Trò Chơi Tình Ái - Chương 24
Cập nhật lúc: 2025-10-05 08:29:37
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khanh trốn trong gầm giường đôi chân của kẻ bắt cóc Tài. Chốc lát phía mà mở cửa âm thanh kenh két vang lên. Điều khiến Khanh lập đật bò khỏi giường với ý định sẽ tấn công lén ...
Cậu giờ bò ngoài dậy ánh mắt trong sự tự túc giận lao đến đưa đôi tay kẹp cổ lên tiếng :
"Mày mày bắt cóc em trai tao và dấu nó ở ? Nếu như mày thì hôm nay tao sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t mày..."
Hắn chịu mà cố gắng vùng vẫy để thoát khỏi đôi bàn tay của đang siết cổ của . Cậu tức giận c.ắ.n chặt răng và siết chặt cổ hơn :
"Có thì bảo ? Không thì tao sẽ siết chặt cổ mày cho đến c.h.ế.t !"
Hắn vẫn im lặng chịu mà cố gắng vùng vẫy, một hồi hất đôi bàn tay của . Hắn giờ sang mà lên tiếng :
"Mày đang gì ? Em trai nào tao gì bắt cóc em trai của mày hả ?"
Khanh c.ắ.n chặt môi ngay lập tức tiến đến chỗ vung tay đ.ấ.m mặt một cái khiến ngã xuống mặt đất quát lớn : "Mày đừng xạo tao hết ! Và theo điện thoại của mày chính là tên cóc em tao ! Tao tìm đến đây ! Và mày thể chối !"
Nói tiếp tục đ.á.n.h một hồi lên tiếng : "Bây giờ mày tiền đúng ? Tao sẽ trả mày 500 triệu. Chỉ cần mày bảo những kẻ đồng minh của mày hại em tao thì mày sẽ tiền đó !
Chúng sẽ giải quyết chuyện trong êm đềm. Tao sẽ báo cảnh sát bắt mày về việc bắt cóc em tao..."
Hắn đến đây mà tỏ vẻ vô cùng hứng thú với tiền , nhưng khi nghĩ nhận tiền của Khôi nên thể trái luật nên cố gắng chối cải : "Tao cần tiền ! Tao cũng là kẻ bắt cóc em trai mày. Nếu như mày thả tao thì tao sẽ gọi cảnh sát để bắt mày đó !"
Khanh mỉm trả lời : "Gọi thử gọi xem thử cảnh sát bắt mày bắt tao ?"
Hắn vô cùng bối rối và gì để chống cự, ngay lập tức thấy một trậu bông bàn nơi đang , mà cố gắng đưa tay lên chạm bình hoa, bình hoa bấy giờ rơi xuống mặt đất vang lên âm thanh đổ vỡ...
Điều cho Khanh chú ý đến âm thanh , bấy giờ nhanh lúc Khanh sơ ý mà hất thanh khiến ngã xuống mặt đất.
Hắn giờ dậy trong sự mệt mỏi thở hồng hộc cố gắng bỏ chạy. Còn Khanh thì cũng cố gắng đuổi theo , nhưng vì chạy quá nhanh nên đuổi theo kịp. Cậu giờ đưa mắt chạy thật xa mà nước mắt dàn dụa trong sự bất lực lên tiếng : "Mình thất bại ! Mình mất cơ hội cứu em từ tay . Giờ đây chứ ? Làm để tìm tung tích của và cứu em đây ?"
Truớc những suy nghĩ của bản ngục ngã xuống mặt đất trong sự bậc lực nức nở trong nỗi đau đớn đến tột cùng khi trượt mất cơ hội để tìm tìm...
Cậu giờ dậy trong sự u buồn, quyết định sẽ trở về nhà. Giờ đây cũng leo lên xe của và trở về nhà, bước trong nhà liền lấy trai rượu trong tủ uống trong sự buồn bã :
"Tài ơi giờ gì đây ? Anh gì đây chứ ? Làm để cứu em thoát khỏi tay của bọn xa ! Làm để chúng thể lúc ban đầu ?"
