chịu trách nhiệm! bây giờ cái chúng cần nhất là gì? Là đồ ăn! Là chỗ nghỉ! Là sức lực để đấu đến cùng với họ!”

 

sang cô nhân viên đang sắp gục, giọng dồn dập, rành rọt:

 

“Mọi đang kích động, việc cấp bách bây giờ là trấn an hành khách. Phát ngay phiếu ăn và phiếu khách sạn! Cho họ ăn uống, nghỉ ngơi , chứ nếu chuyện lan truyền thông, cô chịu nổi ?”

 

Cô nhân viên nức nở giải thích, giọng mang theo ấm ức:

 

“Em… em bảo họ , phiếu ăn và phiếu khách sạn thể phát, nhưng họ chịu xếp hàng! Vì phiếu khách sạn nhận theo hiệu vé lên máy bay!”

 

“Tình hình thế mà cô còn đến quy trình ?” - cắt ngang lời cô nhân viên, chỉ đang bế đứa nhỏ, giọng gay gắt:

 

“Cô xem, ôm con chờ tám tiếng liền, giờ còn bắt xếp hàng lấy phiếu ăn nữa ?”

 

sang , đổi giọng mềm hơn:

 

“Chị , đưa vé lên máy bay cho , giúp chị lấy.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tro-choi-cua-ke-ngheo/chuong-2.html.]

 

chìa tay , ánh mắt và khí thế khiến khác dám nghi ngờ.

 

Người như nắm phao cứu sinh, lập tức dúi tấm vé tay .

 

Khi khởi đầu, hiệu quả lập tức lan truyền.

 

Những hành khách khác ai cũng mệt mỏi, dắt theo trẻ nhỏ, cùng già cũng vội vàng đưa vé lên máy bay cho .

 

“Giúp lấy với!”

 

“Cả của nữa!”

 

Chỉ trong chốc lát, trong tay hơn mấy chục tấm vé.

 

phía cô nhân viên, đưa bộ , hạ giọng nhanh:

 

“Làm nhanh , giải quyết chuyện cấp bách . Còn hơn là ầm ĩ lên đưa lên báo, ? Cô cứ phát dư hai phiếu ăn nữa, giúp trấn an mấy con nhỏ , ai cũng thể nể một chút.”

 

Cô gái nhân viên với ánh mắt cảm kích, nhanh chóng thao tác máy.

 

Sau đó cô rút một xấp phiếu ăn, đếm đúng lượng khớp với vé trong tay , lén thêm hai tấm, trộn giữa, nhét tất cả tay .

 

Ánh mắt cô chứa đầy ơn.

 

Thành công !

 

Tim đập thình thịch, nhưng nét mặt vẫn giữ vẻ bình tĩnh.

 

“Chị ơi, của chị đây! Mau đưa bé ăn nhé!”

 

“Anh , của , cầm cho chắc!”

 

nhanh chóng trả vé cùng phiếu ăn cho từng , động tác gọn gàng, một kẽ hở.

Cuối cùng, nhét hai tấm phiếu ăn dư túi trong, hướng về phía đám đông hô lớn:

 

“Giờ cứ nhận phiếu khách sạn, đợi ăn uống nghỉ ngơi lấy sức! Sau đó tính sổ thì tính tiếp!”

 

Lợi dụng lúc đám đang xúm nhận phiếu, len lỏi như một con cá trạch trơn tru, thoắt cái biến mất dòng tấp nập trong nhà ga.

 

Muốn sống sót trong trò chơi , luồn lách giỏi hơn tất cả bọn họ.

 

Vừa bước khỏi phòng chờ, gặp Ngô Trì.

 

Cậu nở nụ hiền lành dễ mến:

 

“Chị , thấy đấy, chị giỏi thật. Khi nãy chị xử lý chuyện cứ như đang thương lượng trong phim . Chị nghĩ lời mời của ? Sau khi chúng cần giúp đỡ lẫn đấy.”

 

Chỉ mới một ngày trôi qua, bên cạnh thêm bốn chơi nữa.

 

vẫn khẽ lắc đầu, từ chối thứ hai.

 

Cầm trong tay phiếu ăn, ăn no một bữa, chỉ đói tạm thời lấp đầy nhưng cơn mệt mỏi dâng lên như thủy triều.

 

Chỉ thể lực của tụt xuống 50%.

 

Bây giờ là 11 giờ đêm.

 

Lượng trong sân bay thưa hẳn, phần lớn cửa hàng đều đóng cửa, ánh đèn mờ , khiến bầu khí nhuốm một vẻ rờn rợn khó tả.

 

Ghế trong sảnh chờ đều tay vịn, thể duỗi , dường như cố tình thiết kế để cấm hành khách ngủ .

Loading...