Cậu giờ uống đến say mèm dần dần chìm trong giấc ngủ lúc nào cũng chả . Còn tên giờ chạy đến chỗ của Khôi.
Khôi đến chỗ mà tỏ vẻ hốt hoảng ngay lập tức lên tiếng hỏi :
"Có chuyện gì ? Tại ông đến đây và trông hốt hoảng thế ?"
Lão ngay lập tức kế chuyện cho Khôi : "Tên...Tên mà chúng bắt cóc. Anh trai của nó tìm đến . Và ném chút nữa bắt và tìm tung tích về thằng nhóc đó !"
Khôi tỏ vẻ nghiêm nghị suy nghĩ một lúc lâu mà lên tiếng trong sự tức giận thậm chí còn vung tay tát mặt : "Hưm quả thật là kẻ ăn hại mà ! Có nhiêu đó việc mà cũng xông. Nếu như phát hiện là ai và nơi ở của ở ! Thì ông đừng mơ tiền !
Hơn hết cũng bắt tù ! Bởi vì nó tình nguyện cùng về đây mà cho . Vậy nên như chúng thể gọi là bắt cóc. Và tòa án cũng sẽ gì chúng !
điều quan trọng đó là tìm cách để chức vị đầu bếp . Bằng thì chúng sẽ mất cả trì lẫn chài !"
Khanh đang trong phòng thì đột nhiên âm thanh điện thoại vang lên, chút bối rối mà ai gọi cho ngay lập tức bắt máy. Từ đầu dây bên giọng của tên đàn ông lúc chiều đ.á.n.h vang lên. Giọng của vẻ tức giận :
"Hưm mày lắm ! Rồi tao sẽ cho mày tay ! Khi dám lời tao. Thậm chí là mày còn tìm cách cứu nó !"
Khanh đến đây liền tỏ vẻ vô cùng lo lắng, cả đột nhiên cảm thấy rùng như một cơn gió thổi qua lên tiếng :
"Đừng mà đừng hại thằng bé cầu xin các . Và thề rằng sẽ theo những gì mà các yêu cầu mà !"
Trước những lời trong sự lo lắng của Khanh giờ trả lời : "Được ! Từ đây đến ba ngày tới mày nếu như lời bọn tao thì. Chắc chắn bọn tao sẽ để thằng nhóc đó yên ?"
"Vâng hiểu !"
Khanh trả lời trong sự lo lắng đó tắt máy. Cậu giờ cố gắng mà suy nghĩ hiểu vì lý do gì mà bọn chúng bắt ép lời bọn chúng ? Trong khi bọn chúng tiền từ chứ ? Những suy nghĩ cứ luôn lập lập trong đầu khiến trở nên mệt mỏi mà giờ chỉ ngủ một chút sẽ tìm hiểu thứ .
Vậy là ngay lập tức ngủ...
Tại nơi Tài đang ở, xem tivi mà cảm thấy vô cùng buồn chán. Cậu suy nghĩ về Khanh hiện tại như thế nào và lo lắng quan tâm về việc bỏ nhà là ? Những suy nghĩ cho cảm thấy khi lời của và buồn.
Tài
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeyd.net.vn/tro-choi-tinh-ai-mkwe/chuong-24.html.]
Cậu giờ suy nghĩ chắc lẽ là do sai, khi chỉ vì say mà ăn những câu hàm hồ yêu mà nhầm tưởng rằng ảnh yêu . Thậm chí là cố gắng giải thích rằng hề yêu nhưng vẫn ngu tưởng rằng yêu .
Nghĩ đến đây nhận rằng sai và quyết định sẽ trở về nhà để xin . Thế là đến chỗ của Khôi, đưa mắt Khôi đó ấp úng bảo :
"Anh đưa em về nhà ạ ? Bởi vì em ở đây nữa ạ !"
Khôi đến đây mà tỏ vẻ thắc mắc hỏi vì lý do gì mà ở đây. Cậu giờ trả lời với rằng : "Bởi vì em nhận rằng sai. Khi khiến buồn và em nghĩ rằng chắc chắn hiểu sai về . Hơn hết là em nghĩ rằng những gì suy nghĩ là đúng. Mà nhận rằng chắc gì cơn say nên mới như !"
Khôi giờ đây c.ắ.n chặt môi, im lặng trong sự bối rối mà suy nghĩ một điều gì đó. Chốc lát lên tiếng : "Ừ thì thể đưa em về nhà ! Bởi vì hiện tại cũng mối quan hệ với ! Vì đuổi em nên xin cho em về đó ở. vẫn còn giận em nhiều mà gây sự với . Vậy nên nghĩ là em thể trở về đó ngay bây giờ !"
Trước những lời của Khôi. Tài giờ đây cũng tin tưởng mà quyết định sẽ trở về đó cho tới khi Khanh thật sự hết giận. Cậu giờ buồn bã mà ghế sofa trong những suy tư : "Hazz giận thật ! Và thể gì chứ ? Ngoài ở đây để thôi giận ! Chứ về đó ảnh càng tức giận hơn nữa !"
Khôi Tài lời và thao túm nhếch mép nham hiểm trong những suy tư : "Hưm mặc dù tao cái của nợ như mày biến khỏi đây ! mà thời cơ vân đến. Cho tới bao giờ tao thực hiện kế hoạch của thì. Lúc đó mày cũng tao cản ! Còn giờ bắt buộc mày ở đây !"
Sau đó Khôi rời xuống nhà bếp nấu đồ ăn. Sau một hồi dọn lên trong những suy nghĩ : "Hưm một sống ở đây thật thổi mái. khi nó ở đây phiền dễ sợ. bây giờ bởi vì đây là phận để kế hoạch của thành công..."
Cậu lúc mang đồ ăn lên cho Tài ăn. Hai ăn trong im tĩnh lặng. Sau khi ăn xông Tài rửa bác. Còn ghế sofa xem phim : "Hưm mặc dù mất gian riêng tư nhưng bù rửa bác việc nhà cũng . Còn giờ thì cần cố gắng vượt qua ba ngày nữa thôi !"
Sau một hồi Tài cũng rửa chén xong. Cậu lên chỗ ghế sofa với , hai giờ đây cùng xem phim hoạt hình cho tới 11h đêm bọn họ phòng mạnh ai nấy ngủ.
"Hazz một ngày trôi qua chỉ còn 2 ngày nữa là thoát khỏi nó !"
Thời gian chốc lát trôi qua hai ngày, và điều mà Khôi mong cũng trở thành sự thật : "Giờ thì ngày cũng đến ! Chỉ hôm nay thì chuyện sẽ kết thúc. Điều sẽ đạt ..."
Khanh một bộ đồ đầu bếp xuống nhà với chiếc điện thoại tay đang gọi cho đàn ông :
"Alo hãy gọi và bảo rời khỏi nhà trong hôm nay. Và gửi một ngón tay giả để sợ mà dám mang động !"
Tên mà Khôi gọi điện giờ đây đồng ý với yêu cầu của , tên đó bảo rằng sẽ theo tất cả thứ mà Khôi yêu cầu liền. Tắt máy Khôi đắc ý bậc mà lên tiếng :
"Giờ thì sẽ chờ đợi sự chiến thắng đến với bản mà thôi! Khanh với con cờ hiện tại đang trong tay tao. Tao sẽ dùng nó bắt mày lệnh và chịu thua tao !"
Trước những lời của Khôi, Tài ở một bên và tất cả nhưng Khôi hề để ý điều . Cho tới khi Tài lên tiếng hỏi thì Khôi mới lộ vẻ hốt hoảng dựt :
"Chú rốt cuộc chú dụ đến đây là âm mưu gì ? Và chúng gì hả ?"
Khôi Tài mà mỉm thật lớn nụ toát lên vẻ nham hiểm đáp : "Hưm tao ngờ rằng chuyện bại lộ sớm như ! mà tao sẽ để kế hoạch của tao thất bại ! Vậy nên trong hôm nay tao sẽ khiến mày thể nào gì với nó !"
Nói tiến đến chỗ của Tài trong khi thì cố gắng bỏ chạy. Hắn bậc lớn :
"Hahaha mày thể chạy thoát ! Và hãy ngoan ngoãn ! Đừng tao điên lên thì mày sẽ tay đấy !"
Hắn giờ đây đuổi theo , đuổi mãi đuổi đến nhà vệ sinh. Ở đây chỗ nào thoát cả. Hắn giờ mỉm nham hiểm bảo :"Hahaha mày thoát khỏi tay tao ! Và cũng thể nào thể gì để giúp nó thoát khỏi những âm mưu của tao. Còn giờ hãy ngoan ngoãn ! Không thì tao sẽ cho mày một bài học..."
Tài run rẩy bẫy mà chìm trong những suy tư :
"Mình gì đây chứ ? Mình gì để thoát khỏi bàn tay của ! Và kế hoạch của là gì để cứu Khanh đây !"
Đang suy nghĩ vẫn kịp định thần thì lao đến nắm lấy tay của , mở cửa nhà vệ sinh trong sự hoang mang đến tột độ của .
Tài giờ đây rào hét trong sự sợ hãi :
"Tên xa nhà định gì ? Hãy mau thả ! Thả rõ ?"
Chốc lát tống bên trong nhà vệ sinh , đó đóng sầm cánh cửa :
"Hưm hiện tại tao thể gì ! Bởi vì nó sẽ kiện tao về việc hành hạ mày. Vậy nên tao sẽ gì mày cho tới khi chuyện thành. Lúc đó tao sẽ thả mày và cho mày một trận nhớ đời. Và thôi học mày ở cái trường . Để mày trả giá vì phiền tao bao nhiêu ngày qua. Và ném chút là kế hoạch của tao thất bại..."
Hắn giờ đây đến công ty cung cấp nghề nấu ăn để bắt đầu cuộc thi trở thành đầu bếp giỏi nhất, trong gian tưng bừng nhuộn nhiệp nhiều hoà hét cổ vũ. Hắn cùng với hai tên khác với nụ đắc ý môi :
"Hưm phần thắng sẽ thuộc về thôi ! Chỉ cần đến. Và chỉ vài tiếng nữa là một thi sẽ bắt đầu. Nếu như đến thì coi như là thua !"
Người đàn ông hơn năm mươi tuổi với vẻ mặt khó chịu đưa tay đồng hồ mà ngừng lẩm bẩm : "Tại đến nữa chứ ?"
Ngay lập tức ông gọi cho Khanh mà hỏi :
"Alo còn vài tiếng nữa là cuộc thi sẽ bắt đầu đến chứ ? Bộ tham gia ?"
Đầu dây bên Khanh ấp úng rằng hiện tại thể đến nơi đó bởi vì một việc vô cùng bận nên thể rời nhà...
Lão già đến đây mà tỏ vẻ vô cùng khó chịu lão liền lên tiếng trách mắng :
"Gì chứ vô trách nhiệm như ? Và nếu như hôm nay mà đến tham gia cuộc thi thì. Hãy biến luôn ? Bởi vì mất mặt công ty !"
Nói ông liền tắt máy trong khi Khôi thì nở một nụ nham hiểm trong sự đắc ý của bản : "Hưa kế hoạch của thành công. Vì sự uy h.i.ế.p mà thể đến đây ! Và bây giờ chỉ còn chờ đợi cuộc thi diễn và sẽ chiến thắng là ..."
Tại chỗ của Khanh khi tắt máy và những lời thầy của mà tỏ vẻ vô cùng buồn từng giọt nước mắt lăn má uất ức : "Xin thầy vì thầy thất vọng m em gì chứ ? Khi em ép buộc và thể khỏi nhà. Nếu như Tài nó hại. Thậm chí là em rốt cuộc Tài đang gì và ai là chủ mưu đằng ? Và gì tại cho em rời khỏi nhà chứ ?"